Có lẽ là bởi vì cách nhau quá xa, lời nói của bọn họ luôn phải cách rất lâu mới có thể truyền đến tai đối phương, Cố Nhàn Ảnh lúc đầu không biết, dù lúc nói chuyện không thể nghe thấy Hoa Ly đáp lại nhưng vẫn thập phần cao hứng, thẳng đến khi nàng nói cho Hoa Ly tên của mình, năm ngày sau, nàng mới nghe thấy Hoa Ly cẩn thận trịnh trọng gọi nàng "A Nhàn".Dù như thế cũng không cản trở Cố Nhàn Ảnh nói chuyện cùng với Hoa Ly, Hoa Ly cũng tương đương tuổi của nàng, nàng rất thích chàng trai có giọng nói nhẹ nhàng và rụt rè này, đem hết những gì một đường nàng nhìn thấy nói cho y biết, có đôi khi vài ngày sau mới nghe được Hoa Ly đáp lại, nàng đã sớm không nhớ rõ mình đến tột cùng nói cái gì nữa.Chỉ cần nghe âm thanh của Hoa Ly, nàng vẫn cao hứng như cũ.Hoa Ly cũng rất nguyện ý cùng nàng nói chuyện, ở chung lâu dài, nàng biết Hoa Ly từ nhỏ đã ở trong biển sâu, biết người nơi đó gọi là người cá, mọi người đều sinh ra đuôi cá thật dài, có thể tự tại trong nước.
Biết Hoa Ly ở trong một tòa cung điện khổng lồ, bên người có rất nhiều người chiếu cố, cũng chưa từng có ai chịu để y rời khỏi tòa cung điện kia.Hoa Ly thích nghe cảnh non sông mà Cố Nhàn Ảnh nhìn thấy dọc đường, thích nghe kể về thế gian muôn vẻ, Cố Nhàn Ảnh cũng bị hấp dẫn bởi những lời Hoa Ly kể về dưới đáy biển, hai người cứ như vậy làm bạn mười năm.Thời gian mười năm đối với Cố Nhàn Ảnh bây giờ mà nói chỉ là một cái chớp mắt, nhưng đối với Cố Nhàn Ảnh còn trẻ mà nói, nó đã phung phí tất cả niềm vui của một đời người.
Tình cờ, nàng trở thành đồ đệ của chưởng môn Bạch Vũ Kiếm Tông, bắt đầu theo hắn tu hành, nàng vẫn đi chu du khắp nơi, nhưng nàng không còn là một kẻ lang thang phiêu bạt, mà mang theo con ốc trắng để đi du lịch khắp nơi sông núi, cầm kiếm đi đến tận cùng thế giới.
Nàng thích phong cảnh khác nhau trên thế giới này, thích chia sẻ những gì nàng nhìn thấy với Hoa Ly không thể rời khỏi biển sâu.Bọn họ cùng nhau trưởng thành, mười năm, sớm đã trở thành bằng hữu không gì không nói, nhưng lại tựa hồ như không chỉ là bằng hữu.Cuộc sống cứ như vậy cho đến khi mọi thứ thay đổi, từ sau khi Cố Nhàn Ảnh gia nhập Bạch Vũ Kiếm Tông, sau khi sư phụ của nàng qua đời.Ngày chưởng môn Bạch Vũ Kiếm Tông qua đời, ông đã mang theo Cố Nhàn Ảnh ngồi ở giữa Kiếm Các một hồi lâu, Cố Nhàn Ảnh rốt cục cũng hiểu được thân thế của mình, rốt cục cũng biết đến tột cùng là vì sao nàng từ nhỏ đã phải lang bạt lưu lạc, biết chuyện Bạch