Mạnh Mạnh thấy biểu tình của Quý Hành mới nhớ đến mà hỏi cậu: "Quý Hành, cậu quen trưởng khoa của chúng tôi hả?"
Quý Hành không muốn tiết lộ quá nhiều bèn nói: "Tôi có biết chút chút, tôi...!nghe người ta nói á."
Nói tới vấn đề này khiến Manh Manh hận đời vô đối, sau đó bất lực thở dài, "Trưởng Khoa lẽ ra phải ở cùng chúng tôi.nhưng chúng tôi vô tình phát hiện ra màu tóc không phải là ngẫu nhiên mà liên quan đến nghề nghiệp cá nhân và thói quen hàng ngày.
Thuộc tính tốt nhất là màu đỏ và màu tím.
Những người có mái tóc màu đỏ sẽ có giá trị vũ lực rất mạnh.
Màu tím tượng trưng cho trí thông minh và nhanh nhẹn.
Màu xanh lá cây là có thêm sự trợ lực trong chế biến thực phẩm và thuốc.
Màu đen là thêm phần thưởng vũ khí, còn màu trắng thì...!"
Manh Manh lại thở dài nói," nó được gọi là skill thiểu năng và phế vật nhất.
Bở vì trò chơi này mỗi người sẽ có một skill dạng lá bài, mặt trên viết họ nếu có thể vượt qua phó bản thì được cơ hội sắp xếp lại lá bài...!Cũng có thể nói bọn họ là những người chiến sĩ dự bị, rất khổ sở.
Nhưng cũng có một số người sử dụng bài để săn người yếu hơn.
Người ta nói rằng giết người cũng có thể giúp họ có cơ hội đổi lại."
"Trưởng khoa của chúng tôi...!cũng là tóc bạc..." Hùng Manh Manh không hiểu nổi, "Làm sao điều này có thể xảy ra được? Hầu hết các đồng nghiệp của tôi đều có tóc màu tím và đen, và rất ít trong số họ có màu đỏ và xanh lá cây.
Chỉ có hai người......!Có thẻ bài trong tay...."
" Trưởng khoa không muốn kéo chúng tôi xuống...!"
Quý Hành cảm thấy tim mình nhói lên một cái.
Bây giờ cậu mới nhận thấy mái tóc của Manh Manh có màu tím, rất giống với một trong số họ ngày hôm qua, Quý Hành kiềm lòng không đặng nhìn thêm một lần.
Manh Manh quay đầu nhìn chằm chằm vào mái tóc của cậu, nhưng Quý Hành đã che kín nên cô nàng thử suy đoán: "Hay là cậu cũng..
trắng?"
Nếu màu trắng thì lại hợp với khuôn mặt đáng yêu của Quý Hành, nhìn giống cún con vậy.
Hảo cảm của Manh Manh với Quý Hành lại cao thêm.
Quý Hành lắc đầu, "Không phải."
Manh Manh khó hiểu: "Vậy cậu làm gì mà quấn chặt như thế.
Trong trò chơi này chỉ có tóc trắng là không được hoan nghênh nhất," cô nhìn Quý Hành đột nhiên hiểu ra điều gì đó, kêu lên: " Cậu có phải là màu xanh lá cây không? "
"Ừ." Nếu bị đoán ra thì cậu cũng chả muốn giấu làm gì cho mệt.
Cậu cởi chiếc mũ đang quấn chặt của mình, để lộ một mớ tóc màu xanh lá cây lộn xộn hợp với khung cảnh hỗn động xung quanh, thực sự là đẹp trai theo cách khác biệt
Hùng Manh Manh hai mắt lấp lánh ánh sao: "cậu có biết tổ đội thường thiếu nhất là người tóc xanh không? Đấy là những người có thể chế thuốc đó..."
Quý Hành không nói gì.
Manh Manh cũng không nhìn thêm vẻ mặt đáng yêu của cậu bèn nói: "Cậu lo lắng cho trưởng khoa của chúng tôi sao? Thực ra có thể sau khi rời khỏi bệnh viện anh ấy sống rất tốt ý.
Cậu không biết phó khoa của chúng tôi khó chịu như thế nào.
Anh ta đã nhìn chằm chằm vào vị trí của trưởng khoa rất lâu rồi." Nếu trưởng khoa ở lại, tôi nghĩ ảnh sẽ bực bội lắm á.
"
" Không când an ủi tôi, " Quý Hành kiên định nói: "Anh ấy sẽ không sao đâu.
"
Nói thì nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn nhịn không được chửi trò chơi như quần què, mày mà làm tao mất tình yêu......!Ta đập mày thành cám cho heo ăn.
Nhìn thấy buổi tối sắp đến, Manh Manh bắt đầu bồn chồn, "Trời ơi suýt chút quên nói cho cậu biết, buổi tối là thời điểm tốt nhất để người khác đi chiếm nhà.
Nhưng nếu cậu chưa từng tham gia phó bản thì sẽ được luật bảo vệ người mới bảo vệ cậu."
"Cướp nhà...!là cướp nhà và tài nguyên trong nhà.
Những người có thể bị cướp là những người đã làm nhiệm vụ hoặc vượt qua phó bản nhận được phần thưởng.
Lẽ ra khu chung cư này đã bị đứa khác nhắm đến, còn y nguyên như bây giờ chắc do may mắn á.
Vì ngẫu nhiên nhiệm vụ cũng có thể sinh ra trong phòng, nhiệm vụ đầu tiên của tôi là rửa mặt gương đột nhiên vỡ ra, thế là vào.
"
Quý Hành gật đầu ý là đã hiểu rõ, lại mang cho bên kia một ít đồ ăn," Vậy cô làm sao giờ? Ban đêm cũng không an toàn mà phải không...!"
" Đúng rồi".
Manh Manh liếc nhìn chiếc ghế sofa trong phòng," Tôi có thể ở đây một đêm được không? Tôi không ngáy và hứa sẽ không lợi dụng chiếm đồ của cậu đâu."
Quý Hành cười nói: "Cô là con gái, tốt hơn nên ngủ trên giường.
"
" Không, không,." Manh Manh đã pick cái soà, sửa soạn chỗ ngủ xong rồi: "Tôi nhạy bén tình huống này hơn cậu một tý, có gì thì còn đề