Đương nhiên Trữ Sơn không thiếu tiền.
Ông già rồi, cũng không có nghĩa tiền tài trong tay ông cũng bốc hơi.
Trên thực tế quy mô của Trữ thị hiện nay, có thể cho ông tiêu 100 triệu không chớp mắt.
Chỉ là, tưởng tượng đến việc phải tiêu số tiền đó lên người Úc Tưởng, huyết áp của Trữ Sơn liền muốn tăng vọt lên.
Trữ Sơn lạnh lùng nói: "Tôi đã cho người điều tra qua cô." Điều tra suốt một đêm.
"Cha cô là Úc Thành Tân, mẹ là Quan Kim Mỹ.
Úc gia mấy năm nay liên tục làm ăn thua lỗ, người cha này của cô đã sớm bị bài trừ khỏi giới thượng lưu......"
Trữ Sơn lời nói này mục đích, chính là muốn làm cho Úc Tưởng tỉnh ngộ, cũng là nói cho cô biết, lấy xuất thân bây giờ của cô, gia đình nghèo nàn, thì cô cũng không đáng giá như vậy.
Nhìn thoáng qua ông vậy mà lại có thể dễ dàng kiểm soát cuộc sống của người khác như vậy.
Ở trong mắt ông, cô cùng gia đình của cô, đều không đáng để nhắc tới.
Úc Tưởng tỏ ra vẻ bất ngờ.
Úc Tưởng: "Ý của ngài là, muốn ra tay giúp Úc gia? Một trăm triệu không đủ nên ra một cái giá khác?"
Trữ Sơn:?
Nha đầu này chẳng lẽ không nhìn thấy đáy mắt ông chỉ toàn sự khinh thường và kiêu ngạo?
Cô không cảm thấy bị sỉ vã sao?
"Cô cho rằng cô cùng Úc gia đáng vậy sao?" Trữ Sơn lạnh lùng.
Úc Tưởng: "Vậy phải xem Trữ đại thiếu cùng Lăng Sâm Viễn ở trong lòng ngài đáng giá bao nhiêu."
Trữ Sơn nghẹn họng.
Ngay lúc này người làm còn cố tình mang lên một một bát cháo hoa cá lát tới.
Úc Tưởng duỗi tay nhận lấy: "Cảm ơn."
Nhìn thấy vậy, sự phẫn nộ trong ông xông thẳng lên đỉnh đầu.
Sắc mặt ông trầm xuống, nhìn lướt qua người giúp việc.
Người giúp việc sợ bị trách tội, vội lắp bắp mà nói: "Đây là đại thiếu buổi sáng trước khi đi làm đã căn dặn......!Nói nhất định phải mang tới cho Úc tiểu thư, còn, còn có một ly sữa."
Trữ Sơn tức khắc câm lặng.
Úc Tưởng bưng cháo, còn quay đầu hỏi: "Có trứng gà không? Làm phiền, rán cho tôi một quả."
Như vậy mới cân đối dinh dưỡng chứ.
Hệ thống: 【......!Cô không cảm thấy nãy giờ bản thân đang nhảy trong bãi mìn của Trữ Sơn sao?】
Úc Tưởng đứng đắn: "Tôi đây là một nữ phụ ngốc nghếch, tôi như vậy có vấn đề gì à?"
Hệ thống: 【......】
Hình như...!Không sai?
Nếu thực sự rời khỏi đây thì quả thật không có có gì để nói tới.
Úc Tưởng ở trước mặt Trữ Sơn mà làm trò, nhai kỹ nuốt chậm mà dùng xong bữa sáng.
Mà Trữ Sơn cũng không có mở miệng.
Ông lại một lần nữa suy ngẫm, Úc Tưởng ở trong lòng Trữ Lễ Hàn và Lăng Sâm Viễn, có địa vị ra sao?
Đúng lúc này, di động của Úc Tưởng vang lên một thanh âm "Đinh".
