Hàn Vũ Thiên ngồi ở chủ vị quan sát quản sự và trưởng lão ai cũng đầy thân thương tích, Hổ Thanh là toàn thân máu tươi rơi vào hôn mê.
"Trận chiến này, các ngươi đã rất vất vả rồi, bản cung chủ nợ các ngươi một lời cảm ơn đấy.
"
"Cung chủ đừng nói như vậy, bọn ta chỉ là bảo vệ lấy ngôi nhà của mình, đây là hợp với lẻ trời không có gì phải cảm ơn.
"
Một quản sự Túc Toàn là một trung niên vác theo song chùy lên tiếng.
Hàn Vũ Thiên thở ra một hơi cười nói:
"Dù sao ta cũng nên ban thưởng gì đó cho các ngươi chứ, gọi chấp sự tới đi.
"
Chấp sự là một chức vụ gần đây được Giao lão tấn thăng, nó chỉ dưới quản sự một bậc mà thôi, gồm những người trẻ tuổi có thiên phú.
"Đệ tử chân truyền.
"
Theo lời này từng cái đệ tử chân truyền của trưởng lão và quản sự chậm rãi bước lên.
Trong đó có 4 đệ tử mặc y phục tử kim khác biệt, đó là đệ tử chân truyền của Trương Tuân Vinh và Thanh Hiên, là đệ tử của thiếu cung chủ đương nhiên có vài điểm khác biệt.
Mà chấp sự và chân truyền không khác biệt mấy về danh phận, chấp sự được quản các đệ tử và dạy dỗ, tự mình tìm ra con đường tu luyện.
Chân truyền thì là được trưởng lão và quản sự chỉ dạy, họ có thể chọn giữa công pháp của tiền bối đang sử dụng hoặc là tìm một bộ công pháp khác và được chỉ điểm tận tình.
Nhưng chân truyền lại không được chấp quản đệ tử mà phải theo sự phân phó của cấp trên mà làm, không được tự do được như chấp sự.
"Chấp sự giả toàn bộ đều sẽ được vào bí cảnh Niên Lăng của bản cung chủ.
"
"Đa tạ cung chủ!"
Chấp sự giả hò hét phấn khởi, vốn là hơn 500 chấp sự giả, sau cuộc chiến lại chưa tới 200, Hàn Vũ Thiên ban thưởng như vậy thấy còn có chút thiệt thòi liền nói:
"Ban thưởng ân điển cung phụng Thần Điện.
"
Hàn Vũ Thiên tay kết pháp ấn hóa ra một bức tượng rồng và phượng, hai bức tượng được đặt ở hai bên trái phải chủ vị.
"Nếu các ngươi cảm thụ được sự khác biệt trong 2 bức tượng này, ắt được kì ngộ không nhỏ, bất cứ ai cũng có thể tham ngộ.
"
Theo niềm hân hoan này lại bắt đầu lắng xuống, vui thì phải có bằng hữu để chia sẻ, nhưng nhìn lại bên cạnh bóng dáng quen thuộc bên cạnh đều mất đi, khiến ai cũng chạnh lòng.
"Đệ tử chân truyền được thưởng 50 vạn linh thạch, 1 kiện vụ khí Vũ Cảnh thượng cấp, đệ tử nội cung ban 40 vạn 1 kiện Vũ Cảnh trung cấp, đệ tử ngoại cung 30 vạn linh thạch, 1 kiện Vũ Cảnh hạ cấp.
"
"Hàn gia phong làm Tuyết Phượng Sơn, ban 1 ức linh thạch, 10 kiện Thánh cấp thượng phẩm, 300 kiện Vũ Cảnh thượng cấp.
"
Hàn Vũ Thiên hạ lệnh liền thấy ai cũng vui mừng, nhưng đều là cùng chung một suy nghĩ như thiếu một thứ gì đó.
"Đan dược ở trận vừa rồi đã dùng hết cho việc cứu người, khố phòng đan trống trải không còn, bản cung chủ muốn ban thưởng, nhưng không còn đành lực bất đồng tâm.
"
Hắn phất tay nâng cái lò luyện lúc trước còn đang dang dở, Hàn Vũ Thiên nhắm ngưng thần tụ lực luyện đan.
— QUẢNG CÁO —
Lò luyện phát ra từng đợt mùi hương dịu nhẹ khiến tâm thần ai cũng thanh thản đi một chút, đan dược này Hàn Vũ Thiên vốn dùng để trị thương thế, nhưng đã quấy nhiễu, khiến luyện đan thất bại, hắn dùng một số lại dược liệu còn sót lại tạo ra hương an thần.
Quả cầu hồng quang trên không trung cũng cùng lúc đó đập mạnh như có sự sống.
