Cửa mở ra, người xuất hiện là một cô gái thân hình xinh đẹp, trên người mặc một chiếc áo ngực và quần lót màu đen, trên đùi còn xăm một đóa hoa hồng đỏ, tóc rối tung, trang điểm xinh đẹp."Chào cô, cô. . ."Trần Bình cười tươi rồi đưa đơn hàng, nói được nửa câu thì hơi ngừng lại, "Từ... Từ Vinh?""Trần Bình?"Cô gái trước mặt chính là bạn gái của Lưu Hạo, Từ Vinh.Lúc này, vẻ mặt cô ta ngạc nhiên nhìn chằm chằm Trần Bình, khóe mắt hiệnlên vẻ nghi ngờ và tức giận."Dung Dung, đã xong chưa, anh sắp đợi không nổi nữa rồi, anh còn mang theo tai thỏ nữa này, he he..."Bên trong phòng đầu vang lên giọng nam trung niên thô tục.Từ Vinh trừng mắt nhìn Trần Bình một cái, thô bạo nhận lấy đồ ship, rồi đóng mạnh cửa lại.Trần Bình ngơ ngác đứng ở ngoài cửa, mất cả buổi mới phản ứng lại.Đệt!Từ Vinh tại sao lại ở đây? Còn là cùng người đàn ông khác thuê phòng!Việc này, có nên nói cho Hạo tử biết không?Nửa giờ sau ở dưới sảnh, Trần Bình gặp được Từ Vinh.Lúc này cô ta đã thay một bộ áo gió màu đen, chân đi giày cao gót, lạnh lùng ngồi ở đối diện Trần Bình.Cô ta rút ra từ trong ví tiền ba trăm đồng.Từ Vinh đặt tiền lên trên bàn trà, lạnh lùng mở miệng nói: "Cho anh."Trần Bình nhìn ba trăm rồi cười chế nhạo: "Mua chuộc tôi hả?"Đôi mắt đẹp của Từ Vinh nhướng lên, rồi lại móc ra hai trăm, cô ta ném xuống rồi lạnh lùng nói: "Năm trăm đã đủ chưa? bằng hai ngày lương của anh đấy."Ngay sau đó!Trần Bình đứng lên, mang theo vẻ mặt tức giận, anh cắn răng nói: "Từ Vinh, cô làm như vậy không thấy có lỗi với Hạo tử sao? Cậu ta vì cô mà liều mạng làm việc, hai người cuối năm sẽ kết hôn đấy!""Vậy thì sao? Ai nói tôi nhất định phải kết hôn với anh ta?" Từ Vinh cười nhạo đốt một điếu điếu thuốc lá dành cho phụ nữ, rồi khinh thường nói: "Trần Bình, anh tự lo cho bản thân mình đi, lần nào cũng tìm Háo Tử vay tiền, tôi cũng thấy phiền đấy.""Anh là đàn ông, tự trong một chút có được không? Khó trách vợ anh cũng muốn ly hôn với anh, đúng là đồ vô dụng!"Dứt lời, cô ta đứng dậy, khoanh tay ngạo nghễ nhìn Trần Bình: "Chuyện ngày hôm nay không cho phép anh nói ra, bằng không tôi tìm người chặt đứt chân của anh đấy."Nói xong, Từ Vinh đi tới bên cạnh người đàn ông tai to mặt lớn kia, hai người bọn họ dựa sát vào với nhau, rời khỏi khách sạn.Trần Bình âm thầm siết chặt nắm tay, cầm lấy tiền trên bàn rồi rời khỏi khách sạn.Anh nhất định phải nhắc nhở Háo Tủ mới được.Đúng vào lúc này, điện thoại của Trần Bình vang lên.Anh nhìn thoáng qua, không ngờ là quản lý của công ty, Dương Vĩ đánh tới.Vừa nhận điện thoại, thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng gầm giận dữ."Trần Bình, rốt cuộc cậu đang làm cái gì! Mười mấy cuộc điện thoại khiến trách! Anh ship hàng đến vũ trụ hả?! Nhanh lên mang đồ về đây cho tôi, sau đó thu dọn đồ đạc cút đi!"Lúc này Dương Vĩ vô cùng tức giận, mới nửa giờ mà anh ta đã nhận được mười mấy cuộc điện thoại khiển trách Trần Bình.Cậu ta điên rồi sao?Tên vô dụng này rốt cuộc còn muốn làm nữa hay không!"Họ Dương kia, anh đừng có mà hung dữ với ông đây, ông đây con mẹ nó không làm nữa! Anh bị ông đây từ chức rồi!""Ô đệt, cậu nói gì? Trần Bình, cậu con mẹ nó điên hả. "Trần Bình trực tiếp cúp điện thoại.Anh đã vốn nổi nóng rồi.Mà một quản lý cỏn con cũng dám hung dữ với anh.Trước đây là do cuộc sống khốn khó, nên Trần Bình nhịn.Hiện giờ không còn giống như trước nữa, dù sao anh cũng bị ép thừa kế tài sản của gia tộc, trở thành người thừa kế của gia tộc có tài sản nhiều nhất thế giới, giờ anh là người mà tên nào cũng có thể thoải mái hô to gọi nhỏ sao?Trần Bình lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Kiều Phú Quý, anh nói: "Ông kiều, tôi mua lại công ty tôi đang làm được không?"Kiều Phú Quý nói: "Thiếu gia, công ty đó vốn do cậu sáng lập, tuy rằng cậu bị phá sản nên đã chuyển nhượng lại, nhưng nếu cậu muốn