* Có chuyện gì vậy ?" Đường hơi giật mình. "Tôi ..." Viên Chi Am cắn môi , khẽ thì thầm: ". Tôi muốn Du Du tới phòng tối ... " Đường nhướng mày." Đường An , anh đừng lo , tôi sẽ không bao giờ làm tổn thương cô ấy , cũng sẽ không bao giờ lừa dối Cô ấy, tôi chỉ là . Tôi chỉ là ..." Viên Chi Am quỳ xuống , ánh mắt van lơn nhìn Đường An , Đường khẽ thở dài xua tay, Nếu như CÔ Có thể làm cho cô ấy tự nguyện , thì tôi không phản đối , nêu Cô còn lợi dụng lòng tốt của cô ấy , thì tôi sẽ không để yên cho CÔ!"" Không đâu ! Chắc chắn sẽ không Viên Chi Am vui mừng khôn xiết , đứng dậy lui ra khỏi phòng của Đường An , Đường An xoa trán 1 đau đầu , cảm thấy vấn đề của Viên Chi Am càng ngày càng nặng . Bảy tám bác sĩ tâm lý trong và ngoài nước cũng không thể làm cho Viên Chi Am khá hơn chút nào , chỉ sợ cô ấy sẽ càng ngày càng sa đọa trên con đường này ! Sau khi Viên Chi Am về phòng , Cô ta lấy ra những món quà đã mua lúc sáng , ngay lập tức đi tìm Kỳ Du Du, “ Cái này ... cái này mua cho tôi sao ?" Kỳ Du Du xấu hổ nhìn Viên Chi Am. " Đúng vậy , tôi đã đặc biệt nhờ người thiết kế riêng cho CÔ , rất hợp với khí chất của cô ! Đúng là rất đẹp ... " Viên Chi Am tất nhiên là một gười am hiểu quy tắc kinh doanh, cô biết rằng mọi chuyện đều phải có qua có lại. Cho nên mấy ngày nay, đặc biệt mua mấy món quà, từ quần áo đến phụ kiện, giày, tất, có thể nói là cái gì cũng có. Không chỉ Kỳ Du Du có phần mà ngay cả Sản Hạ cũng có không ít quả.
Ky Du Du đỏ mặt, “Tôi... tôi đâu có nhờ cô mua!"
Không thành vấn đề, tất cả đều là tiền của Đường Ản!" Viên Chỉ An an ủi, cổ nấm tổ nguyên tắc từ từ tiền từng bước một. Vậy à..." Ky Du Du do dự hỏi lâu, “Đường An sẽ không nói tôi làng phi tiền chứ?" “Không đâu!" Viên Chỉ Am nhanh chóng an ủi, sau đó lấy ra một bộ quần áo cho Kỳ Du Du thay.
Ky Du Du có chút xấu hổ, nhưng dưới sự kiên quyết của Viện Chỉ An, cô đã thay chiếc váy đắt tiền màu tím trông vô cùng chói mắt, cùng với khuôn mặt trong sáng thánh thiện của Kỳ Du Du khiển toàn thân có giống như một bông hoa nhỏ màu tím. Du Du, cô cũng biết tôi bị mắc chứng bệnh đó, cho nên . Làn da giúp tôi làm nữa, cô có thể sai bảo tôi làm bất cứ việc gì Viền Chỉ Am nhìn Kỳ Du Du, về nuột khẩn cầu nói.
Ky Du Du thực sự rất không thích, nhưng cô vừa nhận quà của Viên Chỉ Am, cho nên không tiện từ chối. Được rồi!” "Du Du, cô thực sự là người tốt bụng nhất trên đời..." Viên Chỉ An vui tinng khôn xiết, vội vàng trở về phòng cùng Ky Du Du, khuôn Nhật Ky Du Du vẫn đỏ bừng khi nghĩ đến việc Viện Chỉ Anh sẽ làm gì. Trong lòng cô, nếu như để ai biết đến loại chuyện này cô sẽ cảm thấy xấu hổ muốn chết, nhưng nhìn thấy Viên Chỉ An cầu xin nhiều như vậy, cô lại không nỡ lòng từ chối.
Trở về phòng Viền Chỉ An liền quỳ xuống, ôm rịt lấy chần Kỳ Du Du, "Du Du, ngài là nữ
hoàng của tôi, là cuộc sống của tôi, ngài muôn làm gì tôi thì làm sao Đừng làm thế" "Kỳ Du Du sợ tới mức lùi lại một bước. Đánh tôi đi ... trung phạt tôi đi!" Viền Chỉ An nói, vén váy lên, giống như một người nô lệ, quỳ bên người Ky Du Du.