Cô cúi đầu nhìn thoáng qua, nguyên lai là Hà Vân Trác phát ra tin tức mới.
Hà Vân Trác: 【 Cô đang ở nơi nào? Cô ngày hôm qua đi với ai? Tôi hiện tại thực sự có chút không yên tâm.
】
Úc Tưởng lướt lướt trong danh sách cuộc gọi nhỡ.
Không có một cuộc nào là đến từ Hà Vân Trác.
Trong lòng thầm nghĩ, sự lo lắng này tới cũng quá muộn rồi đi......!Xem ra là đi thăm Ninh Nhạn trước, sau đó mới nhớ tới cô đi?
Bất quá Úc Tưởng cũng không để ý.
Cô gõ nhanh một tin nhắn trả lời: 【 ở Trữ gia, Hà thiếu có thời gian tới đón tôi không? 】
Hệ thống:?
Nó càng xem càng không thể hiểu nổi.
Hệ thống: 【 Cô vì cái gì muốn Hà Vân Trác tới đón mình? 】
Bất quá nửa giờ sau, hệ thống cảm thấy chính mình hiểu ra điều gì đó.
Hà Vân Trác tự mình lái xe tới Trữ gia.
Người giúp việc rất nhanh đi vào tới cửa nói: "Bên ngoài có một chiếc xe, là tới đón Úc tiểu thư."
Úc Tưởng uống nước, lau lau tay, chậm rãi đứng lên: "Ngài nếu không có chuyện nữa vậy tôi liền đi trước."
Trữ Sơn hỏi: "Người của Úc gia sao?"
Xem ý ông chính là muốn ngó lơ Úc Tưởng, trực tiếp cùng người Úc gia bàn bạc, nói chuyện với người của Úc gia sẽ càng dễ thỏa thuận hơn.
Nhưng Úc Tưởng lại làm ông ta thất vọng rồi.
Úc Tưởng nói: "Không phải."
Úc Tưởng xoay người đi ra ngoài.
Trữ đổng mặt trầm xuống, chống cây gậy đi ngay sau, sau đó ông liền nhìn đến ngoài cửa dừng lại một chiếc Ferrari.
Cửa xe Ferrari mở ra, từ trên xe một nam nhân trẻ tuổi đi xuống.
Anh ta bước tới bên cạnh Úc Tưởng, câu đầu tiên chính là: "Cô đã thay quần áo?"
Úc Tưởng: "Ừm, không lẽ anh tắm rửa xong không thay bộ khác à?"
Nam nhân nghẹn họng, sau đó nhìn cô cười cười, nhất thời mà không hề hỏi nhiều.
Trữ đổng nhạy bén mà cảm thấy quan hệ hai người không đúng lắm, ông ho nhẹ một tiếng.
Hà Vân Trác lúc này mới ngẩng đầu chú ý tới ông.
"Chắc hẵn đây là Trữ đổng đi? Tôi là Hà Vân Trác."
Lúc này Trữ Sơn mới mơ hồ nhớ ra đối phương là ai.
Là con trai của Hoành Tuấn lão tổng của một tập đoàn bất động sản, khi về nước, cha hắn nhiều lần nhắc tới hắn, đại ý là mong các lão bằng hữu trong vòng dìu dắt con trai nhiều hơn.
Hắn như thế nào cũng tới đón Úc Tưởng?
"Phanh" một tiếng, cửa xe đóng lại, Úc Tưởng ngồi trên ghế phụ.
Hà Vân Trác hơi hơi gật đầu nói: "Trữ đổng hẹn gặp lại."
Hai chữ "phức tạp" hiện tại chắc hẵn đã sớm xuất hiện trong lòng úc tưởng
Ông nghiến răng nghiến lợi mà nghĩ, được, cô ta cùng Trữ Lễ Hàn quan hệ còn không có rõ ràng, vậy mà đã vội tìm phú hào khác bám rồi.
