Ngạc Lĩnh lãnh địa tận cùng Đông hướng Thú Nhân Quốc, vùng đất quanh năm mưa bão hoành hành, Thú Nhân gọi Thủy vực cấm địa. Đại hung thú chia quyền cai quản một phương, có lời đồn bên trong Yêu Vương ngang tay đấu Tam đại lĩnh chủ. Ngạc gia thống nhất loạn cuồng Yêu vương là thế nào sức mạnh. Trần Hùng đám người hướng đến Ngạc Lĩnh, nhỏ yếu đơn độc không thể ngăn cuồng phong. Phải tìm đại thụ đu bám, mục tiêu gần gũi lão đầu. Ưng gia gia chờ ta mang đến đại phiền phức.
Sâu bên trong âm u lộng gió cấm địa, hoang sơ gạt bỏ thế thái nhân tình cảnh sắc, xuất hiện nhân kiến trúc mái nhà tranh công phá. Ưng gia bóng dáng thiền bên trong, cảm nhận thanh thản tinh thần từng chút chữa lão bệnh.
Uỳnh uỳnh uỳnh
Vạn cân sơn đè áp âm không làm Ưng lão rời trạng thái, hắn quen thuộc bên ngoài đại tác động. Từ sau hàng cây, xuyên qua dị dạng rễ hiện hung ngạc hướng đến. Ngạc chi chuyển động thời điểm, đại địa hóa mèm sinh bách cái ao nước, đại Ngạc hàm bá đạo phá phía trước ngăn lối cây.
-A Liêu, ngày mới thế nào ?
Ngạc Liêu lạnh lẽo mắt chằm chằm Ưng lão, phong len thô mãnh đại hàm hàm, phát quái âm bén nhọn da thịt đau rát. Ưng Chinh dang song lên cao, thân cong sợ hãi biểu hiện hét.
-Đừng có ăn ta .
Kinh hoàng vạn thế hung uy mất khi Ưng Chinh lao giả liên hồi mồm. Ưng gia vui thích tiến đến Ngạc Liêu thời điểm , cảm nhận nha đầu khí chất. Mắt xuyên đến thiên nhai, đôi già nua tỏa hoàng sắc linh năng, hóa tia sáng soi thực hư xa xăm.
-Ưng Nhãn.
Đại điểu không tại Ngạc Lĩnh yêu thú thu vào mắt, bên trên song nhân vui đùa khiến lão nhíu mày. Tên tiểu tử chưa thành thân, lại dám chạm lão chất nữ. Ưng lão lật mắt quay sang bên cạnh đại ngạc.
-Liêu, ta nha đầu đến .
-Nói ta làm gì ?
Ngạc mắt đại đèn lồng bừng mở, từ hung mãnh thân phát lãnh lẽo âm xa cách, tựa ngàn năm vô vọng níu lấy tơ vương. Ngạc Lĩnh chủ từ hình dáng phán đoán, lừa chọn phản tổ huyết mạch con đường. Thông thường đỉnh phong yêu thú lựa chọn Hóa Hình phương thức, cải biến nhân hình sở hữu nhân dạng, ngược vấn đề Hóa Hình yêu thú chính tự hủy tiềm năng. Ngạc Liêu chạm đến cỗ lão huyết mạch, thoát ly trói buộc thiên địa phép tắc.
-Ta nha đầu , ngang ngược tựa ngươi a
Bành
Ngạc Liêu nghe thấy mắt hóa đỏ, phía sau ngạc vĩ lôi đình thế đập Ưng Chinh văng đi. Đại phẫn nộ hóa đại âm hung hãn vang vong một vùng Ngạc Lĩnh. Bách Thú tạm hoãn sinh hoạt, chui rút về nơi an toàn . Ưng Chinh nghiên ngả điều tiết cơn choáng vàng nói.
-Lão thái bà, ngươi muốn đánh chết lão công sao ?
-Ồn ào .
×
— QUẢNG CÁO —
Trần Hùng tại chứng kiến Ưng lão thời điểm, hóa rồ ngưỡng mộ cao nhân . Trông thấy Ngạc Liêu khó chịu ly khai, lão khởi ưng dực bay lên . Quan sát Đại Ngạc lộ trình, hướng đến phương xa nha đầu cười gằn. Vài năm trước đây Ưng gia tình cờ phát hiện, hắn theo dõi ngoại nhân Ngạc Liêu, thế nào Đại Hung chung quanh thân tiểu thú leo trèo vui đùa. Mưa dầm thấm lâu quan sát, phong sương ánh mắt nhìn thấu, lạnh lẽo hung hãn bên trong một quả nhiệt tâm. Thời điểm số mệnh đến, lão tâm thả trôi mê cung không lối thoát.
Miêu Lan thở dài sờ vuốt, an ủi Thanh Điểu hạ xuống bên dưới đại địa. Cảm nhận Thanh Điểu tham lam hit thở quát đến phía sau gấu đen.
-Đại hùng không được ăn nữa, ngươi nặng a
Trần Hùng chớp mắt lia trên dưới nàng dáng dấp, bẫng một cái liên hồi biến cố quấy nhiễu , không chú ý Miêu Lan thân nâng dày tam phân tứ tấc . Thở dài suy tư nàng Bách Linh Thể, hắn không tìm ra cách hạn chế thể chất phát tác. Miêu Lan tâm linh cảm nhận tương liên, phấn khích lượn lờ.
-Ta hồn lực cảm nhận gia gia liên hệ, hắn sắp đến a.
Trần Hùng tiến đến đẩy đại hùng ra một bên, lão ca tìm thấy đồng sở thích Miêu Lan tri kỉ, suốt ngày quấn lấy không cho hắn cơ hội thể hiện tình cảm. Trần Hùng quyết liệt nắm lấy tay nàng, tựa hài tử tranh giành yêu thích vật, mồm hung hăng đấu dông bão.
-Có ngươi tại bên, ta chờ một đời có chi khó.
-Ngươi sao vậy a
Hắn hành động nhiều khi nàng không hiểu được. Nàng đành đành mặc hắn, hít thở nàng thích mùi a. Trần Hùng siết chặt vòng tay thời điểm, phương xa đại chấn động hướng đến. Trần Hùng chú ý gấu đen thân run lên căng thẳng, vội tiến vào phòng bị tư thế .
-Lan, có hung thú.
Từ khi xâm nhập Ngạc Lĩnh lãnh thổ, sâm lâm bên trong tiểu thú hiên ngang tồn tại. Trần Hùng bao buồn tẻ tan biến, yêu thú hiện kích chiến huyết nam tử hán trào dâng. Thời gian đưa đại hung thú bóng dáng đến trước trắng mặt nhân, Ngạc Liêu mắt đảo bên dưới chúng nhân té đất, xác định bên trong nữ hài tử.
-Ưng lão già , chất nữ thế nào xinh đẹp.
Miêu Lan ngơ ngác một hồi lâu, xác định quen thuộc gia gia bớt đôi chút sợ hãi. Ngạc Liêu trầm thấp rùng mình âm bỏ qua, nàng cảm nhận bên trong quan tâm thân thiết . Nữ tử yêu thích khen lời trung gian kéo lại khoảng cách. Trần Hùng cảm nhận nhất cử nhất động trong Ngạc Lĩnh chủ ánh mắt, biết lễ nghi