“Thân là giáo viên khoa chiến đấu của học phủ, tôi thiết thân thể hội chênh lệch thiên phú giữa người với người thái quá bao nhiêu, thậm chí có thể lớn chừng chênh lệch giữa người với heo.
Năm đó tôi học ở Vị Lai Học Phủ, học《 Môn tu luyện nghiên cứu 》.
Tôi có thể khẳng định, tôi là người nỗ lực nhất trong lớp, nhưng ở lớp học 100 người, thành tích tôi chả thể vào nổi danh sách top 50, quá mức nhất là một bạn cùng phòng của tôi, mỗi ngày cậu ấy chép luận văn của tôi, khi đi học cũng cà lơ phất phơ chẳng chịu nghiêm túc, kết quả đến kiểm tra cuối kì, cậu ấy thi được 489 điểm, tôi chỉ được 271 điểm.
Lúc sau tôi hiểu, không được chính là không được, ngoan ngoãn chuyển sang học môn chiến đấu, con đường kế tiếp rất thông thuận, dù là vào chiến đoàn trận địa, hay kế tiếp được Tinh Thành Học Phủ chiêu mộ trở thành giáo viên ba lớp chiến đấu, chưa từng uể oải thêm lần nào.
Kỳ thật tới bây giờ, tôi vẫn rất hâm mộ những bạn học tiếp tục trên con đường nghiên cứu công pháp, sau này rất nhiều người trong số họ bước vào các viện nghiên cứu công pháp lớn, đó là mộng tưởng xa xôi tôi từng không thể với tới, mỗi người họ đều lóng lánh ánh vàng trong mắt tôi, học viên Lâm Nhiễm có lẽ là học viên tài giỏi tương tự họ đi.”……Mọi người diễn đàn khen đàn em Lâm Nhiễm, làm Phong Kỳ nghĩ tới một người.Vương Tấn Thăng.Ông từng là sinh viên ưu tú của Tinh Thành Học Phủ, giống như Lâm Nhiễm, chưa tốt nghiệp đã được Viện Nghiên Cứu Hổ Phách gõ cửa chiêu mộ.Điều đáng tiếc duy nhất là, lúc trước Vương Tấn Thăng chọn trở thành giáo viên lịch sử, vùi lấp mất thiên phú.Cũng may hiện tại thầy Vương sớm tỉnh ngộ, bắt đầu muốn từ chức dạy học, đến Viện Nghiên Cứu Hổ Phách nhậm chức.Nếu không ngọc châu phủ bụi trần, sẽ là tổn thất toàn nhân loại.Chợt nhận ra Lâm Nhiễm khả năng là nhân tài thiên phú cực cao giống như Vương Tấn Thăng, Phong Kỳ có ý niệm muốn kết bạn.Cuối cùng Phong Kỳ vẫn không thể nào tìm được tin tức liên quan đến việc tại sao Mộc Tinh lại trở thành người cải tạo phù văn ở trên diễn đàn.Tìm kiếm không có kết quả, Phong Kỳ cũng không kiên trì.Đêm đã khuya, sau khi rửa mặt hắn nằm ở trên giường, rất nhanh đã vào cảnh trong mơ.Tầng mây đen thấp đầy áp lực, mặt đất đầy xác chết.Cơn gió lạnh lẽo u ám quét qua mặt đất, tiếng gào thét của Zombie vang lên ở phía xa.Mở mắt ra, Phong Kỳ thuần thục nhặt lên một khúc xương gãy và đập "tiểu tàn(tật)", còn chưa kịp đứng người lên, ngã trên mặt đất.
Sau đó lại làm thêm vài phát để tiêu diệt.Sau khi làm xong tất cả, hắn đưa mắt nhìn về phía tây.Nơi đó bị bao phủ bởi sương trắng và tầm nhìn không cách nào xuyên qua, nhưng thỉnh thoảng có thể nhìn thấy có đôi mắt