Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê

Chương 1766


trước sau



Thẩm Thanh Hi lúc đầu không có ý định có tình cảm với hắn, nhưng dưới sự quan tâm cùng sự thay đổi của Sở Diệp, nàng dần phát hiện ra rằng mình cũng có tình cảm với hắn.

Sau khi sống lại được tiếp xúc với Sở Diệp, Thẩm Thanh Hi đã vô tình yêu người nam nhân này.

Nếu như được ở cùng một chỗ với Sở Diệp, Thẩm Thanh Hi sẵn sàng đánh cược cả cuộc đời này.

Kết cục tồi tệ nhất cùng lắm là giống như kiếp trước, bị người đàn ông mình yêu thật lòng phản bội, nhưng kiếp này, Thẩm Thanh Hi tin tưởng vào ánh mắt của chính mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Ở kiếp trước, Sở Diệp cũng có thể một đêm vợ chồng cùng nàng mà mang binh tấn công vào kinh thành, sẵn sàng đánh đổi binh quyền ở phía Tây Bắc để lấy sự an toàn của Thẩm Thanh Hi.

Điều này khiến Thẩm Thanh Hi tin rằng Sở Diệp là một người nam nhân đáng để tin tưởng và dựa dẫm.

“Hi nhi, ta hiểu ý của nàng.

” Trong mắt Sở Diệp hiện lên một tia ý cười, hắn cảm thấy Thẩm Thanh Hi nói như vậy, đó là điều tuyệt vời nhất mà hắn được nghe kể từ khi lớn lên: “Đừng lo lắng, tình cảm ta dành cho nàng cũng giống như trái tim nàng dành cho ta, dù thế nào ta cũng sẽ ở bên nàng đến hết cuộc đời.

"Trên môi Thẩm Thanh Hi nở một nụ cười, ngay cả ánh mắt nàng cũng tràn ngập hạnh phúc.

Tuy nhiên, Thẩm Thanh Hi vẫn nhớ Sở Diệp đến Giang Nam để làm gì, trong nháy mắt nàng nhanh chóng thu tất cả niềm vui lại.

"Sở Diệp, người dân Giang Nam tin những gì Lâm Hàn nói, cho rằng hoàng đế không quan tâm đến cuộc sống của họ.


Đây là một tín hiệu rất nguy hiểm.

" Thẩm Thanh Hi cau mày, nói với Sở Diệp suy nghĩ của mình về chuyện này: "Chàng biết đấy, người dân Giang Nam chỉ biết đến Lâm Hàn, không có sự tôn trọng nà với hoàng thượng, nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như vậy, Giang Nam sẽ trở thành một triều đình nhỏ độc lập với nguồn cung cấp chính là hoàng thất.

”Làm sao Sở Diệp không biết điều này chứ? Nhưng chuyện này không phải vừa mới xuất hiện, trong lúc nhất thời hắn vẫn không biết nên xử

lý như thế nào.

“Hi Nhi có ý kiến ​​gì hay không?” Sở Diệp nhìn Thẩm Thanh Hi: “Ông ngoại và sư phụ đều bảo ta phải bình tĩnh, nói chỉ cần chúng ta ở lại Giang Nam một ngày, Lâm Hàn sẽ để lộ chân tướng.

"Những gì Sở Diệp nói không có gì sai, nhưng Thẩm Thanh Hi không muốn chờ đợi như thế này mãi mãi.

Bọn họ không biết tình hình cụ thể, cũng không biết âm mưu của Lâm Hàn như thế nào, nhỡ đâu đợi mình lại là tai họa thì phải làm thế nào đây?Thẩm Thanh Hi nhíu mày, suy nghĩ hồi lâu mới ngẩng đầu nhìn Sở Diệp: “Người dân Giang Nam không phải luôn cảm thấy triều đình không quan tâm đến sống chết của mình sao? Không bằng chàng để cho người dân Giang Nam biết, sau khi lũ lụt xảy ra, sẽ có một lượng lớn lương thực và bạc được vận chuyển đến, nếu Lâm Hàn biết chuyện này, nhất định sẽ ra tay.

"Trong lòng Sở Diệp cẩn thận suy nghĩ về kế sách của Thẩm Thanh Hi, cảm thấy đây chưa chắc đã là một biện pháp tồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ta thấy làm như vậy cũng được.

” Sở Diệp gật đầu, hắn nhìn Thẩm Thanh Hi trìu mến: “Hi Nhi của ta thật thông minh.

”Một chữ "Hi Nhi của ta" lập tức khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của Thẩm Thanh Hi đỏ bừng.

“Chàng đó, đừng chỉ nói những chuyện vô bổ này nữa, ta nghĩ chuyện này nên bàn bạc với Cố tướng quân và đạo trưởng Huyền Thanh thì tốt hơn.

” Thẩm Thanh Hi bắt gặp ánh mắt trìu mến của Sở Diệp, trong lòng nổi lên một tia gợn sóng, nàng buộc mình phải bình tĩnh lại rồi nói tiếp: "Hơn nữa, một khi chuyện như vậy xảy ra, sẽ ảnh hưởng rất lớn đến lợi ích của Lâm gia ở Giang Nam, đến lúc đó không biết Lâm Hàn sẽ làm gì chúng ta nữa.

".



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện