Lục Phiến Môn môn phái này Từ Trúc biết, thậm chí có thể nói rất có ấn tượng.
Lục Phiến Môn vốn là một chi binh chủng của một triều đại cũ, chức năng nó khá giống với Cẩm Y quân của Đại Lý quốc, sau khi triều đại kia suy vong Lục Phiến Môn cũng tự tách ra lập thành môn hộ tồn tại tới ngày nay.
Người của Lục Phiến Môn ai cũng ghét ác như thù, nổi danh thiên hạ về thuật truy tung và khả năng ngự khuyển.
Bọn hắn còn xây lên Trấn Ma tháp chuyên đi bắt làm ác tày trời ma đầu đem về trấn áp.
Ngoài ra Lục Phiến Môn còn nhận tiền để giúp người khác phá án, bất kì vụ án dù li kì khó giải cỡ nào cũng bị bộ đầu ở Lục Phiến Môn giải quyết.
lại nghe Kim Thành Vệ nói:
"Một lát nữa cứ thả lỏng đừng hoảng loạn chúng ta chỉ cần ngươi nói sự thật là được."
Phía sau thiếu niên xuất hiện một lão nhân, hắn mặc bộ trang phục bộ đầu màu tím, trước ngực có thêu hình chim đại bàng kí hiệu của Lục Phiến Môn.
Hắn hơi phất tay liền xuất hiện một cái chuông nhỏ, sau đó hắn lắc nhẹ một tiếng đinh đang.
Từ Trúc liền cảm thấy linh hồn của mình bị giam cầm như tách khỏi thể xác, nàng lúc này hoàn toàn không thể khống chế cơ thể mình, dù cố gắng vùng vẫy nhưng cơ thể nàng vẫn cứ bất động.
Nàng thấy lão nhân kia lấy ra một quyển tập bắt đầu ghi chép rồi hắn hỏi nàng:
"Tên ngươi là gì ?".
Cơ thể Từ Trúc liền tự động trả lời hoàn toàn không do Từ Trúc điều khiển.
"Ta tên Từ Trúc."
"Ngươi bao nhiêu tuổi ? Từ đâu đến ?".
"13 tuổi, đến từ Đại Lý Quốc."
" Ngươi có từng giết người hay phạm tội nào chưa ?".
" Ta chưa từng giết người, ta chỉ từng lén nhìn con gái của lão Vương hàng xóm tắm."
Nghe thấy vậy khuôn mặt của mọi người ở đây trừ Từ Trúc đều xuất hiện ý cười.
Sau khi hỏi xong lão nhân kia liền lắc chuông nhỏ một cái Từ Trúc liền trờ lại bình thường.
Hắn lại nói:
" Ta tên Triệu Hổ chấp sự Hình Phạt đường của Lục Phiến Môn, vừa nãy là Khí Linh của ta Nhiếp Hồn Chung khiến người khác chỉ có thể nói lời thật lòng, thông tin của ngươi ta đã lưu lại kế tiếp ngươi sẽ được Thục chấp sự đoán cốt."
Một thiếu phụ khá xinh đẹp liền bước ra nắm lấy vai nàng hơi bóp mạnh.
Từ Trúc liền thấy từ bả vai nàng có một luồng linh khí đi khắp xương cốt của nàng, sau khi đi một vòng khắp cơ thể nàng luồng linh khí kì lạ kia liền rút về.
— QUẢNG CÁO —
Thiếu phụ sau khỉ bỏ tay ra khỏi vai nàng gương mặt liền có chút kỳ lạ, bất quá nàng vẫn nói:
"Hắn không có dịch dung, dựa theo xương cốt thì hắn đúng là 13 tuổi, bất quá Triệu thúc có lẽ thúc nên phải chỉnh sửa lại thông tin của thúc, mặc dù hắn nhìn có vẻ giống nam nhân nhưng hắn thật ra là một cái nữ nhân."
