Vù vù
Trần Hùng trước mắt không gian đổi, xuất hiện phong kình đẩy nghiên ngã thân , Trần Hùng bản năng giữ lấy bên cạnh nhân.
-Sao ngươi ở đây ?
Trần Hùng nghe cô nàng hỏi, lắc đầu hẳn là trận pháp biến cố. Nhìn phía trước mộc cầu mục nát bắt ngang hơi bờ vực, bên dưới vạn trượng sâu không thấy đáy.
-Ưng nhãn.
Hoàng sắc linh năng hội tụ, quang năng cường đại tầm mắt, nhìn đến bên kia vực sâu lập lòe quang mang trận pháp.
-Hoàn thành lối bên đó.
Miêu Lan nghe thanh niên nói, mắt nhỏ học theo nhìn bên kia tăm tối nheo lấy , nàng tay vung huyền ảo linh quyết, dáng nhỏ nương theo đại phong mỹ miều uyển chuyển, hô
-Linh khí chi hồn, mộc hành quy hợp
Linh năng trong không gia khuấy động theo nàng hành động. Lục sắc quang mang mỏng manh hội hợp quanh nàng , hóa dòng nhập đại địa ươm mầm sống, dây leo từ đại địa vụt đến mộc cầu, thay thế mục nát vị trí, cố định chắc chắn lối đi. Miêu Lan tung người nhảy lên không trung, mờ ảo trích tiên trong mát mê muội nhân.
-Sợ chưa, ta còn chưa hết sức đâu.
Trần Hùng đạp lên mộc cầu thở dài, mộc thuộc tính linh sư thưa thớt bởi đại lục thổ linh khí uy quyền. Bách Linh thể nhân vận dụng tứ đại linh khí thuộc tính khả năng, không hổ danh cỗ lão thể chất. Hắn nghiệm thành nhất phương thức trị Bách Linh thể, ích mệnh đồ vật tìm kiếm.
-Thông quan dễ dàng.
-Là nhờ ta đó.
Miêu Lan phấn khích tột vùng, thấy hắn trố mắt kinh ngạc bộ dàng nàng yêu thích, hô hào tranh công líu lo hót.
- Tiểu tiểu trận pháp hình, làm sao khó bỗn cô nương ta.
Nhìn cô nàng chóng nạnh quát thiên thu, Trần Hùng cười khổ nhủ thầm, nàng láu cá coi chừng thiên kkiển a.Từ bên trên trống rỗng không gian hiện sấm chớp , lôi điện dòng hướng đến xanh mặt Trần Hùng đổ tới, hắn mồm chửi đổng thông linh hồn trận.
-Chạy đến bên kia nhanh lên.
Lôi điện tốc độ không cho nhân trở tay, nóng cháy thập phần đại sắc bén, bổ mộc cầu gãy đôi. Trần Hùng với lấy tàn cầu níu mạng , Miêu Lan trong người niệm linh quyết, dây leo xuyên ra đại địa giữ lấy song nhân mạng. Mộc hành vòng tay đưa lên bờ vực, Trần Hùng thở dài nhìn lôi thiểm chớp giật nơi xa , tựa thiên uy gác vô thượng cửa ải.
-Hùng , ta quy động linh khí dẫn đến lôi thiểm a...
-Không phải ngươi lỗi lầm, ta nghĩ lôi thiểm hẳn là một phần khảo luyện.
Trần Hùng không tin tồn tại thông linh trận pháp, thượng cổ phong ấn, Phu nhân tàn hồn tan biến trong thời gian pháp tắc. Trận đạo phía sau thế hệ khó sinh linh, nghiêm mặt nghe nàng .
-Hùng , chúng ta làm sao sang kia.
Thấy thanh niên lắc đầu sờ cằm, Miêu Lan đi quanh tìm kiếm khác phương thức. Không thể dụng mộc linh quyết, gãy đỗ mộc cầu mất điểm tựa, dây leo không thể với đến bên kia bờ.
×
— QUẢNG CÁO —
-Lan, chỉ còn một cách.
Theo tầm mắt thanh niên, Miêu Lan nhìn xuống tối tăm không đáy vực, nuốt một ngụm lắp bắp.
-Ngươi nói là....
-Bên dưới duy nhất con đường...
Trần Hùng hít một hơi, lâm vào miên man bất định. Rơi xuống đáy vực phán đoán sai, thương tổn cô nàng mệnh, hắn một đời hối hận.
-Ngươi không tin chính mình sao ?
Quay sang nhìn cô nàng nụ cười, sáng tinh anh đôi mắt hút hắn tâm can, dẹp tan lo nghĩ sâu xa. Đúng vậy, hắn khi nào mềm yếu . Thấy hắn biến chuyển khí chất, Miêu Lan chấp tay niệm quyết, vô vàn dây leo vờn quanh song nhân. Riêng biệt mộc chi đan kết , hóa thành tròn lá chắn bao bọc, lăn xuống vực sâu. Bên trong cảm nhận áp lực không thể hít thở, song nhân bó chặt tìm nguồn sinh.
Bành, Phụt
Bên ngoài mộc chi vỡ tan tành, đại lực phản chấn câu thông hồn nhân, Miêu Lan phun một ngụm máu tanh kiệt sức.
-Ta không sao a.
Trần Hùng bước tới đè nén, khom người cõng báu vật. Cảm nhận dáng