Đường Ân vội vàng cúp điện thoại di động, sau đó mở diễn đàn trường học ra, nhìn thấy những lời phê phán gần như được đăng lên theo kiểu spam, trong nháy mắt đã có mười mấy bài viết.
Những bài viết này chỉ đơn giản mắng chửi đồ cặn bã linh tinh, còn có đồ vô liêm sỉ, bôi nhọ hình ảnh của đại học thành phố Giang.
Những điều này đối với Đường Ân mà nói, chẳng tính là chuyện gì to tát, điều khiến Đường Ân cảm thấy lạnh lẽo là liên quan đến thân phận của Bùi Nhược, lại bị Vương Ngạn Siêu đào lên.
Luật sư của văn phòng luật Tây Hà, Bùi Nhược, dụ dỗ sinh viên đại học thành phố Giang, Đường Ân, là điều sỉ nhục của giới chính trị, là điều sỉ nhục của nhân dân thành phố Giang.
Có một số người còn đề nghị bên dưới, muốn những văn phòng luật ở khu Tây Hà mắng chửi Bùi Nhược, đuổi Bùi Nhược ra khỏi văn phòng luật sư Tây Hà, để cho đôi nam nữ đê tiện là Đường Ân và cô ta tốt nhất đừng xuất hiện ở thành phố Giang nữa.
Sau khi Đường Ân cất điện thoại di động đi, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, trong lòng cười nhạo.
Thủ đoạn của Vương Ngạn Siêu thật sự là tầng tầng lớp lớp! Đường Ân cầm điện thoại di động gọi cho Đinh Huyên, bảo mấy ngày nay anh ấy quan tâm Kỷ Du Du cẩn thận, nếu có thời gian thì đưa Kỷ Du Du về nhà.
Đỉnh Huyên hơi xấu hổ: “Cái đó… Người anh em này, tôi có bạn gái rồi, cậu lại bảo tôi đưa Kỷ Du Du về nhà, như vậy không được tốt lắm đâu?” Đường Ân ngây ra một lúc, có chút choáng váng: “Có từ bao giờ?” “Ngày hôm qua!” Đinh Huyên hơi xấu hổ: “Thôi không nói với cậu nữa, hôm nào dẫn cậu đi làm quen, cúp trước nhé!” Đường Ân bĩu môi, trong lòng thật sự mừng cho Đinh Huyền. Nếu tìm được bạn gái rồi, có lẽ cũng sẽ có ích cho Đỉnh Huyên, ngày thường tính cách thằng ranh này hơi nóng nảy, có một cô gái kéo anh ấy lại,chắc chắn cũng có thể giúp được anh ấy.
Nghĩ đến đây, Đường Ân cũng cười một tiếng, xuống giường tắm rửa sạch sẽ, sau đó đi vào phòng làm việc.
Kỷ Du Du ngồi trong phòng, nhìn vô cùng tập trung, dường như chuyện vừa xảy ra ở cửa trường học hoàn toàn không ảnh hưởng đến cô một chút nào.
Đường Ân đi đến, Kỷ Du Du ngẩng đầu lên theo bản năng, sau đó đỏ mặt cúi đầu đọc sách.
Đường Ân đánh giá cô ta, thấy cô ta có vẻ căng thẳng, trong nhất thời cảm thấy thú vị: “Tôi đã tìm người sửa xong cửa phòng cho cô rồi, cho cô chìa khóa này…” “Ừ!” Kỷ Du Du đáp ứng, gần như theo bản năng dò hỏi: “Sửa cửa hết bao nhiêu tiền?” Đường Ân ngẩn ra, không nhịn được bật cười: “Bây giờ cô đã biết hỏi rồi đấy à? Xem ra tiến bộ rất nhiều đấy nhỉ?” Kỷ Du Du đỏ mặt không nói gì.
Đường Ân cười: “Tiền sửa cửa thì thôi đi, tôi vẫn rất rộng lượng!” Kỷ Du Du nghe anh nói như vậy, giống như cảm thấy có vấn đề gì đó, chân mày nhẹ nhàng nhíu lại, miệng nhỏ hơi mím lại.
Đường Ân nhếch mép nở nụ cười, thấy cảm xúc của Kỷ Du Du không có vấn đề gì, xoay người quay về phòng mình.
Sáng sớm ngày hôm sau, tin tức liên quan đến tên cặn bã Đường Ân gần như đã lan truyền ra toàn bộ trường học.
Chuyện tốt không ai biết, chuyện xấu lan truyền nhanh, loại chuyện này gần như khiến cho toàn bộ giáo viên và sinh viên của trường học đều biết hết rồi! Buổi sáng, Bùi Nhược gọi điện thoại đến, dò hỏi: “Hai tấm ảnh kia là thế nào?” “Không biết… Đường Ân mơ màng đáp lại: “Tôi cũng không ôm chị mà…” “Hừ!” Bùi Nhược hừ lạnh, sau đó nói tiếp: “Đường Ân, người của tôi nghe được tin tức, mấy ngày hôm nay Thiên Tứ Viên đang liên lạc với ông cụ Thẩm, bộ dạng kia xem ra là chưa hoàn toàn từ bỏ ý định đâu…” “Ồ?” Đường Ân hơi ngẩn ra, không nghĩ đến Thiên Tứ Viên thật sự bám riết không tha như vậy.
“Hơn nữa Thiên Tứ Viên gần đây có tiền tài không rõ nguồn gốc rót vào…’ Bùi Nhược đè thấp giọng nói.
“Có phát hiện gì chưa?” Tinh thần Đường Ân lập tức tỉnh táo lại.
Bùi Nhược lắc đầu: “Đều là tiền từ bên ngoài, hoàn toàn không có cách nào phát hiện ra manh mối, có điều có thể khẳng định được, gần đây sợ là Thiên Tứ Viên sẽ ra tay mạnh mẽ đấy…” “Ừ, biết rồi, trông chừng bọn họ, tôi cũng muốn xem xem ai lại mưu tính sau lưng tôi như vậy!” Đường Ân cúp điện thoại, liếc mắt nhìn thời gian, Kỷ Du Du cũng sắp đi rồi.
Vội vàng đứng dậy rửa mặt một lượt, sau đó đi xuống tầng, nghe thấy ngoài cửa vang lên tiếng chuông leng keng.
Đường Ân mở cửa ra, nhìn thấy Viên Chi Am đứng ngoài cửa, gương mặt vẫn mang theo nụ cười hòa nhã như trước: “Anh Đường, tối hôm qua tôi đã liên lạc với ông cụ Thẩm rồi, ông cụ Thẩm muốn gặp anh một lần!” “Thật sao?” Đường Ân nghiêng đầu, vừa mới nghe thấy Thiên Tứ Viên liên lạc với ông cụ Thẩm, không ngờ được ông cụ Thẩm đã tìm đến tận cửa.
“Lần này là cuộc gặp riêng với ông cụ Thẩm, ông cụ chỉ hy vọng có thể thông qua phương pháp thăm hỏi này, liên hệ với anh một lần!” Trên mặt Viên Chi Am nở nụ cười thản