Trần Hùng nhếch mép, nhân hiểu biết giả trang con nai vàng. Vân Du thương hội thế lực cắm sâu Thánh vực, lề đường tin tức Vân huynh gọn gàng nắm bắt.
-Đúng sự đời không thoát Vân huynh bàn tay, cao nhân thật cao nhân.
Vân Phi phồng mũi tay chấp lưng nhìn trần gian phòng, một hồi diễn sâu chậm quay đầu khách sáo nói.
-Hổ thẹn thật hổ thẹn, nghe qua Tiễn thúc báo cáo thấu triệt, không ngờ đến thời điểm phát tác. Trần huynh cẩn thận, Nhân Trà quán không bề ngoài đơn giản.
-Vân huynh xin nói rõ.
-Trần huynh hẳn biết Trà Thiệu Khúc, hộ vệ tiểu tử Vân Du thương hội ? Chưa đến tuổi thiếu niên lý do, hóa một cái ngồi mát bát vàng chức vị. Trà lão bản đánh Tiễn thúc một trận, mưu thành...
Trần Hùng giật mình hít một hơi, nhớ đến Thiệu Khúc không tồn tại thể trạng linh năng, chính đại bi kịch linh võ giới. Thiên không triệt nhân lộ, thiếu niên hộ vệ phía sau hung tợn nhân chở che. Vân Phi từng dẫn tín đến Nhân Trà quán đòi công đạo, hệ quả đắng chát nhận không muốn Trần huynh chê cười.
-Tiễn thúc cho người điều tra họ danh tính, nhận được hung tin mối liên quan. Chục năm trước Vệ gia môn hộ bị người đánh tới, đại thanh danh ảnh hưởng Vệ gia không nhân đòi công đạo, truyền tai chốn cao tầng thủ phạm Trà Vô Thuyên lão bản. Ẩn cao thủ thân thế đại ly kỳ khám phá, Trà lão bản 23 năm trước xuất hiện Vệ thành, nhận tứ hài tử lưu lạc mở trà quán an sinh.
-Nhân Trà Quán chỉ có tam thanh niên nhân.
Vân Phi thấy Trần Hùng nhận ra vấn đề, châm một bát trà nóng đưa đến. Tay ngũ chiếc không gian giới chỉ lóe lên, hiện một đĩa dừa xào mứt nhâm nhi.
-Trần huynh chớ nôn nóng, một ngụm giải khát tiếp tục câu chuyện. Ba năm trước Trà Nhất Đạo thiên tư xuất chúng, nhận được Thánh Địa tâm chiêu mộ. Hắn tiến nhập Thánh Địa bạt vô âm tính, Trà lão bản một phen nhớ thương đến Thánh Địa truy hỏi, nhận hung tin Nhất Đạo tử cảnh lịch luyện.
Trần Hùng không ngờ đến biến cố bên trong tồn tại, nghĩ đến Nhân Trà Quán không gian, quả thật chút u buồn lấn chiếm. Thân phận vị lão bản phủ dạ bí ẩn, càng kích tò mò chính ca tâm tư.
-Vân huynh, có biết Nhân Trà quán hàng xóm Hương bà bà thanh danh ?
Hắc Hắc từng nhắc qua lão ẩu chi uy, vung tay phá Trà lão bản công phạt thức kĩ. Một dạng cách không thủ vật ẩn cao nhân, đối với Trần Hùng chính là đầu manh mối truy vết.
-Hương bà bà ? chưa từng nghe qua đại danh. Đây là một phen tâm tư danh sách thế lực phân bố, Trần huynh xem cẩn thận một chút.
×
— QUẢNG CÁO —
Trần Hùng nhận lấy sờn màu danh sách trải ra, tam bản ghi chép kiệt xuất nhân linh võ giới. Đập vào mắt hoàng kim sắc múa bút Ngũ Lão Hoàng tự.
Nhất danh Đại trưởng lão Thánh Địa nhất đạo Văn Kham, đỉnh phong bậc thầy linh võ song trường phái cảnh giới. Thánh Chủ Thánh địa ẩn thế hậu phương, lựa chọn Văn Kham gánh vác Thánh đạo lộ, trở thành nhất nhân quyền lực Thánh vực lãnh thổ, Tam nhi tử theo chân lần lượt khai thiên tư hào kiệt .....Trần Hùng không thể tập trung tra Văn Kham điển tích, toàn bộ tâm ý đổ đến bên dưới nhị danh gia.
Nhị Lão Hoàng Nhân Lưu, trưởng lão Thánh Địa đỉnh phong Trận Vương chi đạo. Tin tức nhập Trần Hùng dòng kí ức, xuất hiện mối liên kết Trận đạo cao nhân, Lưu Nhân Huyết Linh trùng chi mê. Đảo danh tự cẩu huyết mang đến Trần Hùng nhận định.
-Vân huynh, Nhân Lưu là thế nào nhân.
Trần Hùng muốn biết là thực trạng nhân hoàn cảnh, không phải danh sách bao quát phương lý giải. Vân Phi lắng nghe nhân huynh khúc mắt, não nề thở dài thương tiếc.
-Nhân Lưu đại nhân trước đây là Thánh Địa Nhị trưởng lão, ngao du sơn thủy trở về thoát biến lạnh nhạt, lánh thế tư phong không màng đến Thánh Địa đại đạo. Đại trưởng lão giáng xuống trừng phạt, hạ Ngũ trưởng lão phẩm vị. Tiếc thay Trận Thần danh tiêu tan ngàn nhân ngưỡng mộ.
Trần Hùng gật gù suy tư logic thần thông, Huyết Linh trùng không chỉ tồn kho Huyết Địa thành, Nhân Lưu ẩn thế lý do hẳn chú tâm nghiên cứu dị trùng. Trần Hùng híp mắt lựa chọn không sẻ chia, Vân Phi huynh đệ tâm nên đặt tại thương hội tranh đoạt.
-Vân huynh, hiện tại có hắc lộ phương hồi Thú Nhân Quốc ? Trả đại giá ta quyết hoàn thành quy hồi lời hứa.
-Trần huynh ắt nhận lấy đau thương thôi ! Tình là bể khổ không thiếu lối khai thông. Vân Phi ta mạo hiểm phán đoán một cách hồi Thú Nhân Quốc, song phương chiến lâm vào giằng co, Thánh Địa không dễ dàng buông bỏ tam thành nơi biên ải. nhất phương hiệp định bàn giao chắc chắc dẫn đến Đấu Trường phương quyết đấu.