Nó dần dần hạ xuống dung nhập vào với mặt đất, từ nơi đó một cây con phát triển rồi lớn lên với tốc độ cực nhanh, hóa thành đại thụ cao mấy trăm trượng che trời, những thi thể và máu tươi bị một lớp cỏ xanh bao phủ lại, bắt đầu mọc lên từng cái cây sau đó phát triển thành rừng rậm xâm lâm.
Bao phủ xung quanh Vạn Niên thành và trải dài 30 dặm, từ trong cây đại thụ lại đản sinh một luồng lục quang.
Một cái kén được dây leo quấn quanh treo ở giữa thân cây, bên trong lại phát ra từng đợt gợn sinh mệnh lực cường đại.
Hàn Vũ Thiên lập tức bay lên không trung quan sát cây đại thụ kia, hắn lại không nghĩ tới thần thụ lại mọc ra nhanh chóng như vậy.
"Tinh Linh Vương lại được sinh ra nhanh tới như vậy, e là sinh mệnh của những kẻ bỏ mạng ở đây đã lên gần ức.
"
Hàn Vũ Thiên và chúng đệ tử quan sát cảnh tượng có một không hai này, từng màu xanh bao phủ khắp 100 dặm.
Tam phương thế lực khác đang bắt từ tu hợp lại cũng là ngơ ngác một hồi lâu, không nghĩ tới sẽ có chuyện này xảy ra.
Lão Quân, Lam Huyền, Hồ Niên đều là kinh sợ nhìn về phía cái kén kia, sự sống bên trong đã có thể ngang với Thánh Nhân viên mãn.
"Một sinh mệnh vừa hình thành đã là Thánh Nhân, không phải nói tiềm năng sau này của thứ bên trong đó, rất có thể làm Kim Thần sao?"
Lam Huyền nét mặt có chút kiên kỵ, Tủy Dực bên cạnh cau mày nói:
"Chủ thượng, thứ bên trong đó có năng lực khắc chế ma khí.
"
Lam Huyền nhẹ gật đầu rút ra Tam Hắc Long Kiếm, ma lực ngưng tụ vừa định xuất thủ thì Kiều Nguyệt Nga xuất hiện nói:
"Nếu ngươi động thủ, nhất định sẽ trở thành kẻ thù của Vạn Niên cung.
"
Lam Huyền cau mày do dự nhìn, nhưng tam ma đế thì không như vậy, bọn họ lập tức động thủ đánh tới cái kén kia trước khi quá muộn.
"Việc của Vạn Niên từ khi nào các ngươi dám xen vào?"
Một đạo lôi điện mang theo bạch quang thuần khiết đẩy lui 3 ma đế, Hàn Vũ Thiên dù đã trọng thương, nhưng vẫn đủ sức ngăn tam đế cho tới khi cái kén nở ra.
Lão Quân đột nhiên xuất hiện sau lưng Hàn Vũ Thiên, một cổ khí lực kinh khủng ập tới, cứ tưởng lão Quân sẽ động thủ, nhưng không ngờ khí lực đó lại nhắm tới 3 vị ma đế.
"Lão phu cảnh báo 3 tên ma đế các ngươi, nếu dám động thủ thì đừng trách tiên tộc toàn lực đánh với ma tộc.
"
Hàn Vũ Thiên trong lòng ầm một tiếng như bỏ được một tảng đá đè ở trên lưng, tam đế nhìn nhau một lúc thì nhìn sang chủ thượng của họ.
Lam Huyền đã thu về ma kiếm liền lắc đầu với 3 ma đế, bọn họ cũng không dám trái ý với ma thần, thứ nhất đó là ma thần, nếu làm trái lệnh tội chết là chắc chắn.
Thứ hai động thủ sẽ đem lại kết quả cực kì tệ cho ma tộc, trước toàn lực của tiên tộc và Vạn Niên cung, ai biết được Nam Cương ở thế trung lập có vì căm hận ma tộc mà xuất thủ bất ngờ.
Tam ma đế trở về bên cạnh Lam Huyền, Hàn Vũ Thiên và nàng ấy hai mắt giao nhau, Lam Huyền mỉm cười nói:
"Bản ma chủ, mong chờ một trận chiến với cung chủ Vạn Niên.
" — QUẢNG CÁO —
Nàng ấy nói xong chỉ ra lệnh cho thuộc hạ đem những tù bình bắt được kia ném vào Vạn Niên cung, Lam Huyền bay lên không trung dẫn theo ma tộc trở về Bắc Ma.
"Lão cũng không biết giữ bọn chúng để làm gì, vậy thì giao cho ngài giải quyết.
"
Lão Quân ra hiệu cho người phía sau áp giải tù nhân về Vạn Niên thành, Nam Cương cũng là dẫn tù nhân vào Vạn Niên thành.
"Chuyện ở đây đã giải quyết xong, quay trở lại e là không kịp.
"
Hàn Vũ Thiên hồn niệm khẽ động liền liên kết với Ố bên chiến trường Thần Phạt.
Thật không ngờ tới chính là thời gian trôi qua 3 ngày vẫn bất