“Thật sự là quá bất cẩn! Vệ ma ma, ngươi làm việc kiểu gì vậy?”Sắc mặt Hồ thị không còn chút máu, nhưng bà ta nhanh chóng phản ứng lại, móc chiếc khăn ra, bước lên nói: “Nhìn xem, bẩn hết áo của lão phu nhân rồi…”Hồ thị đang muốn lau đi bả thuốc kia, nhưng tay còn chưa đụng tới đầu gối của lão phu nhân, An di nương đưa tay cản lại: “Phu nhân đừng gấp, nếu Vệ ma ma đã mang bả thuốc tới rồi thì rất tốt, Nhị thiếu gia bệnh lâu không khỏi, có phải là do thuốc này có vấn đề chăng?”Hồ thị sững sờ, lập tức nhìn An di nương bằng ánh mắt ác liệt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khá cho tiện tỳ to gan làm càn này! Ta có thể cho bà ấy đến chăm sóc Thẩm Gia Hoằng, cũng có thể khiến bà ấy suốt kiếp không còn được gặp lại Thẩm Gia Hoằng, lúc này đến bà ấy cũng dám bước lên ngăn cản ta rồi?Hồ thị nhướng mày: “An thị, ta còn cần ngươi tới chỉ bảo sao? Thuốc của Hoằng ca nhi là do đại phu kê đơn, sao có thể có vấn đề được, còn không mau làm sạch quần áo cho lão phu nhân?”Trong giọng nói của Hồ thị mang theo quở trách, nhưng những lời này của An di nương dường như đã khiến lão phu nhân nhớ ra gì đó: “Đúng vậy, có phải là thuốc có vấn đề hay không? Chúng ta chưa từng nghĩ tới điểm này.
”Bà nói, dùng khăn của mình bao lạ bả thuốc kia.
Hồ thị trừng đến muốn rớt cả tròng mắt xuống đất, chột dạ nói: “Mẫu thân, người nói đùa rồi, Hồng đại phu chính là hạnh lâm thánh thủ nổi tiếng trong kinh thành, sao đến cả thuốc còn kê sai được chứ?”Thẩm Thanh Hi cười cười: “Thật là kỳ lạ, phu nhân thà rằng mời người đến xem mệnh cũng không cho xem thuốc có đúng hay không, nếu như quả thật là thuốc có vấn đề, vậy chẳng phải là phí công hay sao?”Lão phu nhân gật đầu: “Hi nha đầu nói có lý lắm, A Hứa, ngươi đi mời Dương đại phu tới đây.
”Dương đại phu chính là đại phu