Kỳ Du Du nhìn thấy, lập tức nhấn mắt vì xấu hổ, phần dưới Viêu Chỉ Am chỉ mặc một chiếc quần lót, toàn bộ phần da còn lại trắng như tuyết, khiến cô thực sự là xấu hổ! Du Du, đánh tôi đi..." Viên Chỉ Am cầu xin, nắm lấy cổ tay Kỳ Du Du. Kỳ Du Du sau khi lấy hết can đảm, nhẹ nhàng tát một cái.
Khuôn lut Viền Chỉ An đỏ bừng cần thấy cơ thể mình run lên, cá người như hồi da gà, quá sức sung sướng
Sau nửa giờ, Kỳ Du Du trở lại phòng của Đường Ản, vẫn là vẻ mặt đỏ bimg Anh này, Viên Chỉ Am... thật đáng thương!"
Đường An cười khổ, không biết nên giải thích thể nào với cô gái ngốc nghếch này, chỉ nhẹ nhàng gật đầu. Nếu... nếu em không có ở đây thì sao?" Ky Du Du do dự hỏi lâu tiới ngẩng đầu hỏi. Nếu không có em, cô ấy sẽ cố chịu đựng." Hay là... hay là anh đi giúp cô ấy?"
Đường simg sốt một lúc, “Cô gái ngốc, lò như anh với cô ta có chuyện gì xảy ra thì sao?" Vậy .. cũng không ổn! " Kỳ Du Du ánh mắt né tránh, thấp giọng nói.
Đường An cười lớn xoa đầu cô," Đừng quả tốt bụng, bị cô ấy lừa gat!" Không! Cô ấy. Cô ấy rất tốt với em. Còn mua quần áo và nói sẽ đưa em đi xem liveshow ca nhạc "Kỳ Du Du cúi đầu xuống và nổi Liveshow ca nhạc?"
Vâng! Vài ngày nữa, có một buổi liveshow của ca sĩ Vũ Thần, Viên Chỉ An nói rằng cô ấy đã đặt hết vẻ!" Kỳ Du Du ngẩng đầu, mở to mắt nhìn Đường An," Anh cũng đi à? Em đã xen lịch rồi, sau khi xem xong liveshow là đến ngày em phải về Giang Thành! " Em có thích đi xem không?" Đường An hỏi ngược lại.
Cũng hơi muốn đi xem..." Kỳ Du Du hai má đỏ hồng nói.
Đường An cười, trịnh trọng nói: "Nếu như em nói muốn đi thì chúng ta đi xem Ừm!" Kỳ Du Du đồng ý. Reng reng. Đúng lúc này, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Đường An trả lời điện thoại, giọng nói của Sơn Tuyết Trì từ bên trong truyền đến "Vua, đã theo dõi Doãn Nam Tây, phát hiện Đường Khải đang ở Minh Viên vùng ngoại ô, cách trung tâm thành phố khoảng nửa giờ lái xe" ". Được rồi! " "Đường An gật đầu,"Vuong Cẩn tới đây chưa?" Văn chưa! Thủ tục quả nghiêm ngặt, có lẽ sẽ mất chút thời gian! Tôi đã cử người theo dõi Minh Viễn, sẽ không có vấn đề gì xảy ra!" Sơn Tuyết Trì trả lời. Ừ! Chú ý theo dõi nhất cử nhất động của Đường Khải và bảo ngay cho tôi nếu có gì bất thường!" Đường An nói. Vâng!" Sơn Tuyết Trì do dự một chút, sau đó trầm giọng hỏi: "Lần mây Thực sự cần Vương Cần ra tay sao?" " Phải!" Đường An nói. Vâng!" Sơn Tuyết Tri đáp, cảm thấy cả người hơi cứng đờ, cúp điện thoại.
Đường An để điện thoại xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ, khóe miệng hơi nhen lên. Anh biết tại sao Sơn Tuyết Tn lại hỏi điều này, bởi vì người tiền Vương Cầm đồ đã để lại cho cô một sản tượng quá khung khiếp. Nói đúng hơn, Vương Cẩn đã để lại cho tất cả mọi người trong Vương quốc Ám Dạ một ấn tượng không thể nào quên. Chỉ cần người này đến Thượng Hải, nơi này sẽ phải xảy ra một trận đổ máu kinh hoàng
Việc Đường An phải làm là phản công bất ngờ, sau đó tiêu diệt Đường Khải.
Chỉ cần Vương Cẩn đến, đó sẽ là cái chết của Đường Khải.