Tà Đế Cuồng Phi: Quỷ Vương Tuyệt Sắc Sủng Thê

Chương 1777


trước sau



Lâm phu nhân sai người tới nói cho nàng ta biết, buổi tối Sở Diệp uống rất nhiều rượu nên say khướt, hiện tại đang nghỉ ngơi trong phòng khách của Lạc Hà Uyển, để nàng ta suy nghĩ xem nên làm gì tiếp theo.

Khi Lâm phu nhân sai người nói cho nàng ta biết chuyện này, Lâm Yên Nhiên đã biết nàng ta muốn làm gì.

Dù sao nàng ta cũng không phải là nữ nhi mà Lâm phu nhân sinh ra, thanh danh trong sạch đối với nàng ta cũng không thành vấn đề.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ cần Lâm Yên Nhiên có thể câu được con cá lớn như Sở Diệp, sau này hai đứa con trai của Lâm phu nhân cũng sẽ được nhờ.

Đây chính là điều mà Lâm phu nhân suy tính trong đầu, nàng ta cho là Lâm Yên Nhiên không biết, thực ra Lâm Yên Nhiên đã biết chuyện này từ lâu.

Nhưng đối với những chuyện như vậy, Lâm Yên Nhiên cũng không quá để ý, Lâm phu nhân đối tốt với nàng ta là bởi vì tham lam dung mạo xinh đẹp của Lâm Yên Nhiên.

Nếu nàng ta sinh ra xấu xí, chắc chắn Lâm phu nhân sẽ không thèm nhìn đến nàng ta.

Dù sao, những mối hôn sự nàng ta nói trước đây đều không có gì tốt đẹp, vậy tại sao lại không bám lấy Sở Diệp này chứ?Lâm Yên Nhiên đóng cửa phòng khách, từng bước từng bước đi vào, vòng qua bình phong, nhìn thấy Sở Diệp mặc nguyên quần áo nằm trên giường, cho dù ngủ say cũng không ảnh hưởng đến vẻ tuấn mỹ của hắn.

Lâm Yên Nhiên chẳng qua chỉ mới liếc nhìn một cái đã cảm thấy tim mình đập loạn xạ.

Nếu có thể cưới được một người nam nhân như vậy, thậm chí nàng ta bằng lòng làm tiểu thiếp.


Nhớ đến những con cháu của những thế gia mà Lâm phu nhân dẫn nàng ta đi gặp mặt, ánh mắt của bọn hắn nhìn nàng ta đều mang theo sự dâm đãng.

Hoặc là mấy lão gia có tiền góa vợ, những người như vậy Lâm Yên Nhiên không muốn liếc nhìn.

Lần này vất vả lắm mới gặp được Sở Diệp , nàng ta nhất định phải nắm lấy cơ hội, cho dù có phải mắt hết mặt mũi cùng thanh danh của mình, Lâm Yên Nhiên cũng không quan tâm.

Nghĩ đến đây, Lâm Yên Nhiên nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường, dùng bàn tay run rẩy sờ lên đôi lông mày xinh đẹp của Sở

Diệp, chỉ một cái chạm nhẹ cũng khiến toàn thân Lâm Yên Nhiên run rẩy.

Nàng ta nhắm mắt lại thả lỏng, cố gắng bình tĩnh lại.

Nàng ta đến đây không phải để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Sở Diệp, mà là muốn trở thành người phụ nữ của hắn, để sau này nàng ta có thể rời khỏi Giang Nam và vào Tần Vương phủ.

Sau khi Lâm Yên Nhiên mở hai mắt ra, tâm trạng của nàng ta cũng đã bình tĩnh lại, nàng ta đưa tay cởi áo khoác, sau đó tiến tới cởi quần áo của Sở Diệp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Khi nàng ta cởi khuy áo sơ mi của Sở Diệp, chuẩn bị cởi thắt lưng, người vốn đang nhắm chặt mắt là Sở Diệp đột nhiên mở mắt ra.

"Ngươi! " Sở Diệp cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, hắn nhớ tới trong bữa cơm mình cũng không có uống quá nhiều rượu, làm sao lại say như vậy: “Lâm tiểu thư?"Ban đầu Sở Diệp còn tưởng rằng là người hầu của Lâm gia giúp mình cởi quần áo, nhưng khi mở mắt ra, nhìn thấy người trước mặt là Lâm Yên Nhiên, trên mặt lập tức hiện lên vẻ tức giận.

"Lâm tiểu thư, nam nữ khác biệt, ngươi tới đây làm gì?"Mặc dù cổ tay Lâm Yên Nhiên bị Sở Diệp nắm chặt đến phát đau, nhưng trên mặt nàng ta vẫn nở nụ cười: "Điện hạ uống nhiều quá, Yên Nhiên tới đây để hầu hạ điện hạ nghỉ ngơi.

"Lúc này bên ngoài trời đã tối, Lâm Yên Nhiên nói đến hầu hạ nghỉ ngơi, ai mà chẳng hiểu có nghĩa là gì.

Sở Diệp mặc dù say nhưng vẫn hiểu: “Lâm tiểu thư, bổn vương không phải loại người háo sắc như vậy, xin cô nương hãy tự trọng!"Lâm Yên Nhiên nhìn bàn tay bị Sở Diệp hất ra, vẫn mỉm cười nhìn hắn: “Điện hạ như thế này, là cảm thấy Yên Nhiên không đẹp sao?".



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện