Vệ La thân chi Vệ gia tộc bôn ba trở về nhận tổ quy tông, hiện tại hắn nhận ra nhân đất tổ bản chất, chán ghét khốn tâm cảnh ly khai võ trường. Trần Hùng nhìn Vệ La gật gù, địch nhân đáng đánh hắn kính trọng. Chút đất diễn chính ca tận dụng, đảo vu vơ mắt phát hiện Mỹ Mỹ trộm khuất bóng nhân.
Bạch Đinh nhìn Bạch Hổ thành viên ánh mắt, nhất mục hướng đến đội trượng quyết định. Tiêu trừ tiểu tự trọng lịch sử khắc ghi kẻ chiến thắng, bồi gấp bội cố gắng thành phía trước con đường.
-Bạch Hổ đội nhận mệnh....
Hân Tâm thất vọng địch nhân lựa chọn, Bạch Đinh tiễn pháp quyết tuyệt trường phái, nghịch tiễn ý chính là tự khốn nhân tiềm năng. Hạ Vi lắc đầu kêu gọi chúng tỷ muội ly khai Vệ gia. Thiên hạ rộng lớn muôn vàn nơi dụng võ, tuyệt lộ chính là đánh mất nhân bản tâm.
Trần Hùng tiêu thất hứng thứ Vệ gia chi chiến, một cái lồng giam khắc nghiệt cường thế, khác khía cạnh thâm sâu triệt tiêu mạo hiểm nhân khao khát. Nguyên Trần Hảo Hán Thánh sứ nhìn Trần Hùng bóng lưng khuát, đứng dậy hướng đến Vệ Nha Vệ gia chủ nói
-Hoàn thành chiến đội khảo hạch, bàn giao ta danh sách..
Thánh Sứ ngáp một hơi mệt mỏi rời trang viên, đại nhân vật suy nghĩ chính màn đêm u tối, nao nhân khả năng một hai phán đoán. Vệ Nha đành tiếp tục điều hành khảo hạch chi chiến.
Trần Hùng tiến nhập tự do tự tại thường thức, trước mắt Hoa Mỹ thành viên tụ hợp bàn tính toán. Nhân quyết tuyệt dị thường sắc bén không gian, Trần Hùng hướng đến nhiệt tính sửa chữa.
-Đồng đội thân thương, dự tính thế nào chốn nương thân.
Mỹ Mỹ thân Âu gia tiểu gia tộc Vệ Thành, nàng thấu hiểu thực trạng chúng tỷ muội đối mặt. Từ chối Vệ gia nhận căn nguyên hận thù, chắc chắc Thánh Địa giáo tiến nhập khát vọng đóng lại. Gia tộc ước nguyện khốn cảnh vây Mỹ Mỹ thinh lặng, bên cạnh Lam Hân Tâm thở dài nói.
-Xem ra, Thánh Vực không còn lưu luyến nhân tâm gởi, chúng ta đến Ma vực gầy dựng thanh danh.
Võ đạo thế giới vũ lực chi tôn, bất phân giới tính tồn tại nhất dã tâm hùng bá, Lam Hân Tâm lời nói chính là nổi lòng chúng nhân. Thân sinh vô danh thế gia hoàn cảnh quán triệt hủ tư tưởng, chôn dấu nơi đâu khỏa cường tâm. Đồng chí hướng vô tình thời đại, kết quần thể thân bèo trôi sinh cơ. Hạ Vi nhìn sang thân muội Hạ Hạ, đồng nụ hé mở đón tân sinh.
-Trần đại ca thế nào, có dám đánh mở một phương trời ?
-Ta thân trách nhiệm gánh vác, không thể bồi các nàng hành trình. Cảm tạ Mỹ Mỹ cứu ta một mạng, ngày gặp lại hy vọng thấy hào quang... cáo từ.
Trần Hùng một hồi thoát ly tứ nữ quây quần tràng cảnh, gia thân trách nhiệm nặng tình trường tao ngộ. Từ biệt hương nhân trở về Nhân Trà Quán, không biết phía sau xuất hiện đuôi bám đuổi.
Trần Hùng rảo bước con phố, tâm hoài võ giới thực trạng thở dài. Tất cả tâm huyết Hoa Mỹ tổ đội, không bằng Thánh Sứ thuận tiện lời nói. Chính lý do hắn ưa thích điệu thấp hành động, trọn vẹn hưởng chân ái cuộc hành trình. Trần Hùng tầm mắt xuất hiện Hoa Tiên, bận bịu nhào bột hấp màn thầu bánh, một chút thích ý kéo hắn đến gần nói.
-Lão bản, có nhận người trợ giúp ?
-Ngươi biến mất thật lâu.... Hắc gia tìm ngươi đó...
×
— QUẢNG CÁO —
Trần Hùng truy hỏi, nhận được Hoa Tiên không biết câu trả lời. Hắc Lão Ma đích danh truy tìm chắc chắn tai họa đến, đành tựa vào quầy hàng hồi sức chuẩn bị. Hoa Tiên không phải hoạt bát trường phái cô nương, song nhân vai kề vai thế nào đánh một mảnh ngại ngùng. Trần Hùng vu vơ đôi mắt hướng đến phương xa, Trà Lân Ma tình nhân cuộc truyện trò.
-Lân Ma không tệ lựa chọn ánh mắt.
Trần Hùng khai chủ đề khỏa lấp Hoa Tiên điểm yếu, nàng tâm tư thế nào diễn hóa xuất chân thật lời nói.
-Nàng là Quách Ân Ân, Quách gia tứ tiểu thư a.
Hoa Tiên lời hạ nơi đầu môi, bên kia Quách tiểu thư ngọc thủ lau dòng lệ tuôn. Song nhân hình ảnh chậm chuyển động, tách biệt dòng người ngược xuôi, khăn tay tựa di vật trao tặng đoạn tình khúc ly biệt. Trà Lân Ma trở lại quầy hàng trầm lắng cảm xúc, hướng đến Hoa Tiên bùng phát tiểu tử lệ chua sót.
-Gia tộc mệnh lệnh nàng thành thân đại sự, đối trọng Thánh Địa đệ tử Ly Man Trận Pháp đường. Đệ mất nàng rồi......
-Đoạt lại nàng đi....
Trần Hùng một bên nghe bên trong nội tình, hùng hổ tính cách hoàn hảo bảo tồn quát đến Lân Ma, cảnh tỉnh song nhân đau thương trạng thái.
-Đoạt ? Trên đời nao nhân dám chóng đối Thánh Địa