Đường Ân ngẩn ra, nở nụ cười: “Vậy phải làm sao mới có bản lĩnh hung hăng càn quấy?” Từ Cương phiền chán nhíu mày: “Thu lại bộ dạng đó của cậu đi, chỗ này không phải trường học! Tôi cũng khuyên cậu một câu, không phải ai cũng sẽ giống như cô gái tự sát này, khăng khăng một lòng với cậu, còn bị tình cảm làm cho khổ sở. Nhất là Bùi Nhược, bản thân cũng đã rất xuất sắc, tôi đề nghị cậu đừng nên ý đồ gì với cô ấy!
Mặt khác, một người đàn ông phải có phẩm chất cá nhân, hoàn cảnh gia đình cùng với năng lực nữa. Không phải chỉ dựa vào tuổi trẻ đẹp trai một chút là có thể tùy ý đùa giỡn con gái!” Đường Ân ánh mắt kỳ quái liếc nhìn Từ Cương, người này nói như vậy là có ý gì? Ý nghĩa sâu xa trong lời nói này là đang cảnh cáo mình không được đi quấy rầy Bùi Nhược sao? Từ lần đầu tiên vừa mới bắt đầu gặp mặt, Đường Ân đã cảm thấy lòng căm thù từ phía Từ Cương này, bây giờ hình như lại càng rõ ràng hơn.
“Có phải bác sĩ Từ hiểu lầm gì hay không?” Đường Ân nhìn anh ta.
“Không có!” Từ Cương lạnh lùng liếc mắt nhìn Đường Ân, xoay người đi ra khỏi phòng bệnh.
Sắc mặt Đường Ân quái dị, thái độ của người này kém chết đi được, nếu nói là anh ta không có ý kiến gì, chắc chắn Đường Ân sẽ không tin tưởng. Có điều nếu anh ta đã không muốn nói, Đường Ân cũng lười hỏi đến.
Loại chuyện này trong mắt Đường Ân có chút ngớ ngẩn, ít nhất trong thời gian dài gần đây, đều cho rằng như vậy.
Nhân viên y tế mới bước vào, cẩn thận hơn Tô Lệ rất nhiều, giúp Kỷ Du Du châm kim, rồi xoay người đi ra ngoài.
Đường Ân vẫn luôn ngồi bên cạnh, trông chừng Kỷ Du Du, mãi đến tận khi chạng vạng Kỷ Du Du mới tỉnh lại.
Đường Ân thấy ánh mắt cô ta mờ mịt, có chút buồn cười dò hỏi: ‘Lần này lại kéo cô trở về từ Quỷ Môn Quan rồi, có phải cảm thấy cực kỳ hận tôi hay không?” Kỷ Du Du giương mắt, có chút buồn bã.
Đường Ân cười một tiếng: “Sao rồi? Ngay cả lời nói hận tôi cũng không nói ra được sao?” “Không phải!” Kỷ Du Du khẽ nói.
Đường Ân cười cười, đưa bình giữ nhiệt sang: “Uống ít canh trước đi, đây là canh mà quán cơm tôi làm thêm nấu cho cô đấy, vừa nãy tôi đã uống trộm một ngụm rồi, hương vị rất ngon!” Vẻ mặt Kỷ Du Du hơi dao động, vành mắt dần dần dâng lên một tầng hơi nước.
“Làm sao lại thế này rồi?” Đường Ân hơi kinh ngạc.
“Không có gì…’ Kỷ Du Du nói khẽ, trong lòng có chút rối loạn.
Từ nhỏ đến lớn đã qua nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng có ai đối xử tốt với cô như vậy, điều này khiến cô không thích ứng kịp.
“Nếm thử trước đi…” Đường Ân nhặt thìa lên, đút cho cô ta một ngụm.
Kỷ Du Du ngoan ngoãn nuốt xuống, có chút chần chừ hỏi: “Đường Ân, canh này có đắt không?” Chương 25 Rất đật “Ồ… Quả thật là rất đắt, dùng nhân sâm linh chỉ hà thủ ô, hơn nữa cộng thêm một bát mì ăn liền dưa chua, chế biến mười tám năm rồi, cô nói xem có thể không đắt sao? Vừa nãy cô uống một ngụm, cũng đã xấp xỉ mấy trăm nghìn rồi…” Đường Ân cười hì hì.
“Đắt đến vậy sao?” Kỷ Du Du hoảng sợ, sau đó mới kịp tỉnh táo lại: “Làm gì có ai nấu canh như vậy chứ? Trong nhân sâm làm sao lại còn cho thêm dưa .chua được chứ?” Đường Ân bật cười ha ha, cảm thấy cô gái này thật thú vị.
Đút hết canh mà Lâm Thành đưa đến vào miệng Kỷ Du Du, cảm thấy sắc mặt cô đã tốt hơn rất nhiều, Đường Ân mới cất bình giữ nhiệt đi.
“Xin lỗi, Đường Ân!” Kỷ Du Du nhìn Đường Ân bận rộn, sắc mặt hơi mất mát.
Đường Ân quay đầu thở dài: “Người mà cô có lỗi nhất chính là bản thân cô! Coi thường tính mạng của mình hơn bất kỳ thứ gì, đấy là một cách thể hiện rất vô trách nhiệm!” “Tôi… Tôi chỉ muốn chứng minh sự trong sạch của mình!” Kỷ Du Du vội vàng nói.
Đường Ân nở nụ cười: “Thật ra có rất nhiều phương pháp để chứng minh trong sạch, không cần phải dùng đến phương pháp cực đoan như vậy! Tôi đã báo cảnh sát chuyện của cô rồi, cảnh sát sẽ cho chúng ta một câu trả lời thuyết phục trong thời gian ngắn nhất thôi! Mặt khác, tiền đóng tiền nằm viện lần này, cô phải trả lại cho tôi…” “Ừm…’ Kỷ Du Du cúi đầu, nhỏ giọng đáp lại.
Đường Ân nghiêng đầu nhìn một cái, chép miệng