Lâm Phàm quay đầu thì phát hiện lão cha đã đến rồi, giống như là thấy chỗ dựa vững chắc đang đến vậy.“Oa” một tiếng hắn có chút sợ."Cha người đã đến, hài nhi suýt chút nữa bị lão già này hại chết rồi, nếu không có biểu đệ bảo hộ ta thì chỉ sợ từ nay trở đi, ta cũng không thể gặp lại người được nữa."Lâm Phàm kể khổ, thể hiện mình đang rất thảm thương.
Sau đó kéo kéo Lâm Vạn Dịch, nói: "Cha, người xem xem, biểu đệ bị đánh tới thổ huyết rồi, trong lòng ta cũng vô cùng đau khổ."Lâm Vạn Dịch trừng hắn một cái: "Được rồi, ngươi im miệng cho ta."Lâm Phàm trợn trắng mắt, như thế này thì đến cũng chẳng có tác dụng gì, sau đó hắn chạy tới bên cạnh biểu đệ."Biểu đệ, ngươi thấy biểu ca có mạnh hay không?"Lâm Phàm cười hỏi."Mạnh, biểu ca huynh thật sự quá lợi hại."Châu Trung Mậu đáp lời, thương thế của hắn không phải là rất nặng nhưng cũng không phải nhẹ, lại phun ra một ngụm máu tươi nữa, nói: "Biểu ca, ta không sao, chút thương tích này đối với ta không là gì cả, nghỉ ngơi một đoạn thời gian là khỏe ngay thôi."Ngô lão đưa tới một viên đan dược nói: "Mau nuốt đi, thương thế sẽ chuyển biến tốt hơn."Lâm Phàm cầm lấy viên đan dược sau đó nhét luôn vào miệng biểu đệ, biểu đệ này hắn nhìn trúng thì cả đời này cũng sẽ không bỏ.
Người có thể vì bảo vệ Lâm Phàm hắn mà không để ý đến nguy hiểm của bản thân thì có bao nhiêu người có thể làm được chứ."Lâm huynh, chuyện này...."Viên lão gia muốn đem chuyện này nói rõ ràng, suy cho cùng lão không phải là người sai nhưng đáng tiếc Lâm Vạn Dịch không cho hắn cơ hội này."Được rồi, ngươi cũng im miệng cho ta, chuyện này cứ như vậy đi, Lâm mỗ không muốn truy cứu, cũng không muốn hỏi nhiều nữa."Bình thường Lâm Vạn Dịch nói chuyện với Viên gia và Lương gia đều dùng ngữ khí rất hòa hảo, nhưng hôm nay thái độ lại thay đổi khiến Viên lão gia có chút không thích ứng.Lão muốn nói gì đó nhưng nhìn ánh mắt Lâm Vạn Dịch làm lão cảm thấy có vài tia khủng bố."Đi."Viên lão gia phất tay đem theo người rời đi, lão phát hiện ánh mắt đáng sợ của Lâm Vạn Dịch, lúc nãy với khi bình thường hoàn toàn là hai loại bộ dáng."Tiểu thư, chúng ta cũng nên về thôi."Tô lão nói.Tô Lam phất tay, nói: "Không vội, xem tiếp một chút đi, lúc nãy thật sự là quá náo nhiệt."Nàng ta chỉ đi qua U Thành nên tùy tiện đến xem xem, nhưng không ngờ quả thật lại thấy náo nhiệt như vậy.Lâm Vạn Dịch gật đầu với Tô lão và thất tiểu thư coi như là chào hỏi sau đó đi tới trước mặt Lâm Phàm."Nghịch tử ngươi có biết nếu như hiện tại không phải ngươi đang ở U Thành mà là ở vùng phía bên ngoài thì với bộ dạng này của ngươi đến mạng cũng không còn rồi không?""Cha, chỗ này không phải ngoại thành, đây còn không phải đang ở U Thành sao?"Lâm Phàm đáp.Lâm Vạn Dịch lười nói nhiều: "Trở về ta sẽ giáo huấn ngươi đàng hoàng.""Nộ khí+88."Đối với sự tức giận của lão cha mà nói thì điểm nộ khí này không tính là quá tức giận, chỉ là hơi có chút bực mình mà thôi.Lâm phủ."Biểu đệ, ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi."Lâm Phàm ngồi bên cạnh giường thấy sắc mặt biểu đệ dần dần hồng nhuận cảm thấy đan dược hiệu quả không tệ, nói: "Đại phu, biểu đệ của ta không sao chứ?""Hồi công tử, đã không còn đáng ngại gì nữa ạ, chỉ cần tịnh dưỡng một thời gian là khỏe lại thôi."Đại phu nói.Thương thế này nếu ở trên người bình thường thì chỉ sợ cũng mất mạng lâu rồi, nhưng Châu Trung Mậu có thân thể cường tráng, nội lực thâm hậu lại còn nuốt thêm đan dược nên vết thương cũng sẽ hồi phục rất nhanh."Biểu ca huynh yên tâm đi, ta sẽ không có chuyện gì đâu, chút nữa ta ăn thêm vài cây nhân sâm hấp thu thêm chút tinh hoa thì sẽ lại sinh long hoạt hổ ngay thôi."Châu Trung Mậu cười nói.Sau đó dường như nghĩ đến chuyện gì nên nói tiếp, nói: "Mấy ngày này biểu ca vẫn không nên ra ngoài thì hơn, phòng khi gặp phải nguy hiểm lại không có người bảo vệ."Lâm Phàm vỗ vỗ bả vai Châu Trung Mậu, nói: "Biểu đệ không cần phải nói, biểu ca ghi nhớ trong lòng, thù này biểu ca nhất định báo cho ngươi."Hắn chỉ muốn an an tĩnh tĩnh yên lành làm một quý công tử thuận tiện làm thêm chút việc mà thôi.
Nhưng hiện tại hắn phát hiện cho dù là gây sự ở địa bàn của mình cũng sẽ gặp phải phiền phức, chuyện này không thể dễ dàng cho qua được.
Có tiểu phụ trợ trên người, tất cả đều là bị người khác bức chứ hắn cũng không muốn."Biểu ca, báo thù hay không cũng không sao cả, quan trọng nhất vẫn là sự an toàn."Châu Trung Mậu vốn cũng không để chuyện này trong lòng, so với lúc nhỏ thì chút thương tích này không là gì hết.Lâm Phàm lại vỗ vỗ vai biểu đệ nhưng không nói thêm gì, biểu đệ không để ý chuyện này nhưng hắn để ý a."Cẩu Tử, đi tìm Trần quản sự đến đây, toàn bộ Tần gia thôn và Trương gia thôn đều quy về Lâm gia, bảo lão đến sắp xếp đi.
Bổn công tử đấu với bọ họ tới cùng."Lâm Phàm giống như đang hạ một quyết định quan trọng."Vâng, công tử."Lâm Phàm nán lại nơi này bồi