Cẩu Tử thấy công tử nhà mình ngồi yên ở đó không nói một lời, còn tưởng rằng công tử sợ mắt phải ảnh hưởng đến hình tượng."Công tử, hay là hôm nay chúng ta không ra ngoài nữa, ở trong phủ nghỉ ngơi thật tốt một hôm."Cẩu Tử đề nghị nói."Nghỉ ngơi? Có gì cần thiết phải nghỉ ngơi đâu, không ra ngoài một ngày cả người ta đều cảm thấy khó chịu, mắt phải công tử ta vừa sưng vừa đen thế thì đã làm sao, còn có thể ảnh hưởng gì tới ta được chắc, chuẩn bị đồ đạc đi ra ngoài thôi.""Ngươi thuận tiện chạy đi gọi Trần quản sự tới đây cho ta."Lâm Phàm mới không muốn ở mãi trong phủ, chỉ là một bên mắt sưng tím mà đòi ngăn cản bước chân hắn hay sao, đó là chuyện không thể nào.
Cho dù là bị mù, bị đui thì cũng không thể.Lâm Phàm đợi ở cửa phủ một lúc, sau đó Trần quản sự lau mồ hôi trên trán vội vã chạy tới, nói:“Công tử, người đây là đang muốn đi đâu sao?”Lão có chút hoảng, công tử lại muốn ra ngoài, mắt đã như vậy rồi còn không ngăn được bước chân công tử, lão gia mà biết thì chỉ sợ lại tức điên lên mất thôi.“Trần quản sự, cha ta có biết tối qua có người hành thích ta không?”Lâm Phàm hỏi.“Biết ạ.”Trần quản sự đáp lời.Lâm Phàm có chút đau lòng, tuyệt tình tuyệt nghĩa như vậy sao, nếu đã biết con trai độc nhất của mình đêm qua gặp phải thích khách, thế mà không tới an ủi một chút.Hầy, thật đáng buồn, đáng tiếc.Thôi vậy, vẫn nên là ra ngoài tiêu dao một chút, tự an ủi nội tâm lạnh lẽo này."Biểu ca, có phải huynh đang muốn ra ngoài không? Ta đã sắp xếp chuyện hôm nay ổn thỏa rồi, từ hôm nay trở đi ta sẽ ở bên cạnh bảo vệ huynh, cam đoan không để thích khách có cơ hội ra tay nữa."Châu Trung Mậu vừa đến đã nói.Hắn không bỏ được biểu ca, có lần thứ nhất thì sẽ có lần thứ hai, trước khi bắt được thích khách thì hắn phải bảo vệ biểu ca chu toàn."Biểu đệ, cả đêm hôm qua ngươi không ngủ còn gì, tốt nhất ngươi vẫn nên nghỉ ngơi một chút cho khỏe đi."Biểu đệ này thật sự rất tốt, cảm tình cũng rất sâu đậm, thời thời khắc khắc luôn nghĩ đến mình.Châu Trung Mậu phất phất tay, nói: "Biểu ca cứ yên tâm, bằng khả năng của ta thì năm ngày năm đêm không chợp mắt cũng chẳng có bất kỳ cảm giác mệt nhọc gì."Đây chính là chỗ tốt trong cảnh giới cao thâm võ đạo.
Người bình thường một ngày mà không ngủ thì đều cảm thấy mệt sống mệt chết, nhưng hắn thì tuyệt đối không."Biểu đệ, đừng nói nhiều nữa, từ nay về sau biểu ca nhất định sẽ đối tốt với ngươi."Lâm Phàm vỗ vỗ vai Châu Trung Mậu cảm thán vạn phần, hắn giờ còn có thể nói được cái gì nữa.
Có người biểu đệ như thế này thì hắn cũng nên mãn nguyện rồi a."Biểu ca..."Trong lòng Châu Trung Mậu chấn động, hắn cảm thấy bản thân nhận được sự yêu thích của biểu ca."Biểu đệ."Lâm Phàm trịnh trọng gật đầu, sau đó quay đầu nói: "Đi thôi."Trong phủ."Nghịch tử kia có ngoan ngoãn ở hậu viện không?"Lâm Vạn Dịch hắn ngồi nhấp trà ở đó rồi hỏi.Ngày thường ngược lại không có chuyện gì, chuyện lớn nhất hắn cần làm chính là duy trì trật tự của U Thành.Ngô lão đáp: "Công tử vừa mới đi ra ngoài rồi ạ."Răng rắc!Lâm Vạn Dịch nghe vậy lại thấy bực mình, năm ngón tay siết chặt chén trà liền vỡ vụn, hắn nghiến răng nói: "Nghịch tử, tên nghịch tử này làm sao cũng không thể thay đổi được, hắn thực sự muốn làm ta tức chết mới được phải không!"Ngô lão lắc đầu, thời gian gần đây số lần lão gia nóng giận rõ ràng đã tăng lên nhiều hơn so với lúc trước."Nộ khí: +50."Lâm Phàm đang nhàn nhã đi dạo trong thành, nhìn thấy điểm nộ khí lại tăng lên, không biết phải nói cái gì.
Có nhất thiết phải như vậy không?Bất quá cũng được, có chút điểm nộ khí, rất có ích cho việc tăng điểm, tăng thêm rồi sẽ có tác dụng rõ rệt.Chỉ dựa vào vài chiêu của Hổ sát đao pháp khẳng định không ổn, xem mắt của mình đều biến thành cái dạng gì rồi.Thể phách vẫn chưa đủ, nếu có thể tăng điểm thể phách thì sau này bị người khác đánh vào mắt cũng chẳng thâm đen như thế."Trần quản sự, con đường này là ai quy hoạch vậy, bước lên không thoải mái chút nào, sao lại không dùng gạch xanh lát xuống?"Lâm Phàm hỏi.Trần quản sự trong lòng liền hoảng, công tử nhắc đến con đường này làm gì vậy?Sao lại làm cho người khác có cảm giác không ổn thế này."Công tử, con đường này không có ai quản ạ, gạch xanh lát đường thật sự cần phải tiêu một số tiền lớn."Trần quản sự nói.Lâm Phàm lắc đầu đối với chuyện này biểu thị sự đáng tiếc.
"Tạm thời không nói vấn đề này nữa, đưa ta đi xem đồng ruộng còn trống đi."Lâm Phàm tìm chút chuyện để làm, công tử phú gia mà không làm chút chuyện chấn động, còn có thể là công tử phú gia sao?Cho dù bản thân thừa nhận thì người khác cũng không thừa nhận, hắn đã bước đầu hiểu được tình hình nhà mình rồi, lão cha tiện nghi kia chắc chắn là loại cường giả sâu không lường được, chỉ cần ta không ra khỏi