Hắn chợt nhớ tới sự tình ngày hôm qua Triệu Tiểu Quyên giúp mình chọn quần áo.Nha đầu này quen thuộc như thế, thật không biết là tốt hay xấu.“Ngươi đừng hỏi nữa, hỏi nữa ta thật muốn trốn tránh ngươi.” Tần Minh bất đắc dĩ nói.Triệu Tiểu Quyên nở nụ cười.“Ha ha ha... Ta đùa với ngươi một chút mà thôi, vậy ngươi nói đi, thời gian nào thì rảnh rỗi?”“Ngày mai đi.”“Tốt, ngày mai nếu không gặp được ngươi, ta sẽ trực tiếp chạy qua nhà tìm ngươi!”Nói xong, cũng không chờ Tần Minh trả lời, Triệu Tiểu Quyên liền treo điện thoại.Tần Minh mặt ngây đơ ra.Hắn kỳ thật muốn nói hắn hôm nay sẽ dọn nhà.Còn có, nha đầu này biết địa chỉ nhà mình sao? Cái uy hiếp cùng đùa giỡn này giống như...Nhưng mà, Tần Minh không biết đến là.Ngay hôm qua, Triệu Tiểu Quyên sau khi trở lại trường học đã chạy đến đại nhị (năm 2) nơi đó vụng trộm nghe ngóng thông tin liên quan tới hắn.Lấy giá trị vẻ mặt Triệu Tiểu Quyên lại thêm hào quang nữ thần, không biết có bao nhiêu người nguyện ý chủ động vì nàng cung cấp tư liệu.Mới ngắn ngủi thời gian nửa ngày, nội tình của Tần Minh đã bị nàng nắm rõ đến bảy tám phần.Sau khi nghe điện thoại Tần Minh lại đánh một cái Wechat.Đáng tiếc hiện tại lúc này là giờ đi học giờ làm việc, danh sách bằng hữu vắng ngắt, chỉ có mấy đầu, cũng có chút hơi thân.Hắn chỉ có thể đóng Wechat, mở Microblogging ra.Khiến hắn kinh ngạc chính là, fan hâm mộ của hắn vậy mà đạt tới hơn ba ngàn người.Chắc là tối hôm qua hắn bị thần kinh nên bình luận thu đến rộng rãi bác hữu, đại gia còn muốn đi theo bước chân hắn.Chủ là fan hâm mộ như này đối với hắn mà nói vô dụng.Hắn lại không có ý định làm chủ blog lôi cuốn, đừng nói ba ngàn, ba vạn đều giống như một cái trứng.Mở ra giao diện đề cử, tùy tiện đánh mấy trang đầu.Quả nhiên giống như hắn tính.Microblogging so với Wechat phát triển hơn nhiều.Bên đây có rất nhiều người post (đăng) bài.Rất nhanh, Tần Minh chú ý tới một nữ chủ blog đang phát một cái thiệp.【 xin hỏi hành vi của nam sinh nào sẽ làm cho nữ sinh không có chút sức chống cự nào? 】Làm cho nữ sinh không có chút sức chống cự?Tần Minh nghi hoặc.Đề tài này không phải có chút ngoan độc sao.Tần Minh xem các bài viết trong dĩ vãng của nữ chủ blog.Phát hiện vị chủ blog này thường nói về giới tính, thường xuyên phát một chút thông tin liên quan tới nam sinh nữ sinh như thế nào che chở đối phương.Nhưng hôm nay vậy mà có thái độ khác thường.Lại nhìn ảnh chân dung vị nữ chủ blog này, mười phần sẽ là loại hình mỹ nữ, là loại hình làm cho đám dân mạng yêu thích kia.Tần Minh càng nghĩ càng không hiểu rõ ý đồ phát bài viết này của chủ blog.Phòng luận phía dưới thiệp mời làm cho hắn có chút M không thông não được.【 Tốt nhất là hôn lên trán 】【 nhà ta có vị kia thích ta ôm nàng 】【 tin tưởng ta đi tới ôm nàng, sau đó thâm tình nhìn nàng chăm chú, nàng sẽ không thể đánh ngươi được 】......Câu trả lời này khác gì râu ông nọ cắm cằm bà kia.Tần Minh đọc mấy phòng luận liền không nhịn được nữa thất vọng lắc đầu.Xã hội bây giờ là như thế sao?Chủ blog người ta thành tâm thành ý thỉnh giáo cái vấn đề.Các ngươi từng người vung thức ăn cho chó là ý tứ gì? Có cân nhắc tới cảm nhận của chủ blog không?Hiện tại người ta gặp khó khăn, nhu cầu cấp bách để giải quyết đâu?Tần Minh cảm thấy rất bi ai, vì cái xã hội chết lặng này cảm thấy bi ai.Hắn không thể trơ mắt nhìn cái xã hội này rơi xuống dưới đáy vực, hắn đến truyền bá niềm vui đấy.Nghĩ đến cái này, hắn bắt lấy điện thoại di động tay cũng kiên định không ít.Đầu óc suy nghĩ năm phút, rốt cục cũng nghĩ ra được phương án giải quyết tốt nhất, viết vào bên trên dòng bình luận, sau đó thoát ra ngoài.Làm xong chuyện tốt, Tần Minh tâm