Giờ phút này công bố nhiệm vụ, Nhất Hào cũng có chút xấu hổ.
Nhưng nhiệm vụ này thực cấp bách.
【 Đúng vậy 】
Màn hình nhanh chóng hiển thị thông tin.
【 Nhiệm vụ tuyến chính: Cứu lấy giống cái báo tộc từ tay ác thú.
Nhiệm vụ hoàn thành khen thưởng 600 tích phân.】
Kỷ Tán Cẩm cả kinh suýt nữa bổ nhào.
Khoan đã? Này, mấy giống cái đó đã bị bắt đi khi nào vậy? Là ngay bây giờ sao?
Kỷ Tán Cẩm nghiến răng nghiến lợi, trong đầu đã đem Nhất Hào lắc một vạn biến.
"Ngươi nói bây giờ phải làm sao hả? Phải biết chúng ta đã rời đi được ba ngày".
Kỷ Tán Cẩm hít một hơi thật sâu.
Nàng muốn bình tĩnh, muốn bình tĩnh.
Trước tiên nàng phải nghĩ cách đã.
Nhưng mà giờ có gắn tên lửa vào chân cũng không kịp a!
Giọng nói của Nhất Hào nghẹn lại, vẻ mặt bối rối.
【 Kỳ thật cũng không cần phải trở về đâu ký chủ.
Mục tiêu đã sắp đến gần tiếp cận ngài rồi.
】
Kỷ Tán Cẩm:...
Sau đó là một trận trầm mặc.
Sắp đến rồi?
Hay thật, vấn đề này cũng khó không kém.
...----------------...
Na Tư vừa đi săn về, nhìn thấy là Kỷ Tán Cẩm nhíu lại mi, quá mức an tĩnh biểu tình.
Nàng ngẩng đầu, đâm nhập Na Tư đôi mắt, thực nghiêm túc mà nhìn hắn.
"Chúng ta phải thay đổi kế hoạch lần nữa".
Nàng nói.
"Có chuyện gì sao?" Biểu Mai chậm rì rì nhảy xuống.
"Ta phát hiện, giống cái báo tộc đã bị ác thú bắt"
Nghe thấy vậy, cả Na Tư và Biểu Mai biểu tình cơ hồ đình trệ.
Na Tư sững lại vì bất ngờ.
Đằng sau Biểu Mai ánh mắt đã lộ ra không dễ phát hiện sát khí.
Hắn khóe môi khẽ nhếch, nhợt nhạt ôn cười: "Tiểu giống cái, làm sao ngươi biết nha?"
Na Tư cũng là như thế nghi ngờ.
" Cái này là chuột chũi thú nói cho ta".
Kỷ Tán Cẩm thản nhiên nói.
Mặc kệ lý do này bọn họ tin hay không tin.
Thông tin mà hệ thống đã xác thực chắc chắn là thật.
Các giống cái bị bắt đi là sự thật.
Nhưng không còn nhiều thời gian nữa.
Nàng bắt đầu giảng giải cho bọn họ kế hoạch của mình.
"Lấy sức lực của ba người hiện tại đấu với ác thú là không có khả năng.
Không biết số lượng lẫn thực lực của đối phương còn vừa phải dẫn dắt ác thú vừa phải cứu các giống cái".
Nành tính toán lên.
Họ đã tách ra khỏi đoàn ước chừng hơn nửa ngày.
Nàng dò hỏi nhìn về phía Na Tư: "Bây giờ ngươi xuất phát có thể gọi về Nhị Thử bọn họ không? Tính cả hai lần đi và về."
Na Tư tâm trạng cũng thực nặng nề.
Tuy hắn có tốc độ nhanh nhưng để đuổi kịp...
"Không cần gấp, ác thú còn chưa tiếp cận vị trí của chúng ta"
Hắn nhìn nàng hơi