Trữ Sơn ông còn chưa từng gặp được qua nữ nhân có thủ đoạn như vậy.
Rốt cuộc Úc Tưởng chính là nữ nhân có thể thu phục Trữ Lễ Hàn, trên thế giới này rất khó có được người thứ hai......!Đừng nói đến dám ở dưới mí mắt Trữ Lễ Hàn làm loạn như vậy.
Trữ Sơn lâm vào trầm tư.
Lên xe.
Hệ thống vô ngữ: 【 Cô kêu Hà Vân Trác tới, là vì làm Trữ Sơn biết cô đáng sợ ra sao? Sau đó hận không thể lập tức cho cô tiền ép cô phải rời khỏi con của ông ấy? 】
Úc Tưởng: "Cũng không phải là vậy sao.
Nhìn tôi đâu có giống có tâm kế thủ đoạn, chân đạp ba điều thuyền, tôi cũng cảm thấy tôi đáng sợ chỗ nào đâu."
Hệ thống: 【......】
Một bên Hà Vân Trác thấp giọng hỏi: "Đưa cô về nhà sao?"
Úc Tưởng: "Không cần, trực tiếp đưa tôi tới công ty."
Hà Vân Trác cười: "Đều không cần nghỉ ngơi, trực tiếp đi làm? Kỳ thật......Nếu cô gả vào Hà gia, về sau cũng không cần đi làm."
Úc Tưởng: "Chính là ở nhà cái gì đều không cần làm, mỗi tháng đều cho tôi một ngàn vạn đi ra ngoài tùy tiện tiêu, còn có phi cơ tư nhân đưa tôi đi xem tú, hoặc là đi ngắm biển sao?"
Hà Vân Trác trầm mặc một chút.
Yêu cầu này......!Thật không "cao".
Hà Vân Trác nhanh chóng chuyển chủ đề hỏi: "Cô cùng Trữ đại thiếu quen nhau lúc nào?"
Úc Tưởng: "Hẵn là nửa tháng trước."
Hà Vân Trác muốn nói lại thôi: "Cô......"
Úc Tưởng: "Anh đây là tò mò mối quan hệ của tôi với Trữ đại thiếu? Hình như là có chút quan hệ, nhưng nếu nói ít cũng không đúng mà nhiều cũng không sai."
Hà Vân Trác:?
Hà Vân Trác tâm tình phức tạp mà lái xe dừng ở trước cửa công ty Khải Tinh.
Anh ta còn đang suy nghĩ, vì cái gì Trữ Sơn lại tự mình đưa Úc Tưởng ra tới cửa......
Trữ Sơn cũng có ý tứ muốn Úc Tưởng cùng Lăng Sâm Viễn kết hôn?
Hà Vân Trác xoa xoa thái dương, có chút muốn từ bỏ, nhưng lại thật sự không cam lòng, trên thế giới này quá nhiều nữ nhân dễ dàng bị gương mặt Lăng Sâm Viễn mê hoặc, thật vất vả mới có một Úc Tưởng đối xử lạnh lùng với Lăng Sâm Viễn như vậy.
Tuy rằng đối anh ta cũng rất lạnh lùng.
Trải qua một phen phức tạp tâm lý sau.
Hà Vân Trác ngẩng đầu lên, thấp giọng nói: "Hai ngày nữa, cha tôi chuẩn bị tổ chức cho tôi một buổi tiệc rượu tẩy trần, đến lúc đó tôi sẽ đem thiệp mời đưa đến Úc gia đi.
Tôi hy vọng cô có thể tới."
Úc Tưởng: "......!Tôi phải đi làm."
Hà Vân Trác cười cười, cũng chưa nói cái gì, chỉ là tự mình đưa Úc Tưởng lên lầu, sau đó mới rời đi.
Đồng nghiệp ở văn hóa Khải Tinh tránh ở cửa, lặng lẽ đem một màn này thu vào đáy mắt, chờ Úc