Ngoại thành.Lâm Phàm nhàn rỗi không có việc gì làm, cả ngày chơi bời lêu lổng, vô vị vô cùng.Đột nhiên xuất hiện một tên có khiếu hài hước trời phú, hắn khẳng định phải ủng hộ ủng hộ."Biểu ca, cẩn thận một chút, để phòng cái tên này dẫn dụ chúng ta ra khỏi thành, gây bất lợi cho chúng ta."Châu Trung Mậu nhỏ giọng nói.Ánh mắt của hắn chưa từng rời khỏi thân thể của đối phương.
Chỉ cần đối phương có hành động dị thường, hắn sẽ ngay lập tức lấy mạng nhỏ của đối phương.Đến một khu đất trống không có người.Phong Ba Lưu đứng tại chỗ đó, hít sâu một hơi, dường như đã biến thành một người khác, khí chất phát ra cũng không giống nhau."Nhìn kỹ nhé, đây chính là chỗ khủng bố thực sự của Ngự Trùng Thuật."Vừa dứt lời."Vù vù"Lấy Phong Ba lưu làm trung tâm, có từng vòng từng vòng gợn sóng khuếch tán mà ra, những gợn sóng này mắt thường không thể nhìn thấy được, chỉ có thể phát hiện ra một màn này từ chỗ đám cỏ nhỏ đang lắc lư kia."Nội lực rất mạng."Châu Trung Mậu ngưng trọng nói.Lâm Phàm đong đưa cây quạt, gật đầu nói: "Có chút thú vị đây."Chưa được bao lâu.Chiêm chiếp!Chít chít!Có rất nhiều âm thanh nhỏ bé từ dưới đất vang lên, cùng với phương xa trong rừng cây truyền đến.Mặt đất như là đang chấn động.Lớp bùn đất dưới chân Lâm Phàm cũng đang hơi hơi run rẩy.Cẩu Tử kinh hãi hét lên: "Công tử, người nhìn chỗ đó……….."Hắn không dám tin tưởng nhìn về nơi xa.
Rừng cây cách đó không xa, có hàng loạt sương đen đánh úp lại.Không đúng, đó không phải sương đen, mà là từng đám côn trùng nhỏ.m thanh đôi cánh kích động “Vù vù..” vang lên, càng lúc càng gần hơn.Ngay sau đó.Rất nhiều côn trùng sống dưới bùn đất cũng bò lên mặt đất, giống như nhận được sự lôi kéo, thành đàn kết đội mà ra, một phiến đen xì, phủ kín toàn bộ mặt đất."Biểu ca, cẩn thận."Châu Trung Mậu nói nhỏ.Số lượng này thật sự là quá khổng lồ.
Nếu như không dùng nội lực hộ thể thì chiến thuật biển trùng này đủ để thôn tính, tiêu diệt toàn bộ mọi người."Biểu đệ, đây là tình huống gì, đám côn trùng này vì sao lại nghe lời như thế."Lâm Phàm hỏi.Châu Trung Mậu lắc đầu, nói: "Biểu ca, ta cũng nhìn không ra, đây có lẽ là một loại nội lực đặc thù hấp dẫn đám côn trùng này."Lúc này.Phong Ba Lưu cười nói: "Thế nào? Có phải rất khủng bố hay không? các ngươi nhìn thấy chỉ là một góc của băng sơn mà thôi, ta còn chưa thi triển điểm kinh khủng thật sự của Ngự Trùng Thuật.""Nhưng ta có thể nói cho các ngươi biết, một khi ta thi triển ra ngoài, xung quanh phương viên vài dặm không còn một ngọn cỏ."Lâm Phàm vỗ tay và nói: "Lợi hại, thật sự là lợi hại, chơi côn trùng chơi đến cảnh giới này, thế gian ít ai làm được.""Há há."Phong Ba Lưu tâm tình rất thoải mái nói: "Huynh đệ, bây giờ ngươi đã hiểu rõ, ngươi vừa bỏ lỡ cơ duyên gì chưa, ta chỉ nói với ngươi một câu.""Nếu có thể tu luyện Ngự Trùng Thuật tới tầng cao nhất, nội lực đủ cường đại, vậy thì càng có dị tượng khủng bố kinh người phát sinh, nếu không tu luyện Ngự Trùng Thuật thì không cách nào biết được.""Ta đi đây, ngươi cứ ở đó hối hận đi."Vừa dứt lời.Thân thể của Phong Ba Lưu giống như là được tạo thành từ vô số côn trùng, sau đó tản ra, hòa vào đám côn trùng đang che trời lấp đất kia, cùng nhau biến mất.Đồng thời còn có âm thanh truyền đến."Ta bại lộ ở trước mặt các ngươi, không phải vì chứng minh ta có bao nhiêu lợi hại, mà là để cho các ngươi biết, các ngươi đã bỏ lỡ cơ duyên gì, ha ha ha ha..."Thanh âm dần dần biến mất.Trong rừng cây chỉ còn lại đám người Lâm Phàm."Biểu ca, hắn đây là…..?"Châu Trung Mậu có chút hồ đồ, sao nói đi là đi ngay luôn rồi.Lâm Phàm suy tư một lát, nói: "Hắn chắc là sợ chúng ta đòi cuốn bí tịch, mặt khác cố ý biểu diễn trước mặt chúng ta một chút, thật không tệ, mặc dù xem ra có chút kinh khủng, nhưng thật đúng là bá đạo.""Biểu ca, đệ sai rồi."Châu Trung Mậu rất buồn, hắn hối hận bản thân có mắt nhưng không tròng, để biểu ca bỏ lỡ cuốn bí tịch kinh người này.Đối phương vừa biểu hiện ra thủ đoạn kia, cũng đủ để nói rõ, bí tịch này bao trùm rất nhiều công pháp bên trong."Sai gì mà sai chứ, cũng chỉ là thuật khống chế côn trùng mà thôi, buồn nôn quá, chúng ta trở về thôi."Lâm Phàm vỗ vai Biểu đệ, ngược lại hắn không ghi nhớ chuyện này trong lòng.
Chỉ là cảm giác tên Phong Ba Lưu này có chút đắc ý hơi sớm.Hắn vốn đã ghi nhớ được bí tịch này, vậy mà còn hiển lộ rõ ràng một chút năng lực của bản thân, sau đó thì biến mất rồi, đây là cố ý khiến người ta chán ghét đi.Chuyện này tạm thời gác lại, sau này có cơ hội chạm mặt, có thể giao lưu