Long Khuynh Tà mang theo Vân Vũ thoát ra khỏi mê cung dưới lòng đất qua đông qua tây , rốt cuộc cũng tới cửa hành lang lối vào nơi nàng đi vào ngày hôm đó.
Vân Vũ lúc này mới nhận ra rằng hắn rất quen thuộc đường đi của địa cung dưới lòng đất này.
“Ngươi trước đây đã từng tới cấm địa này ?” Vân Vũ ngẩng đầu, hồ nghi hỏi hắn.
Long Khuynh Tà cười tà mị ,nhún vai: “Không có a, chỉ là ta ở trong này được mấy ngày rồi, đi nhiều trong đây thì sẽ quen thuộc thôi.
”Ở trong đây mấy ngày rồi?Hắn ta ……Vân Vũ nghiêng đầu đánh giá hắn , khóe mắt đột nhiên nhìn tới cái hộp gỗ nhỏ trong góc.
Cái hộp gỗ đấy không phải là cái hộp hôm đó nàng cướp đoạt được trong tay của Ngô Cương sao ?Vân Vũ từ trong lồng ngực của Long Khuynh Tà trượt xuống, đi đến góc kia nhặt lấy hộp gỗ nhỏ.
“ Đó là cái gì ?” Long Khuynh Tà liếc nhìn cái hộp gỗ nhỏ ,tò mò hỏi.
Bất quá, khi nhìn thấy hoa văn kỳ lạ trên hộp gỗ ,thì như có một dòng mạch nước ngầm lóe lên sâu trong đôi mắt nàng.
“Không biết nữa , là đồ của Ngô Cương, ngày đó nhìn nó thuận mắt, tiện tay lấy thôi.
” Vân Vũ nhàn nhạt giải thích một tiếng, vừa muốn mở ra xem.
Nhưng lại phát hiện, hộp gỗ nhỏ có khóa ở bên trong.
Long Khuynh Tà nhận lấy xem qua rồi đưa lại cho nàng: “Xem kết cấu của hộp gỗ này nhất định là cần có một chìa khóa đặc thù thì mới có thể mở ra ,đặc biệt gỗ lại tử ngọc, đặc thù hiếm thấy, toàn bộ Chu vương triều,e là chỉ sợ cũng cũng chỉ có vài vị quyền thế trong hoàng thất mới có thể sử dụng, xem ra, quản gia của nàng thật sự không đơn giản a.
”Hoàng thất?Vân Vũ nhíu mày, không khỏi liếc nhìn hộp gỗ nhỏ trong tay.
Nàng nhớ rõ, Liễu Thanh Nguyệt đối với hộp gỗ này cũng rất để tâm, vẫn luôn muốn lấy lại.
Nhưng Liễu Thanh Nguyệt vẫn quanh năm ở lâu dài trong Vân phủ , rất ít tham dự các yến hội gì đó của hoàng thất ,ngay khi có tham gia thì đông người như vậy ,làm sao nàng ta có thể gặp riêng người trong hoàng thất đó chứ.
Người đứng sau sai khiến Liễu Thanh Nguyệt có thể là ai chứ ? Người đó muốn thông qua nàng để khống chế Vân gia ? Hay là…… Người hạ độc nàng không phải là Liễu Thanh Nguyệt , mà là người sau lưng Liễu Thanh Nguyệt ?Nếu thật là như vậy, thì tại sao phải âm thầm hạ độc nàng hơn mười mấy năm ? Sao không trực tiếp độc chết hoặc là giết chết a ?Huống chi, phụ thân nàng lại không thương một thứ nữ con của thiếp như nàng mất công như thế , có phải là chuyện bé xé ra to không.
?Mặc kệ nguyên nhân gì , suy đoán có phải là sự thật hay không cũng không quan trọng.
Chuyện này, tuyệt đối không đơn giản.
“Ngươi có cái ngân châm nào không ?” Vân Vũ ngước mắt hỏi Long Khuynh Tà.
Muốn ngân châm?Long Khuynh Tà nhướng mày, cũng không hỏi nguyên nhân, vừa phất tay thì thấy hắn không biết từ nơi nào lấy ra một cây kim dài tinh tế : “Chỉ có cái này,xem có thích thể thích hợp để dùng không.
”“Có thể!”Khóe miệng khẽ nhếch lên, sau khi nhận lấy , liền trực tiếp đem cây kim đâm vào trong ổ khóa ở bên trong hộp gỗ nhỏ.
