Chiều ngày hôm đó, tin tức Vương gia thôn được miễn thuế đều được các thôn trang truyền nhau.
Lúc vừa mới nghe tin này thì chẳng có ai tin, họ còn tưởng rằng đây chỉ là tin vịt mà thôi, địa chủ mà miễn thuế cho nông dân trừ khi lợn có thể trèo cây.Những người ở thôn trang khác nói trong lòng không hâm mộ thì đó chỉ là giả, sao những chuyện tốt như vậy không rơi vào đầu bọn họ chứ.
Có thôn dân quá kích động mà muốn phản kháng lại chế độ bạo thuế của Lương gia và Viên gia, nhưng rất nhanh liền bị các lão nhân áp chế ý nghĩ này xuống.Chán sống rồi sao!Đòi phản kháng chế độ bạo thuế của hai đại thế gia này, chỉ sợ đến ngày thứ hai cả thôn trang này đều bị tàn sát hết, sau đó còn chẳng có người giải oan cho bọn họ.Nhưng hôm nay, đã có rất nhiều người nhớ đến công tử Lâm gia là một người tốt, đối với bọn họ mà nói đây là một thiên đại hảo sự, khiến bọn họ muốn lập bia trong nhà mình để cảm tạ công tử Lâm gia.Đêm muộn, Lương gia, yến tiệc hào môn gia tộc.Lương Dung Kỳ thân là tam công tử trong gia tộc, thân phận địa vị ở Lương gia rất cao nhưng bên trên hắn vẫn còn một ca ca và một tỷ tỷ, tỷ tỷ thì không vấn đề gì, dù sao cũng phải gả ra ngoài.
Nhưng đối với hắn mà nói, uy hiếp duy nhất chính là ca ca Lương Dịch Sơ kia.Không cần biết là dung mạo, chiều cao hay phương diện võ đạo, ca ca Lương Dịch Sơ kia đều ưu tú hơn hắn, nhưng cho dù có ưu tú hơn hắn đi nữa thì hắn vẫn đang nghĩ cách, làm như thế nào để trở thành người thừa kế của Lương gia, người khống chế duy nhất.Trên chủ vị, gia chủ Lương gia nghĩ đến chuyện mới biết lúc chiều, liền buông đũa xuống nhìn khắp xung quanh, nói: "Chiều nay ta vừa nhận được tin tức tiểu tử Lâm gia đến Vương gia thôn, lại tự tung tự tác chủ trương miễn thuế năm nay cho Vương gia thôn, còn nói từ nay về sau mỗi năm chỉ thu một phần thuế.
Lâm gia nếu rơi vào trong tay tiểu tử này, thời gian táng gia bại sản cũng không còn xa."Nói xong, hắn dường như có cảm giác rất thú vị, tự thưởng bản thân một ly.Lương Dung Kỳ nói thẳng: "Phụ thân, tên tiểu tử kia chỉ là một phế vật ngồi ăn rồi chờ chết, chẳng có chỗ nào dùng được, lại nhàn rỗi tới mức thương xót những tiện dân ngoài kia, chờ đến lúc Lâm gia bị diệt vong trong tay hắn thì để xem có ai tới thương xót hắn.""Ừm, tam nhi nói có lý."Gia chủ Lương gia gật gật đầu tán đồng.Đối với Lương Dung Kỳ mà nói, bây giờ cứ mỗi lần nghĩ đến Lâm Phàm thì nộ hỏa trong lòng đều sôi sùng sục.Tại Thuần Hương Các khiến hắn mất hết mặt mũi thì chuyện này không thể nào cứ như thế là xong."Đại ca, huynh nói xem gia hỏa kia có phải là rất ngu ngốc không?"Lương Dung Kỳ cười nói.Lương Dịch Sơ dung mạo tuấn lãng, mày kiếm hơi rung động nói: "Tam đệ, ta không nghĩ rằng Lâm gia công tử đang làm chuyện ngu xuẩn, năm nay hạn hán thu hoạch của những bình dân kia cũng phải chịu ảnh hưởng cực kì lớn, giảm thuế thỏa đáng hoặc miễn trừ thuế của năm nay, cũng không phải là chuyện ngu ngốc, chỉ là cho những bình dân kia một con đường sống thôi.""Phụ thân, hài nhi nghĩ rằng chúng ta cũng nên giảm thuế thỏa đáng một chút, như vậy có thể khiến những bình dân kia nhớ đến ân tình của Lương gia chúng ta."Phía dưới gầm bàn, nhị tiểu thư Lương gia đá chân đại ca mình một cái, ý bảo đại ca đừng nói gì nữa."Ha ha."Lương Dung Kỳ cười lớn, nói: "Đại ca, lời này của huynh là không đúng rồi, những tiện dân kia thì có gì đáng thương xót chứ, ngoài thành có bao nhiêu tiện dân đang chờ chúng ta đại phát thiện tâm giúp đỡ bọn họ, một lượng bạc cũng có thể khiến bọn chúng bán mạng, mười lượng bạc liền có thể khiến bọn chúng thân nhân không nhận."Lương Dịch Sơ lắc lắc đầu, nói: "Tam đệ, không thể nói như vậy được, bất luận như thế nào thì đây cũng là những sinh mạng còn đang sống sờ sờ."Sau đó, hắn nhìn lên phụ thân nói: "Phụ thân, công tử Lâm gia nay đã dẫn đầu rồi, vậy thì Lương gia chúng ta cũng không cần thuế năm nay, hay là miễn thuế năm nay cho bọn họ đi."Lời vừa dứt.Ba!Lương gia chủ liền đập mạnh xuống bàn, bát đũa rơi hết xuống đất, nói: "Được rồi, lòng dạ đàn bà như vậy thì sau này ta há có thể giao Lương gia cho ngươi, ngươi phải học tập tam đệ của ngươi kìa.""Thất tiểu thư của Tô gia ở Trác thành hôm nay tới U Thành, lúc này đang ở Viên gia.
ngày mai tam nhi đi cùng với ta một chuyến, còn ngươi thì ở nhà suy nghĩ hối cải đi."Lương gia chủ nói xong, lập tức rời khỏi bàn ăn đi về phía hậu viện, Lương Dung Kỳ trên mặt mang theo ý cười, hơi có vẻ đắc ý nhìn sang đại ca, nói:"Đại ca, lương thiện không có tác dụng đâu, ngươi cứ đợi xem Lâm gia sẽ bại trong tay tiểu tử kia như thế nào đi."Sau đó hắn như nghĩ đến thêm điều gì, liền nói: "Nghe nói lúc Thất tiểu thư Tô gia tới U thành gặp phải chút chuyện rắc rối, ta đi sắp xếp một chút, đại ca nhị tỷ, hai người từ từ dùng cơm, tiểu đệ xin phép đi trước."Trên bàn cơm, trẻ em và người già đều chỉ cố vùi đầu ăn cơm, những chuyện này bọn họ sao có thể xen