Bàn tử bên cạnh thấy , hừ lạnh mất hứng quay đi. Chỉ còn gấu đen gật gù nhìn thanh niên tự thương khổ.
Trần Hùng bước đến Vân Du thương hội, hắn cần linh tài chữa trị thương tích, bảo dưỡng thân thể. Xem qua luyện chế phương pháp đảo tay thành. Đại lục không tồn tại luyện đan sư, luyện chế đơn giản cao thuốc . Về tiểu viện cặm cụi điều chế , thả chút Huyết Linh trùng tăng hiệu nghiệm. Hoàn thành thử nghiệm lên bụng tím vết. Thuốc cao đen tối mát lạnh lan tỏa vùng thương tổn, nhanh chóng nóng bỏng ập tới làm hắn nhe răng. Thuốc đắng dã tật, từng vết máu tụ tan đi thành đỏ hồng vết. Trần Hùng hài lòng đến hắn lớp , bước đến gần thương tật học viên thăm hỏi. Lâm Sung mồm băng vải hé ra khe hở, há miếng phát thủ thỉ âm.
-Ngươi chờ chết đi.
-Tại sao.
-Bởi vì ngươi đánh người không nên đánh.
Lâm Sung thu được Trần Hùng sợ hãi mắt, khoanh tay kiêu hãnh thốt.
-Gia gia ta là trưởng lão a, ha ha ha..
Khúc khích tiếng cười động viên can đảm đám học viên , lạ kì không gian như hòa hợp , hóa thiếu nữ biết yêu ngượng ngùng . Trần Hùng lắc đầu thở dài , quay người huýt một tiếng réo rắt. Đại Hùng dáng bước vào gây câm lặng, Trần Hùng chầm chậm đóng cửa phòng, che chắn học viện khỏi trúng cơn gió độc.
Bành bành
Mở cửa cho ban mai soi đến, tia nắng hiện học viên thân đo mặt đất thước kẻ, có tên thân người tựa vo tròn ép dưới góc bàn học . Trần Hùng nhìn bám tường thanh niên Thạch Sơn , đầu to vải băng lắp bắp.
-Thưa đạo sư, ta gọi Thạch Sơn.
Trần Hùng quay người ra ngoài ôm vào mộc thùng nước . Đảo tay xuất hiện chữa thương thảo, nắm tay dập nát thả , quệt thuốc cao hòa vào thanh thủy, hóa đen sắc lềnh bềnh linh dược .
-Vào bên trong.
Thạch Sơn người e dè quan sát , một cước hung lực đẩy hắn văng vào bên trong, xúc cảm kinh hoàng lộ trên khuôn mặt Thạch Sơn, không thể bước ra khi ác sư tại. Đau đớn qua mau, Thạch Sơn cảm nhận đầu nặng nề tót lên, nhìn ác sư có chút khác biệt.
-Đem bọn kia cùng vào.
×
— QUẢNG CÁO —
Trần Hùng ra ngoài cho học viên thả lỏng tinh thần chữa trị. Hắn cần cải tổ bọn chúng, nhờ uy danh người kiêu ngạo đoản mệnh, hắn không muốn điều đó xảy ra. Chín ngày sau loại trừ khóa học, căn tính biểu hiện phân chia gia nhập khu. Hôm sau đến lớp đối diện yên ắng trật tự, nhìn đến học viên e sợ né tránh , không còn hỗn loạn bát nháo.
-Phải như vậy a. Ta gọi Trần Hùng, sau này chiếu cố lẫn nhau một chút.
Mỉm cười thân thiện chụp tay học viên trước mặt , khiến tên giật mình lẩy bẩy rụt tay . Trần Hùng ho khan che dấu nhỏ xấu hổ.
-Hôm ta Bạch Mã sơn mạch dã ngoại rèn luyện, chúng ta lớp đầy đủ a.
-Ngươi muốn làm gì, ta không đi
Lâm Sung đứng dậy hét to, mặc dù sợ hãi ác sư nhưng tiến đến rừng rậm nguy hiểm, Lâm Sung không ngốc phạm phải . Trần Hùng nhìn Lâm Sung mồm to sở thích la hét , đầu lĩnh tinh thần học viên.
-Võ giả lo sợ , đồ yếu đuối.
Đụng chạm niềm tự hào nam nhân Thú Nhân Quốc, học viên ai nấy đứng dậy theo Lâm Sung, trên từng khuôn mặt nghị lực chống lệ vương.
-Ngươi muốn thế nào ?
Trần Hùng xoa thái dương, đêm qua hắn suy tính cải tổ kế hoạch có chút mệt mỏi, vận động cơ hội chốc đến không nỡ chối từ. Ngồi trên cánh chim ,Trần Hùng quan sát Bạch Mã dãy núi . Rậm rạp tán rộng cây giữ bên trên nắng , bên dưới âm u bí ẩn. Hài lòng nhìn sang Lâm Sung khép nép vị trí ngồi.
-Sắp đến hội thi, phải cố gắng.
Vỗ vai khiến Lâm Sung giật người , nhanh chóng nở hoa mười