(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Nếu như ngài Trần không có ở đây, tôi cũng không quấy rầy nữa, chúc mọi người ăn vui vẻ.”Mã Kim Văn như một cơn gió, đưa quà xong liền rời đi, để lại mọi người ngây ra như phỗng.Giang Quốc Dân cầm tấm thẻ trong tay, ho khan vài cái, hỏi: “Mấy người có ai biết ngài Trần không?”Ai nấy đều lắc đầu, một nhân vật có năng lực như vậy, có thể khiến ông chủ Tụ Hiền Các đích thân đến đây đưa thức ăn tặng rượu ngon, tuyệt đối không phải cấp độ mà bọn họ có thể quen biết."Chẳng lẽ lại là Trần Bình? "Cũng không biết là ai đùa cợt nói, lập tức khiến mọi người cười ồ lên.“Đừng đùa vậy chứ, sao lại có thể là tên vô dụng đó chứ, nếu thật là anh ta, tôi có thể nuốt luôn cả chai rượu này.”“Người anh rể kia của chúng ta..., ngoại trừ được cái họ giống người ta, thì còn có cái tiền đồ gì chứ?”Mấy người trẻ tuổi, không chút kiêng kỵ gì trào phúng nói.Giang Uyển nghe thấy vô cùng chói tai, gắt gỏng khiển trách nói: “Đủ rồi đó! Mấy người nói gì vậy? Dù gì anh ấy cũng là chồng chị họ mấy người đó!”Mấy tiểu bối trẻ tuổi kiêu ngạo nhíu mày, cũng không nói gì thêm.Giang Quốc Dân cũng nói vài câu, để mấy người họ không nên gây gổ.Còn mấy người bạn cũ của ông ta thì đang hâm mộ muốn chết.“Ông Giang à..., chuyện này là ông không đúng rồi, quen biết được nhân vật lợi hại như thế mà cũng không giới thiệu cho bọn tôi chút nào.”“Ông cũng tệ thật đấy, vừa nãy là « Xuân Sơn Bạn Lữ Đồ ) , giờ là ngài Trần.”"Đến đây đến đây, gạt mấy chuyện kia qua một bên đi, rượu Quốc Tàng Phần này..., là rượu thượng hạng đấy, nếm thử một chút nào."Giang Quốc Dân vô cùng đau lòng, đem cất một chai đi, rồi mở một chai khác ra.Những người khác cũng không có nói gì, có thể uống được một ly đã là may mắn ba đời họ rồi.Đúng lúc này, Cao Dương nói: “Chú Giang, có lẽ con biết ngài Trần này, ông chủ giấu mặt cung cấp hội trường triển lãm lần này cũng họ Trần, chú nói xem có phải ông ta biết sinh nhật của chú, nên cho người đưa tới không?”Cao Dương cũng chỉ là đoán thôi, nhưng ông chủ cung cấp hội trưởng triển lãm đúng thực là họ Trần, Tuy anh ta cũng chưa từng gặp, nhưng thư ký tiếp đón đã từng nói rằng ông chủ họ Trần, còn nói anh ta không nên nói ra chuyện này.“Thật vậy chăng? Có lẽ chú cũng nên cảm ơn ông chủ Trần cho thật tốt, ông ấy thật khách khí." Giang Quốc Dân vô cùng kích động, lôi kéo tay Cao Dương nói: “Tiểu Cao à..., con nhất định phải giúp chú hẹn gặp mặt với ông chủ Trần, chú nhìn là biết chắc chắn người này cũng có sở thích sưu tầm đồ vật...”“Chắc chắn rồi ạ.” Cao Dương luôn miệng đồng ý, CÓ thể được chú Giang coi trọng như vậy, anh ta cũng rất thưởng thụ một cách tự nhiên.“Ai, cũng cùng họ Trần, nhưng lại đi làm người giao thức ăn.”Bỗng dưng Giang Linh nói một câu, thoáng chốc, giống như một cái gai đâm vào ngực