Lương Giai Tuyết đi trước mặt Hà Thời Minh.
Bờ mông mượt mà trùm lên một lớp váy ngắn, hướng về phía Hà Thời Minh, thỉnh thoảng lại lắc hai cái, ý đồ chú ý lực hấp dẫn của Hà Thời Minh.
Cô ta cũng đã làm tốt công tác chuẩn bị, nghĩ đến lúc Hà Thời Minh có ý đồ gì với cô ta, thì cô ta hơi từ chối một chút rồi lại phối hợp với Hà Thời Mình.
Chờ sau khi anh có chút cảm giác thành tự rồi liền nghe theo anh luôn.
Kết quả là từ đầu đến cuối toàn bộ lực chú ý của Hà Thời Minh đều đặt lên căn phòng, thậm chí còn không hề liếc mắt nhìn cô ta một cái!
Đây không phải cố ý khiến người khác nôn nóng sao?
Không được!
Thèm chết bà đây rồi!
Phải thay đổi từ bị động thành chủ động mới được!
Ánh mắt Lương Giai Tuyết khẽ động, cô ta đang đi thì đột nhiên như là bị hụt chân, A một tiếng ngã sấp vào lòng Hà Thời Mình.
Khi Hà Thời Minh nhìn thấy Lương Giai Tuyết, sắc mặt anh thay đổi
Nói thì chậm nhưng ngã thì nhanh.
Hà Thời Minh không nghĩ được gì, liền theo bản năng né sang bên cạnh.
Tiếp theo đó là, Bụp!
Cả người Lương Giai Tuyết ngã nhào xuống đất.
Lương Giai Tuyết: "...."
Anh ôm tôi một cái thì chết được à?
Lúc này Hà Thời Minh mới nhanh chân chạy đến, ân cần hỏi han: "Cô sao thế? Cô bị ngã có làm sao không? Vừa rồi tôi không để ý gì, chỉ là né theo bản năng một chút, không ngờ cô lại ngã xuống."
Lương Giai Tuyết: "..."
Nói tới nói lui, có thể tự tay xoa một chút không?
lần này xem ra cô ta đã nhìn ra, Hà Thời Minh hoàn toàn không có tơ tưởng gì đến cô ta cả.
Tên trứng thối này nhất định là tên siêu cấp thẳng nam!
Bằng không, dựa vào những gì cô ta biết về đàn ông, nếu Hà Thời Minh có ý với cô ta thì khi cô ta cố tình vặn vẹo trước mặt Hà Thời Minh thì anh ta đã nổi lên hành động lang sói rồi!
"Không sao, không sao cả."
Lương Giai Tuyết căn răng bò dậy từ dưới đấy, cười áy náy với Hà Thời Minh: "Thật ngại quá, vừa rồi không cẩn thận bị trượt chân ngã, dọa anh sợ rồi sao?"
"Không, không.
Bằng không cô cứ nghỉ một lát, tôi tự đi xem được." Hà Thời Minh nói.
Lương Giai Tuyết gật đầu nói: "Được, chân tôi bị chật, tôi ngồi ở đây một lát trước vậy!"
Cô cần phải hít thở thật sâu, nếu không cô cảm giác mình muốn bùng nổ rồi.
Cô ta trực tiếp đi đến ngồi xuống ghế salon ở đại sảnh, làm bộ xoa bóp cổ chân.
Hà Thời Minh không quan tâm đến cô ta, tự mình đi lanh quanh.
Dù sao căn biệt thu cao câos như này, vẫn là lần đầu tiên anh đặt chân vào, đương nhiên là muốn đi dạo một vòng.
Trong biệt thự đầy đủ tiện nghu, phòng uống trà, phòng đánh bài, phòng làm việc, phòng sách vân vân...! Còn có một phòng chiếu phim độc lập, đằng sau còn có một hồ bơi lớn, rộng khoảng 100m2.
Mãi đến một tiếng sau, Hà Thời Minh mới trở về phòng khách, Lương Giai Tuyết vẫn đang ngồi ở chỗ đó.
"Cổ chân cô đã ổn rồi chứ?" Hà Thời Minh hỏi.
Lương Giai Tuyết lập tức đứng dậy.
Lần này cô ta không dám lị tiếp tục khoe khoang lẳng lơ trước mặt anh, mà là thu hồi hết tất cả tâm tư, chuyên chú nghiêm túc nói: "Đã đỡ rồi, anh Hà cảm thấy phòng này thế nào? Có gì cần phải thay đổi không? Tôi bên này sẽ phụ trách ghi lại, nhiều nhất một tuần là có thể sửa lại theo ý của anh và sắp xếp hoàn tất lại."
Người giống như Hà Thời Minh, dù không thể câu dẫn thì cũng tuyệt đối không thể đắc tội.
Bằng không, chỉ một câu nói của Hà Thời Minh thôi cũng có thể hủy cả cuộc đời của cô ta.
Cũng không phải ai cũng có bản lĩnh có thể để cho đệ nhất thiếu gia Lâm An bóp chân cho anh!
Hà Thời Minh lắc đầu nói: "Không cần, như này rất tốt, đã vượt qua dự tính của tôi, dù tôi tự mình đến cũng không thể sửa sang xinh đẹp được như thế này! Cứ như vậy đi!"
"Được thôi anh Hà, xin hỏi anh còn cần tôi giúp đỡ gì không?" Lương Giai Tuyết mỉm cười nói.
Hà Thời Minh lắc đầu nói: "Hết rồi."
"vậy tôi đi