Tài xế trung niên đạp ga, chạy đến nơi xảy ra vụ tai nạn phía trước, đi qua xem xét.
Chỉ thấy chiếc xe màu đỏ phía trước, thấy một người phụ nữ đang hoảng sợ ngồi đó.
Lúc này, cánh cửa của chiếc xe màu đỏ cũng từ từ được đẩy ra, sau đó, một người phụ nữ mặc một chiếc váy dài màu đen, nhìn có vẻ rất xinh đẹp và khí chất từ bên trong bước ra, ánh mắt quan tâm đi tới phía người phụ nữ.
Tài xế trung niên cũng mở cửa muốn đi qua giúp một tay.
Nhưng ngay chính lúc này, từ bụi cây gần đó, ba thanh niên đeo khẩu trang bất ngờ lao ra.
Một trong những thanh niên cao lớn, tay cầm con dao găm chỉ vào người lái xe trung niên, lạnh lùng quát: “Cút ngay! Nếu không tao sẽ giết mày!”
Người tài xế trung niên sững sờ, sau đó không nói lời nào, vội vàng chui vào xe.
Mặc dù tràng đầy nhiệt huyết và nghĩa hiệp, nhưng đến tuổi trung niên, trên có mẹ già dưới có con nhỏ, rốt cuộc cũng không thể gánh hết được trách nhiệm và gánh nặng trên vai, không thể làm anh hùng của chính mình, nhiều nhất ông ta chỉ có thể rời khỏi đây và gọi cảnh sát đến giúp đỡ.
Sau khi trở lại xe, ông ta khởi động lại xe chuẩn bị trực tiếp rời đi.
Cùng lúc đó, hai thanh niên đeo khẩu trang khác cũng lao nhanh về phía Tần Lệ Nhã.
Tần Lệ Nhã mặc dù thấy không ổn, xoay người chạy vào trong xe, nhưng lại làm sai, trực tiếp ngã xuống đất.
“Cứu mạng! Đừng bắt tôi! Đừngggg…”
Tần Lệ Nhã vừa chạy vừa hét lớn.
Cô hoàn toàn không biết những người này là ai, nhưng cô biết chúng ọ ở đây với mục đích xấu, một khi rơi vào tay chúng rất có thể không giữ được mạng.
Tần Lệ Nhã sắp bị hai người bọn họ bắt được.
Lúc này,
“Dừng tay!”
Theo tiếng nói, cửa xe taxi trực tiếp được đẩy ra.
Tài xế trung niên quay đầu nhìn, phát hiện Hà Thời Minh đã chạy ra ngoài, thái độ hung dữ, hét lên chạy về phía hai tên côn đồ.
“Trời ơi! Cậu nhóc cậu không cần mạng à! Bọn họ đều mang vũ khí đó, mau quay lại!” Ông ta thò đầu ra hét lên với Hà Thời Minh, liền lấy điện thoại báo cảnh sát.
Một đánh ba, hơn nữa bên kia còn có vũ khí, đây không