----Nụ cười ngọt ngào của cô, có sức hấp dẫn đến mười phần, người khác nhìn thấy có thể làm cho thể chất và tinh thần đều sung sướng.
Phó đạo diễn Trần Minh Kiệt nhanh chóng chào đón, đưa Diệp Thi Văn vào studio.
Diệp Thi Văn vừa chào hỏi nhân viên công tác xung quanh, vừa nhỏ giọng hỏi Trần Minh Kiệt:"Đạo diễn Trần, không phải nói thời gian của đoàn làm phim chúng ta rất gấp sao?Sao đột nhiên lại nghỉ ngơi?"Cô ta đến gần Trần Minh Kiệt hơn một chút.
Trần Minh Kiệt cảm giác được không khí dịu dàng tràn ngập bên tai mình, làm cho vành tai anh không chịu được mà ngứa ngáy, ngứa lan vào trong lòng.
Nhưng anh đã nhanh chóng áp chế những rung động bên trong đó.
Đối với hành động của Chu Hướng Nam, Trần Minh Kiệt cũng không hiểu lắm, chỉ có thể nhỏ giọng nói:"Vừa rồi Hạ Trừng Trừng đi tìm đạo diễn Chu, cũng không biết người phụ nữ này lại làm cái gì!"Diệp Thi Văn nhíu mày, trong ánh mắt hiện lên một tia đã hiểu rõ.
Đã mấy ngày Hạ Trừng Trừng không trở về nhà họ Hạ, cô bị Hạ Vĩnh Đức phạt về kinh tế, trên người đã không còn đồng nào, vốn dĩ nên đã sớm cúi đầu về nhà mới đúng.
Bây giờ là lúc nên cho cô nghèo.
Cô đi tìm Chu Hướng Nam, không có gì hơn là gây sự để nâng mức thù lao đóng phim, tóm lại sẽ không phải là chuyện tốt gì.
Diệp Thi Văn rất hài lòng với việc này.
Hạ Trừng Trừng lăn lộn càng kém, cô ta càng vui mừng.
Trong lúc nói chuyện với Trần Minh Kiệt, Diệp Thi Văn kéo một cái ghế để đạo diễn muốn ngồi xuống.
Mà đúng lúc Trần Minh Kiệt và Diệp Thi Văn cùng nhau kéo một cái ghế đạo diễn, đầu ngón tay hai người cứ như vậy vô tình chạm vào nhau.
Mặt Trần Minh Kiệt lập tức đỏ lên, vội vàng rụt tay về, nói một câu:"Thật ngại quá…"Diệp Thi Văn lại dịu dàng mỉm cười:"Không có gì.
Diệp Thi Văn biết rất rõ ràng, Trần Minh Kiệt thích mình.
Kiếp trước là như vậy, kiếp này cũng vậy.
Cho nên Diệp Thi Văn mới khéo léo lợi dụng tình cảm của Trần Minh Kiệt dành cho cô, giống như cô vừa mới nhìn thấy Trần Minh Kiệt muốn kéo ghế cho mình, mà đồng thời cô cũng cố ý đưa tay ra, khiến hai người có một màn khiến người ta tim đập nhanh lại không dễ phát hiện.
Vừa đúng lúc, tận dụng lợi thế của phụ nữ.
Trong lòng bối rối Trần Minh Kiệt cũng không phải bởi vì vừa rồi kiên nhẫn mà bình tĩnh được, ngược lại mỗi lần