Trần Hùng mở nắp vẫy lên không trung, mịt mù bụi trắng theo gió tỏa ra chung quanh không màu sắc . Một tên mắt xếch trợn mắt, giật người điên dại lao đến bên cạnh nữ nhân . Biến cố hoà đấu giá sàn hỗn loạn , la hét nhan hóa thành muôn ngàn dã thú âm. Trần Hùng lặng lẽ tiếp cận quản sự điên cuồng , mũi giáo xuyên qua hạ gục . Bước đến lồng giam, có lẽ dược vật từng xâm nhập thân nô lệ , từng đôi mắt vô hồn ánh lên tỉnh táo, sâu bên trong khát vọng sống phá bỏ gông xiềng trỗi dậy, từng người nhìn về Trần Hùng, người duy nhất chú ý họ, Trần Hùng sờ cằm, gọi tới gấu đen
Bành
Nó lui lại lấy đà , hư ảnh hùng chưởng linh năng bao bọc hoá thực chất, Hùng kĩ đột phá 1 tầng sức mạnh. Lồng sắt vỡ khe nứt đủ bọn họ trốn chạy, Trần Hùng cùng gấu đen xuyên ra ma hoá đám người , dùng giáo như côn đập uế khí đến gần, mở đường máu ra khỏi Hắc Phong Hội. Bước qua địa bàn thân thể run lên lẩy bẩy, tầm mắt nhìn gấu đen nhún nhảy cha cha cha giai điệu , co chân đạp lăn xuống con dốc , hắn khụy người bất tỉnh.
Tỉnh lại tìm thấy ôm cây không xa gấu đen , Trần Hùng tay đẩy cửa vào bên trong , không có thường lao đến vật , nháy mắt nhìn phía trước bóng dáng nhỏ nhắn soi gương sờ mặt. Tóc mềm buông thả được tay nhỏ nâng niu ,hình ảnh hường trong sáng áp chế cơn nóng dược vật sót lại
- Ngươi tỉnh rồi ?
Đối mặt người lạ thân quen, Miêu Lan nháy hai mắt tròn xoe
-Cám ơn ngươi những ngày qua, ta phải đi a...
Trần Hùng giật chân mày, từ miệng phun ra duy nhất suy nghĩ .
-Muốn gặp ngươi ở đâu.
Miêu Lan híp mắt cười bước đến đoạt lấy ưa thích quả trên thanh niên tay cắn lấy, trợn mắt nhìn hư không xuất hiện đồ ăn vật.
- Ngươi làm sao được..
Từ túi trữ vật xuất ẩn hiện linh năng, Trần Hùng hành động trở nên kì diệu với nàng thơ, nhớ đến quan trọng sự tình chạy đi, gây thương nhớ âm vang đến tai thanh niên ..
-Ta tại Bình Minh học viện , nhớ tìm ta nha .
Tự nhiên vui sướng , vang vọng con tim đánh thức giấc mơ ngọt ngào. Bên cạnh gấu đen tiến đến nhìn tiểu đệ khờ khạo ngơ ngác, hùng chưởng gác vai muốn nói.
-Dưa hái xanh không ngọt
Mật chưa đặc chưa ngon.
Thì thào từ gấu đen phà ra, Trần Hùng cảm nhận kinh nghiệm người đi trước, gật gù lĩnh ngộ. Bên ngoài tiếng ồn vượt giới hạn, hé cửa nhìn dòng người bủa vây Hắc Phong Trại, bên trong nốt ruồi trung niên hô.
-Các vị , ta xin thay mặt ...Bách gia
Thấy mọi người chờ ,hắn tiếp tục
-Ngày hôm nay , không còn Hắc Phong Trại....
Trung niên quay người dẫn đầu ,, đại phủ nơi tay bổ đến kiến trúc Hắc Phong Trại, kích dòng người cuồng nộ ập đến, như thiên nộ giáng hoang tàn cảnh, Trần Hùng quan sát hộ vệ thoát vây chạy đến hắn vị trí. Hộ vệ ca phá vây tự nhủ sống sót , mắt thấy khúc ngoặc cứu vớt vội tăng tốc, ngay khi rẽ một nắm tay đấm đến , chấn động tê dại đầu óc, lực lớn phá bỏ giới hạn bất tỉnh. Thời gian trôi qua, Bách gia một thanh niên dò xét vòng ngoài , thấy hộ vệ bất tỉnh lao tới đánh tới tấp.
×
— QUẢNG CÁO —
Trần Hùng theo hướng tây đến vắng vẻ , kiến trúc thưa thớt yên bình vùng . Hài tử truy khuyển , lão đầu phi trư hình ảnh, không thể là đấu trường địa điểm.
-Tên đó say, nói bậy sao ?
Nửa canh giờ theo cư dân lời, đến duy nhất quán trà đại thụ dưới . Trần Hùng bước đến gọi đồ ăn thỏa mãn bụng đói gấu đen , hỏi trung niên đưa tới .
-Huynh đài, gần đây có đấu trường không ?
Trung niên mí mắt lật , xoay đầu chăm chú nhìn thanh niên khách nhân.
-Có , nhưng sao các hạ biết ?
Trung niên lui lại ấn cơ quan , bên ngoài cửa sụp lại . Trong tối bóng đen từng cáihiện, tay cầm vũ khí bao quanh Trần Hùng , buộc hắn đặt xuống chén trà.
-Vân Phi nhắc đến.
Quan hệ to bự khả năng , chuyên trị vô nghĩa va chạm tình huống , kéo nhanh đến đấu trường quyết đấu. Theo trung niên xuyên qua rừng cây , tiến vào động ngầm dừng tại ngả ba lối, hướng dẫn bản đề Địa , Thủy , Hỏa ba thuộc tính địa