"Các ngươi vậy mà không chịu thỏa thuận sao?"
Hàn Vũ Thiên bỉu môi không thèm quan tâm tới uy áp của 2 kẻ vừa mới xuất hiện, nhưng thực tế là ngược lại hoàn toàn, hắn vô cùng để 2 kẻ mới tới này.
Nếu thực sự là không thể tránh khỏi một trận chiến, nguyên hồn tiêu hao là điều tất yếu, nhưng xuất chỉ tàn niệm Kim Tôn trong Kim Thốn Hoàng Kỳ, cũng đủ ngăn 3 người này lại một thời gian.
Nhưng lại không thể ngăn cản lâu dài, tốc độ chạy của Thánh Nhân và Thánh Tông là khác một trời một vật, Hàn Vũ Thiên đảo mắt một chút liền nâng Thi Tố lên ném về phía Giao lão, một kiếm tự đâm xuyên qua bả vai của mình.
Một dòng mươi tươi cứ như vậy mà chảy theo cánh tay mà xuống, từ mu bàn tay Hàn Vũ Thiên lại mọc ra một cái miệng quỷ, liên tục liếm lấy mấy giọt máu tươi đang chảy tới.
Ngay tức khắc Hàn Vũ Thiên vung tay đảo lộn đám người bên trong, ấy vậy mà toàn bộ đều biến thành Hàn Vũ Thiên, kể cả thủ vệ hay là bất cứ kẻ nào trong 30 trượng đều hóa thành Hàn Vũ Thiên, dùng cách nào cũng không thể phân biệt được thật giả.
"Huyễn Vực.
"
Hàn Vũ Thiên vậy mà tạo ra một cái lĩnh vực ảo ảnh, khiến toàn bộ ai cũng ngơ ngác, mấy tên thủ vệ hình dáng Hàn Vũ Thiên vậy mà chém giết lẫn nhau.
Tình thế rơi vào hỗn loạn trong phút chốc, ma trảo ngập trời phân tán tứ phía tấn công đám đông, hỗn loạn càng thêm hỗn loạn làm cho những đồng bạn đang đúng cạnh nhau, vốn là đang tin tưởng áp lưng vào nhau, vậy mà ra tay đâm lén.
"Hàn Vũ Thiên!"
Hoàn Thi Long phẫn nộ nhìn lại trên sài đấu chỉ thấy toàn bộ đám người kia đều hỗn loạn chen chúc đánh nhau, Hoàn Thi Long một vỗ đập xuống, vậy mà đem mấy chục người kia nện thành thịt nát.
Trần Uẩn bị một đạo bạch quang đánh tới, lão lộn nhào tránh thoát một kiếm quét qua phía sau, vậy mà đánh trúng một tên Hàn Vũ Thiên khác.
"Hàn Vũ Thiên nộp mạng!"
Trần Uẩn phi thân lao tới cũng vào lúc này phong hệ nổi lên một đạo kình phong thổi bay Trần Uẩn.
"Tên khốn, ngươi dám giở trò này ra?"
Một chiêu này chính là của Cao Phong, hắn cũng vừa bị bạch quang tấn công ở hướng Trần Uẩn.
"Cao Phong là ngươi à?"
Trần Uẩn nhìn tên Hàn Vũ Thiên phong hệ trước mắt hỏi, Cao Phong híp mắt lại nói:
"Trần Uẩn?"
Trần Uẩn nhẹ gật đầu xong chậm chậm bay tới Cao Phong, cùng lúc này một âm thanh từ phía sau truyền tới.
"Thủy Nộ.
"
"Kim Vũ.
"
Một cây đinh ba mang theo hư ảnh giao long đâm từ phía sau Cao Phong mà tới, mấy mảnh kim loại cũng là phía sau Trần Uẩn đánh tới.
Hai người họ thân thu linh hoạt vậy mà lao về phía trước vung đòn, chặn giúp đối phương đòn tấn công tới từ phía sau.
Hàn Vũ Thiên chân thể vậy mà đã xuất hiện bên ngoài Diệt Thi thành 30 dặm, hắn chấp tay nhìn Tôn Thức và Phụng Hiếu bất tỉnh, đây đã là kế hoạch tẩu thoát cuối cùng, chuẩn bị truyền tống trận lợi dụng đám đông mà tẩu thoát.
Phương Thốn và Hải Thu một đòn thất bại cũng là xuất hiện ở truyền tống trận, Hàn Vũ Thiên và đám người không nói gì, trực tiếp phá vỡ truyền tống trận rồi chạy đi.
Đối với Hàn Vũ Thiên thu thập được 3 tên thần sứ và một tên hoàng tử đã là một món hời cực lớn, về sau tái chiến nhất định sẽ là tràn đầy lợi thế.
Theo Hàn Vũ Thiên rời xa thì Huyễn Vực cũng tiêu tán, ai cũng là trở lại bộ dáng ban đầu của mình, nhìn lại chỉ thấy thủ vệ chết hơn ngàn tên, mà còn là thủ vệ tinh anh Vũ Cảnh, Hoàn Thi Long tức giận muốn mang theo 2 thi nô đuổi theo.
Thế nhưng là trên trời xé mở ra một đạo huyết động, Tứ Tuần dẫn theo 130 tên sát thủ ở trên không trung.
"Tứ Tuần?"