Đặc thù chìa khóa?Ở trong mắt Vân Vũ, chẳng qua cũng chỉ là đồ chơi mà thôi.
Ở kiếp trước, nàng từ nhỏ đã được huấn luyện về mọi phương diện, ngay cả khóa chống nổ tinh vi tối tân nhất của Đức cũng bị nàng sử lý trong vòng mười phút.
Huống chi chỉ là một ổ khóa nhỏ bên trong này.
Mười giây!“Cạch !” Một tiếng rất nhỏ vang lên.
Ổ khóa bên trong hộp gỗ đã bị mở.
Long Khuynh Tà nhướng mày nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của nàng, thoáng chốc hiện lên một tia tia sáng kỳ dị, khóe miệng gợi nên vẻ quyến dũ tà mị ; “Thật không ngờ nha, vật nhỏ nàng còn biết mở khóa, thật làm vi phu kinh hỉ.
”Nghe vậy, Vân Vũ nhíu mày, tức giận liếc hắn một cái: “Đừng luôn tự xưng mình là vi phu ,ngươi không ngại ,nhưng ta còn ngại mất mặt.
”“Mất mặt?” Long Khuynh Tà sửng sốt.
“Xem tuổi của ngươi , ta hẳn là phải gọi ngươi là đại thúc mới đúng a!” Vân Vũ ngước mắt nhìn về hắn.
Kỳ thật, thì thân thể này chỉ mới 14 hay 15 tuổi gì đấy ,nhưng ở kiếp trước nàng đã 28 tuổi rồi.
Người nam nhân trước mặt này, nhiều lắm cũng chỉ 24-25 nhưng nàng chỉ là không muốn hắn mở miệng ngậm miệng lại tự xưng mình là vi phu , rõ ràng là đang chiếm tiện nghi của nàng.
Tuy nhiên ,điểm quan trọng nhất là cảm giác người nam nhân này quá nguy hiểm.
Long Khuynh Tà ánh mắt lóe nên tia u ám tà mị cong môi cười, “Vật nhỏ nàng nguyên lai là ngại vi phu tuổi cao? Nhưng nàng có biết hay không, người của Thần Châu đại lục này , chỉ cần đột phá đại võ sĩ, là có thể sống lâu trăm tuổi, đột phá Võ Thánh, tuổi thọ là 300 năm , nếu là võ tôn tuổi thọ sẽ là 500 năm , vi phu hiện giờ tuy 25 tuổi, nhưng muốn đột phá đại võ sĩ, với ta mà nói cũng không khó, vật nhỏ, vi phu còn không có bắt bẻ nàng ,nhưng nàng lại ghét bỏ vi phu.
”Khi hắn 25 tuổi, hắn đã đạt tới bát giai đỉnh , khoảng cách đến cửu giai, cũng chỉ còn cách một một bước.
Có thể nghĩ, thiên phú tu luyện của hắn là yêu nghiệt cỡ nào.
Đáng tiếc, đối với Vân Vũ cũng chỉ là một linh hồn xuyên qua , thật sự không hiểu được cái gọi là thiên phú tu luyện.
Nàng có chút giật mình với những lời hắn vừa nói về cách tăng tuổi thọ của đại lục này.
Con người bình thường trên thực tế , chỉ có thể sống đến 70 - 80 năm cũng đã là cực hạn, có rất ít người có thể sống lâu trăm tuổi.
Lại không ngờ ở chỗ này, tu luyện lại có thể tăng thêm tuổi thọ.
Nếu cứ tiếp tục tu luyện ,thì không phải có thể vẫn luôn sống sao ?Vân Vũ lại không biết, càng tu luyện về sau, càng trở nên khó khăn hơn , thậm chí phải có cơ duyên mới có thể mới có thể đột phá, vô số người đã bị mắc kẹt ở đó ,thậm chí có thể cả đời không thể đột phá.
Nàng suy nghĩ nếu nàng vẫn luôn tu luyện là có thể sống rồi.
Nếu thật là như vậy, mọi người ở Thần Châu đại lục này người không phải đều thành thần rồi sao!Vân Vũ bĩu môi,xem thường: “Dù sao ta cũng lười nói cho ngươi biết ,ngươi cứ im lặng là được.
”Nói xong, Vân Vũ cũng không để ý đến biểu tình của hắn đem hộp gỗ cầm trong tay mở ra.
Bên trong chiếc hộp gỗ nhỏ không có cái