Lúc này Kim Thành Vệ mới khó hiểu nói:
"Sao có thể, hắn dù nhìn rất thanh tú giống con gái nhưng hắn rõ ràng có buớu cổ, hắn cũng không có khí tức mà nữ nhân nên có."
Nghe vậy vị nữ bộ đầu được gọi là Thục chấp sự mới nói:
"Ta cũng lần đầu tiên gặp trường hợp này, có lẽ là dị tật đi, ta đã kiểm tra kĩ cơ thể nàng, hoàn toàn có thể chắc chắn nàng là một cái nữ nhân, cổ nàng có lẽ là dị tật nên xuất hiện bướu cổ, ngoài ra có lẽ nàng vốn đã quen sinh hoạt như là nam nhân nên bản thân nàng cũng quên mất mình là nữ nhi, đúng là một đứa nhỏ tội nghiệp."
Từ Trúc lúc này cũng chỉ biết thầm đậu xanh rau muống thôi chứ có thể làm gì được.
Có trách thì trách nàng quá xui xẻo rơi ngay vào lúc Lục Phiến Môn đang khảo hạch tân đệ tử.
Trước mặt bộ đầu Lục Phiến Môn nàng còn có bí mật gì có thể dấu chứ.
Mà còn rất may nàng vẫn chưa tiết lộ mình là Quận Chúa đang bỏ trốn của Đại Lý quốc.
Thục chấp sự lúc này lại nói:
"Thôi được rồi nay ngươi cũng đã qua được khảo hạch của Lục Phiến Môn liền là người một nhà.
Kế tiếp ngươi liền đi theo ta lăn lộn, đã là nữ nhi là phải biết chăm sóc cho bản thân.
Ngươi nhìn ngươi đi nam không ra nam nữ không ra nữ sau này ai dám lấy ngươi ?".
Từ Trúc nhìn vị Thục chấp sự trước mắt phản phất thấy lại mẹ nàng, bất quá nàng vẫn nói:
" Xin cho hỏi tên ngài là gì để ta tiện xưng hô ?".
Thục chấp sự liền nói:
"Ta tên Thục An An chấp sự Dược đường của Lục Phiến Môn, ngươi sau này cứ gọi là Thục a di là được, ngươi yên tâm Dược đường là nơi đông nữ đệ tử nhất Lục Phiến Môn, ngươi đến đó sinh hoạt vài năm liền có thể lấy lại phong thái mà nữ nhân nên có, mấy con quỷ nhỏ ở nhà nếu biết ta đem về thêm cho bọn nó một muội muội thì chắc bọn chúng vui lắm..."
"Ngọa tào, lão tử từ quận chúa một nước lại sắp biến thành một cái nữ bộ đầu có lý nào lại như vậy.".
Từ Trúc bất đắc dĩ chỉ có thể chửi thầm trong lòng.
Vì Lục Phiến Môn với Cẩm Y Vệ có quan hệ khá khắng khít thậm chí Cẩm Y Vệ từng đem người đến Lục Phiến Môn để đào tạo, nên nàng không thể nào nói ra sự thật nàng là quận chúa được.
Trước mắt nàng chỉ có thể bất đắc dĩ tiến vào Lục Phiến Môn rồi tính tiếp.
— QUẢNG CÁO —
****
Lục Phiến Môn tổng bộ.
Lúc này Từ Trúc đang theo đoàn người chậm rãi đi vào tổng bộ của Lục Phiến Môn.
Trong đoàn người trừ Từ Trúc và các chấp sự còn một số nam nữ đệ tử khác cũng đã thông qua khảo hạch.
Nàng quan sát thấy nơi này được xây trong một thung lũng bao quanh bởi mấy dãy núi cao trùng điệp nhau, trên từng dãy núi lại có kiến trúc san sát, nhìn tổng thể quy mô thì rất là khổng lồ.
Đặc biệt nhất là ở phía Đông của thung lũng có một cái tháp to chọc trời toát ra ma diễm và lệ khí nồng