"Ta..." - Yến Dĩ Tuần không phản bác được, bộ dạng vừa nãy của hắn quả thật giống như đang nũng nịu với Kỳ Văn.
Kỳ Văn vén tay của Yến Dĩ Tuần ra khỏi mắt mình, tầm mắt trở lại như cũ.
Thấy Yến Dĩ Tuần á khẩu không trả lời được, Kỳ Văn lại không nhịn được muốn trêu hắn: "Nếu điện hạ nói vài câu êm tai, ta sẽ không nhìn Ngũ điện hạ nữa."
Bên cạnh là tiếng ca nữ, vũ nữ múa hát cùng với tiếng đàn của nhạc công, giọng nói trong trẻo của Kỳ Văn như hòa làm một với họ.
Yến Dĩ Tuần hoàn toàn không để tâm đến ca múa, toàn bộ sự chú ý đều đặt trên người Kỳ Văn: "Ngươi muốn nghe cái gì?"
"Muốn nghe..."- Kỳ Văn chớp chớp mắt: "Nghe ngươi nói với ta Ca ca à, đừng nhìn hắn nữa, giống như Thượng Thanh công chúa vẫn thường gọi ngươi là Tuần ca ca ấy.
Làm nũng với ta đi, ta sẽ nghe lời ngươi."
"...Đây là kiểu xưng hô gì?" - Yến Dĩ Tuần không nói nên lời: "Ta làm sao có thể nói được?"
"Vậy thì thôi."- Kỳ Văn tỏ vẻ đáng tiếc, muốn quay đầu nhìn Yến Chiêu: "Ngươi không nói được cũng không sao, ta không ép ngươi."
Vừa định nghiêng đầu qua, Kỳ Văn đã bị Yến Dĩ Tuần xoay đầu trở về.
Yến Dĩ Tuần ngượng ngùng: "Ca ca à, đừng nhìn hắn nữa."
Sau đó Yến Dĩ Tuần gian nan nói thêm một câu: "Nhìn ta thôi, có được không?"
Hắn không chắc chắn lắm, hỏi lại: "Nũng nịu như vậy sao?"
Đúng là có cố gắng.
Khóe miệng Kỳ Văn giương lên.
Yến Dĩ Tuần lúc này khác một trời một vực so với dáng vẻ gió dữ sấm rền khi còn ở Hoài Bắc.
Ở trước mặt người ngoài, Yến Dĩ Tuần luôn lạnh lùng xa cách, nhưng khi ở trước mặt mình thì Yến Dĩ Tuần lại sẵn sàng buông xuống thân phận hoàng tử để dỗ y vui vẻ.
Trong lòng Kỳ Văn rất ấm áp.
Càng nhìn càng thấy đáng yêu, Kỳ Văn không nhịn được muốn xoa đầu hắn.
Mà thực ra, Kỳ Văn nghĩ sao làm vậy, dù sao lúc sờ cảm giác cũng thích lắm nha!
Ngồi phía trên cách đó không xa có một người luôn để ý đến từng cử chỉ thân mật của hai người họ.
Yến Thanh Việt không nặng không nhẹ lắc lắc chén rượu trong tay, đôi mắt lóe lên sóng ngầm mãnh liệt.
Rượu ngon cùng với mùi hương thơm phức xộc vào mũi, Yến Thanh Việt gọi tùy tùng đến, ghé lỗ tai hắn hạ giọng phân phó vài câu.
Loan ca phượng múa, cảnh sắc an lành.
Mượn thời điểm yến tiệc, Nguyên Đức Đế đột nhiên mở lời: "Chiêu Nhi và Trì tướng quân đều đã đến tuổi kết hôn rồi nhỉ."
Nghe thấy lời này, những người ngồi ồn ào phía dưới liền thấy ngạc nhiên, trong đầu dấy lên tiếng chuông cảnh báo.
Không ngoài dự đoán, câu tiếp theo của Nguyên Đức Đế chính là hỏi Yến Chiêu: "Chiêu Nhi, trẫm thấy con với Trì tướng quân quan hệ khá tốt, tuổi tác và sở thích cũng rất hợp nhau.
Chi bằng để trẫm thay con làm chủ, chuyện vui hôm nay liền được nhân đôi."
Có lẽ tình hình dịch bệnh ở Hoài Bắc được giải quyết thuận lợi nên Nguyên Đức Đế luôn nghiêm nghị lúc này lại vui vẻ ra mặt: "Trẫm gả Trì tướng quân cho con, thấy thế nào?"
Trì Linh nghe xong thì bên tai nổ oang một tiếng như sét đánh ngang tai.
Thành thân, với Yến Chiêu? Trì Linh sững sờ tại chỗ.
Sắc mặt Yến Chiêu xấu đi.
Phụ hoàng nhìn như đang hỏi ý hắn, nhưng thật ra nào có ai dám từ chối đề nghị của một bậc đế vương?
Hắn vô thức liếc nhìn Kỳ Văn đang ngồi đối diện, tự hỏi không biết Kỳ Văn sẽ phản ứng như thế nào.
