- Thổ lộ à…
Lý Nhiên rơi vào trầm tư.
Chuyện này nói thì có vẻ đơn giản, nhưng trong đó lại gặp hai vấn đề khó.
Đầu tiên, U La Điện là Ma Môn cao nhất, yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc với các đệ tử, trong môn quy giới luật có vô số điều, trong đó còn có một điều lệnh cấm không được thực hiện.
Chính là cấm nam nữ có tư tình!
Lệnh cấm này là do chưởng môn Lãnh Vô Yên tự mình nói ra, mục đích là để đệ tử rèn luyện ý chí thân thể, không thể để mỹ sắc đục khoét làm thân thể trống rỗng, hủy hoại mất tâm cảnh.
Nàng tự mình làm gương, mấy trăm năm đến nay chưa từng để xảy ra tin tức bên lề, thậm chí còn có kẻ đồn đãi rằng nàng là thạch nữ, bị người ngoài bôi nhọ thành lão nữ nhân cốt thép thiết.
Nghĩ tới thủ đoạn của vị sư tôn xinh đẹp ấy của mình, Lý Nhiên không khỏi ớn lạnh.
Nếu chuyện này bị bại lộ, chỉ sợ bản thân sẽ lành ít dữ nhiều.
Nhưng để hoàn thành nhiệm vụ thì cũng chẳng thể để tâm được nhiều như vậy.
Vấn đề thứ hai là thổ lộ với ai đây? Lý Nhiên là Thánh Tử của Ma Môn, lạnh lùng lại độc ác, chủ động thổ lộ không phù hợp với tính cách của hắn.
Vì để không khiến cho người khác hoài nghi, nhất định phải chuẩn bị tinh thần để tiến công, đảm bảo chỉ một lần là có thể thu vào tay.
- Chọn ai đây?
Sau khi Lý Nhiên trầm tư suy nghĩ, cuối cùng đã lựa chọn thổ lộ với tiểu sư muội.
Vị sư muội ấy thật sự rất say mê hắn, cả ngày giống như một cái đuôi lẽo đẽo theo sau, xác xuất thành công hẳn là rất cao.
Quan trọng nhất là nàng ta khá ngờ nghệch ngây ngốc, chỉ số thông minh có vẻ không cao, hẳn là sẽ không cảm thấy nghi ngờ gì.
Nói làm thì phải làm ngay.
Lý Nhiên không còn tâm trạng để giả vờ nữa, mau chóng sải bước đi tới nơi cần đến.
Bây giờ, tu vi của hắn đang bị chặn lại, cảm giác rất trì trệ, lời thổ lộ trực tiếp này, chỉ sợ sẽ tai vách mạch rừng.
Cho nên hắn đã quyết định dùng Lưu Ảnh Thạch, dù sao thì cũng an toàn hơn rất nhiều.
Trong tĩnh thất.
Lý Nhiên ngồi trên ghế, trong tay cầm một khối đá màu xanh.
Đây gọi là Lưu Ảnh Thạch, là một thần khí cấp thấp còn không được xem như là pháp bảo nữa.
Mà cũng chính bởi vì như vậy nên căn bản không cần phải thúc giục linh lực, chỉ cần một ý niệm thôi là đã có thể vẽ ra hình ảnh mà mình muốn rồi, mà những người khác chỉ cần chìm vào trong tinh thần giống như vậy thôi thì cũng sẽ có thể nhìn thấy được cảnh tượng bên trong đó.
Trong mắt Lý Nhiên, đây quả thật là thần khí để tỏ tình mà!
Lý Nhiên vừa mới chuẩn bị ghi hình thì hắn lại phát hiện một vấn đề trọng đại.
Hắn không biết tên của đối phương!
Kiểu người như tiểu sư muội, đối với người đời trước thì nàng ta cũng chỉ là một người qua đường mà thôi nên chẳng hề nhớ tên nàng ta.
Một kẻ sau này mới tới như Lý Nhiên càng không biết rồi.
- Kệ vậy, thế thì không viết tên nữa, còn tốt hơn là viết sai.
Lý Nhiên nhắm mắt lại, tập trung tinh thần rồi khắc họa lại hình ảnh mà hắn tưởng tượng ra.
Đầu tiên là khen ngợi một tràng, sau đó bày tỏ (bịa ra) tình yêu của mình sao cho thật sâu sắc, còn thêm vào đó rất nhiều lời tâm tình.
Tiểu sư muội đơn thuần như vậy, chắc chắc vừa nhìn thấy nó thì sẽ đỏ mặt tim đập nhanh ngay lập tức, khóc lóc muốn sinh khỉ con cho hắn.
Chỉ dùng thời gian nửa nén hương, hắn đã khắc họa hình ảnh xong.
Lý Nhiên cẩn thận kiểm tra lại một lần nữa, chắc chắn rằng không có vấn đề gì thì mới đặt khối đá vào bên trong một cái hộp gỗ.
Một mạch đi tới nơi ở của tiểu