Cố Nhàn Ảnh vẫn cảm thấy lá gan của Hoa Ly ước chừng chỉ lớn bằng một hạt cát bụi, tùy tiện gió thổi cỏ lay đều có thể khiến y sợ tới mức lui vào góc, tùy ý chạm vào y cũng có thể đỏ mặt nói năng lộn xộn luống cuống tay chân, nhưng mà hôm nay nàng mới biết được, Hoa Ly có lúc thật sự cũng lớn mật đến kỳ lạ.Hoặc là nói Hoa Ly căn bản không có phát giác được lời y nói đến tột cùng có bao nhiêu khiến người ta mơ tưởng, bởi vì y cho rằng mình bất quá chỉ đang nói sự thật mà thôi.Nhưng cũng chính vì như vậy, mới càng làm cho người ta khó có thể ứng phó.Cho dù da mặt Cố Nhàn Ảnh có dày đến mức sắp mài ra được thì cũng không chịu nổi lời nói như vậy, nghe xong lời này, nàng cứng đờ ở ngoài cửa, thật sự là đi vào cũng không được, không đi vào cũng không được, thậm chí cảm thấy mình có vẻ có chút ngu xuẩn.Lúc này mấy người trong phòng đã phục hồi tinh thần lại, bọn họ có chút kinh ngạc kêu lên, trong đó Hạ Uẩn cao hứng nhất, ngay sau đó vội vàng hỏi: "Cho nên nếu thái sư thúc tổ chịu dạy chúng ta tu luyện, chúng ta cũng sẽ trở nên rất mạnh phải không? ”Lúc này Hoa Ly không có lập tức đáp lại, Cố Nhàn Ảnh cách khe cửa nhìn về phía trong phòng, chỉ thấy vẻ mặt Hoa Ly có chút khó hiểu.Mấy tên đệ tử mặt tràn đầy hưng phấn chờ đáp án, một lúc lâu sau mới nghe được Hoa Ly nói: "A Nhàn rất mạnh, nhưng ngươi rất yếu.
”“...”Cố Nhàn Ảnh không biết giờ phút này mình đến tột cùng nên có biểu tình gì, mấy tên đệ tử trong phòng bị lời này của Hoa Ly nói cho á khẩu không nói nên lời, giật mình một hồi lâu mới nói: "Làm sao có thể chứ, Thái sư thúc tổ nếu lợi hại như vậy, nàng chỉ cần chịu dạy chúng ta, chúng ta trở nên mạnh mẽ không phải cũng là chuyện rất dễ dàng sao? ”Hoa Ly ngồi bên cửa sổ, nghe vậy ngẩng đầu nhìn mọi người nói: "A Nhàn mạnh là bởi vì nàng là A Nhàn, các ngươi yếu đuối vì chính là các ngươi.
”Mọi người trong phòng nghe thấy lời này không hề cảm thấy được an ủi chút nào.Cố Nhàn Ảnh nghe được nhịn không được bật cười, nàng chỉ nói là Hoa Ly ở trước mặt nàng luôn xấu hổ nói không nên lời, ngược lại không biết thì ra Hoa Ly cũng có thể làm cho người khác nói không nên lời như vậy.
Nếu để cho bọn họ tiếp tục tán gẫu như vậy, không biết sẽ tán gẫu thành bộ dáng gì, Cố Nhàn Ảnh thu hồi tâm tư, thu liễm ý cười, cuối cùng vẫn đẩy cửa vào trong phòng.Lúc nàng vào phòng không cố ý che dấu tiếng bước chân, cho nên chỉ vừa mới tiến vào, liền dẫn tới tầm mắt của