Anh không thèm quan tâm, tên Trần Bình này sao có thể là ông chủ mới của công ty?Nhìn cái bộ dạng bần hèn dơ bẩn này đi.Ha ha.Trần Bình vẫn như trước, nhìn chằm chằm vào Dương Vĩ."Chắc cậu cũng chỉ có vài đồng thôi nhỉ? Còn không mau mau lấy tiền tới đây!" Dương Vĩ cười lạnh nói."Đúng vậy, tôi đang nhìn vài đồng này." Trần Bình không giận ngược lại còn cười."Cậu thật sự muốn chết à Trần Bình, tôi không đuổi cậu thì cũng thật có lỗi với mấy câu nói đó của cậu rồi." Dương Vĩ tự cao không sợ, ha ha cười khẩy.Bản thân chính là quản lý của công ty, có quyền đuổi việc công nhân cấp dưới.11Dương Vĩ, tôi cho anh biết, anh đã bị tôi đuổi việc, anh có thể biến." Trần Bình dựa vào xe máy điện, hai tay nhét vào trong túi quần, nhàn nhạt nói.Dương Vĩ này, thật sự đúng là đồ ngu ngốc.Đều tận lúc này rồi, thế mà anh ta còn nhìn không ra.Mà lúc này, Đàm Khắc Hoa đứng ở một bên mới đột nhiên tỉnh ngộ!Nguy rồi!Trần Bình thật là ông chủ mới của công ty!Nghĩ đến đây, đầu Đàm Khắc Hoa đổ đầy mồ hôi lạnh, biết vâng lời không dám nhìn tới, trong lòng càng căm giận Dương Vĩ."Cậu nói cái gì? Cậu đuổi việc tôi?" Dương Vĩ nở nụ cười, biểu lộ dữ tợn.Trần Bình này không phải loại ngu xuẩn chứ, ngay cả loại lời này cũng nói đi được.Mà lúc này, Kiều Phú Quý đứng ở cạnh Trần Bình, lạnh lùng nhìn lướt qua Dương Vĩ, giọng nói lạnh lùng nói: "Thiếu gia nhà chúng tôi nói đuổi việc anh, thì phải lập tức đuổi việc anh!"Nét mặt Kiều Phú Quý rất kém, người này lại dám nhục mạ thiếu gia nhà mình, muốn chết à!Cho đến lúc này, Dương Vĩ mới kịp phản ứng lần nữa, trước mặt còn có ông chủ lớn mới tới.Nhưng mà, không đợi anh ta kịp phản ứng.Một cái tát phẫn nộ đến từ Đàm Khắc Hoa giáng xuống gương mặt anh ta, quát: "Dương Vĩ, lập tức cút ra khỏi công ty cho tôi, anh đã bị đuổi việc!"Cái tên Dương Vĩ này thật sự ngu ngốc!Mình vậy mà lại đi tin tưởng loại người này, đề bạt anh ta làm quản lý của công ty."Ông chủ, ông có ý gì?" Dương Vĩ bụm mặt, lộ vẻ khó có thể tin được."Ý tôi chính là, Trần Bình là ông chủ mới của công ty chúng ta, cậu ấy nói khai trừ anh thì chính là khai trừ anh."Lời này vừa nói ra, toàn bộ những người đang có mặt khiếp sợ!Cả người Dương Vĩ run lên, anh ta hô to: "Không thể nào! Cậu đã phá sản rồi, chỉ là một tên nghèo khổ, sao lại là ông chủ mới?"Đàm Khắc Hoa nhíu mày nói: "Cậu ấy cũng không phải đơn giản như anh nghĩ!"Dương Vĩ vuốt tóc nhìn Trần Bình, vẻ mặt như là rau quả ỉu xìu.Lúc này, anh ta mới đột nhiên giật mình, người mà Trần Bình đang đứng trước mặt, chính là giám đốc tập đoàn Thịnh Đỉnh!Người giàu có tài sản trên trăm tỷ!Nhà giàu nhất thành phố An Huy!Trần Bình được ông ta gọi là thiếu gia, kia chẳng phải là. .."Dương Vĩ, từ giờ trở đi, anh đã bị đuổi việc, mau cút đi."Trần Bình đứng thẳng người, vừa mới nói xong, cả người Dương Vĩ đều choáng váng, sững sờ tại chỗ.Vừa mới này không phải chửi anh rất thoải mái sao?Còn muốn đuổi việc anh nữa mà.Ngại quá, bây giờ tôi là ông chủ mới.Tôi kêu anh cút, anh phải cút!Dương Vĩ “bịch” một tiếng, quỳ xuống, ôm đùi Trần Bình nói: "Ông chủ Trần, là tôi có mắt như mù, là tôi không có tự trọng, cầu xin cậu đừng có khai trừ tôi. Hãy nghĩ đến tình đồng nghiệp ngày trước, để cho tôi được ở lại trong công ty đi, dù là đi giao hàng bên ngoài cũng được."Trần Bình giễu cợt cười hai tiếng: "Dương Vĩ, hiện giờ anh đang hối hận vì đã đụng chạm vào tôi lắm đúng không. Nếu như trước đây, anh sẽ bỏ qua tôi ư? Gieo nhân nào gặt quả ấy!"Một câu, khiến cho Dương Vĩ rơi xuống vực sâu.Dứt lời, Trần Bình quay đầu nhìn đồng nghiệp công ty nói: "Tôi thừa biết rất nhiều người tại lúc tôi sa sút nhất xem thường