Kỳ Văn hiển nhiên vô cùng sững sốt, lúc này cũng đang quay sang nhìn hắn.
Ánh mắt hai người chạm nhau, Yến Chiêu cắn chặt môi dưới, thu tầm mắt lại.
Hắn cố gắng duy trì nụ cười trên mặt, thử dò xét với giọng điệu như ngày thường: "Phụ hoàng, nhi thần vẫn còn nhỏ."
"Nói gì vậy." – Nguyên Đức Đế thả chén rượu trên tay xuống, vẻ mặt nghiêm khắc: "Còn nhỏ? Ngươi đã lớn như vậy mà vẫn còn nhỏ? Vậy ngươi cảm thấy khi nào mới đến tuổi thành thân?"
Giọng nói của Nguyên Đức Đế bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, không ai dám lên tiếng.
||||| Truyện đề cử: Dụ Tình: Lời Mời Của Boss Thần Bí |||||
Vào lúc này, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Các quan viên trong đảng Đại hoàng tử chờ được xem trò hay của Yến Chiêu, còn mong Yến Chiêu tiếp tục cự tuyệt để chọc giận Hoàng Thượng làm lớn chuyện này lên.
Đảng phái của Ngũ hoàng tử thì lại mong Yến Chiêu nhanh chóng tiếp nhận tứ hôn, tạ ân một cái liền xong chuyện.
Trì Linh nắm trong tay binh quyền, năng lực xuất chúng, tướng mạo xinh đẹp, cưới nàng có gì không tốt?
Trái tim Yến Chiêu muốn nhảy vọt ra khỏi lồng ngực, hắn đi vòng qua bàn, bước nhanh ra giữa sân rồi quỳ xuống: "Phụ hoàng bớt giận, nhi thần đáng chết."
Sau đó hắn giải thích: "Nhi thần muốn thường xuyên ở cạnh phụ hoàng.
Nếu lập gia đình, có vợ có con rồi sẽ không thể toàn tâm trợ giúp phụ hoàng nữa."
Nghe thấy lời này, sắc mặt của Nguyên Đức Đế rốt cuộc cũng có chút hòa hoãn: "Ngươi lập gia đình, trẫm mới có thể an tâm."
"Vâng." – Thánh ý của Nguyên Đức Đế đã quyết, hiện tại chỉ là thông báo cho hắn biết mà thôi.
Yến Chiêu nghiến răng, dập đầu tạ ơn: "Nhi thần tạ ơn phụ hoàng."
Yến Chiêu đã lĩnh chỉ tạ ơn, ánh mắt của những người khác liền nhìn sang Trì Linh, hiếu kỳ xem nàng sẽ có phản ứng gì.
Thấy Yến Chiêu chấp nhận, Trì Linh rời khỏi vị trí ngồi của mình, chậm rãi đi đến bên cạnh Yến Chiêu, hất vạt áo ra rồi quỳ xuống dập đầu: "Trì Linh tạ Hoàng Thượng."
Yến Chiêu thở dài, cũng không có gì kinh ngạc.
Cho dù hắn không đồng ý, Trì Linh cũng sẽ không làm ra chuyện kháng chỉ.
Hôn sự đã định, Nguyên Đức Đế hài lòng gật đầu.
Hoàng Hậu ngồi ở bên cạnh thấy vậy lập tức phụ họa theo Nguyên Đức Đế, liên tục khen: "Chiêu Nhi và Trì tướng quân trai tài gái sắc, rất xứng đôi."
Nguyên Đức Đế nghe xong thì cười lớn.
Tất cả mọi người đều hiểu ý tứ của Hoàng Thượng, thấy hôn sự đã được định ra thì đứng lên chúc mừng.
Đám đông chen chúc vây lấy Yến Chiêu và Trì Linh ở giữa.
Yến Chiêu đỡ Trì Linh đứng lên, hai người cảm ơn lời chúc của từng người một.
Mượn khe hở giữa đám đông, Yến Chiêu vô thức nhìn về phía chỗ ngồi của Kỳ Văn, hắn thấy Yến Dĩ Tuần đang đỡ Kỳ Văn đứng dậy, sau đó đi về phía mình.
Ánh mắt của Yến Chiêu nhìn xuống đôi bàn tay đang nắm chặt của Yến Dĩ Tuần và Kỳ Văn, trong lòng hắn chua xót, bàn tay giấu dưới tay áo hơi siết thành nắm đấm.
Hắn ép bản thân phải thu ánh mắt lại, cố gắng gượng cười với đám người kia.
Trì Linh cũng vậy.
Hai người sau đó trở về chỗ ngồi của mình.
Nhạc lại tiếp tục được tấu lên.
- ----
Tiệc mừng kết thúc, Kỳ Văn trở lại Cảnh Dương Cung.
Bằng hữu sắp kết hôn, Kỳ Văn cũng mừng cho Yến Chiêu.
Tình hình ôn dịch ở Hoài Bắc khi đó luôn khiến cho đầu óc căng thẳng, bây