Hoàn Thi Long cảm thấy không ổn liền thu hồi cơn giận trong lòng, Tứ Tuần cười cười tựa hồ liếc mắt liền có thể nhìn thấy tình huống hiện tại:
"Hoàng đế bệ hạ, sao lại động thủ giết nhiều người như vậy? Ba vị thần sứ khác đâu rồi? Hôm nay không phải là Thần Phạt diễn ra sao?"
Tứ Tuần tựa hồ là thân mật hỏi thăm, nhưng thực tế là kích nộ Hoàn Thi Long ra tay với mình.
"Thần Phạt đã kết thúc rồi, trẫm chỉ là tính toán nội bộ hoàng tộc, ngươi cũng ý kiến sao?"
Nhưng không ngờ tới, trải qua vô số sự tình như vậy, đã làm Hoàn Thi Long bình tĩnh tới lạnh người, thản nhiên chặt đứt kế hoạch tham lam của Tứ Tuần, Tứ Tuần mĩm cười nhẹ gật đầu nói:
"Nội đấu không tốt, mong bệ hạ sớm giải quyết để thiên hạ yên bình.
"
Tứ Tuần một lần nữa mở ra huyết thông đạo rồi dẫn theo sát thủ rời đi, Hoàn Thi Long trầm mặc bước về cung điện.
— QUẢNG CÁO —
Thân hình hắn lảo đao, chịu đựng nhiều chuyện như vậy, hắn từ trước tới giờ là chưa từng trải qua, đầu óc rối loạn cùng với cơn tức tột độ trong lòng.
Hàn Vũ Thiên cấp tộc theo tọa độ lúc trước đã để lại, liền hướng phía nơi ở của lão già áo bào chàm kia mà đi.
Ròng rã 3 ngày phi thân thì bọn họ đã tới được 2 toàn núi lớn song song, ở giữa chính là một khe núi sâu không thấy đáy, Hàn Vũ Thiên trực tiếp nhảy xuống dưới, mấy người cũng là không do dự nhảy theo sau.
Bọn họ tựa hồ là giữ trạng thái rơi này đã 2 canh giờ vẫn không thấy đáy, Hàn Vũ Thiên lúc này hơi nghi hoặc trong lòng.
"Meo!"
Nghi hoặc còn chưa được giải đáp thì một tiếng mèo kêu vang lên, cảnh tượng vực sâu đã là đổi thành một cái phòng trò trong hang đá.
"Ngươi vậy mà lưu lại tọa độ ở đây sao?"
Lão già áo bào chàm đang ngồi xem sách cười nói, Hàn Vũ Thiên mỉm cười nói:
"Tất nhiên phải là cần lão giúp một chút.
"
Nói xong hắn ra hiệu cho Hoàng Trung và Hải Thu, đặt Tôn Thức và Phụng Hiếu đang bất tỉnh xuống trước mặt.
"Ồ.
"
Lão già có chút kinh ngạc lúc này mới nhận ra có người theo sau Hàn Vũ Thiên, lão nhìn sơ qua một chút nói:
"Từ khi nào các ngươi lại về chung một phe vậy, lão đây có chút bất ngờ đấy.
"
Thần sứ và nhân tộc nhìn nhau vẫn là ánh mắt bất thiện, Hàn Vũ Thiên xua xua tay nói:
"Không có thần sứ, đây là 3 vị trưởng lão mới của Vạn Niên cung, ta tới là muốn nhờ lão trị thương cho 2 người họ.
"
Lão già nhẹ gật đầu hất tay một cái hồ lồ xuất hiện trong tay, rót mỗi người một ngụm, sau đó hung hăng bẻ ra hai nhánh cây tươi tốt ở một chậu cây gần đó.
Đâm thẳng vào cổ của mỗi người, Hải Thu và Hoàng Trung hoảng hốt, định bước lên nhưng Hàn Vũ Thiên đã ra hiệu dừng lại.
Sinh mệnh lực dồi dào từ nhánh cây truyền vào cơ thể của 2 người, tế bào cấp tốc khôi phục với tốc độ ngay cả mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Quả tim vốn bị bóp nát của Phụng Hiếu vậy mà từ từ khôi phục và bắt đầu đập trở lại.
"Ngươi tới lại không mang một cái tin tức tốt gì, lại còn làm lão phu hao tốn 2 món bảo vật.
"
Lão già phất tay có vẻ tức giận nhìn Hàn Vũ Thiên, Hàn Vũ Thiên mỉm cười đắc ý nói:
"Nếu ta nói, Vạn Niên cung 3 năm sau sẽ tiến công Hoàn Thi quốc, vậy lão thấy thế nào?"
Đôi mắt lão già sáng lên lộ ra một nét cười sảng khoái nói:
"Tốt, tốt, đây chính là thứ lão phu muốn nghe, thời hạn 3 năm quả là rất sớm.
"
Lão già cười tới híp cả mắt, thật không nghi ngờ gì nữa rất là thích thời hạn mà Hàn Vũ Thiên đặt ra.
"2 món bảo vật này, quả là không phung phí.
"
Lão già vẫn còn rất tốt, Hàn Vũ Thiên vẫn là vẻ mặt thản nhiên nói:
"Ta bây giờ phải trở về Nam Cương quốc, cũng cần đi đón một người, nhờ lão thêm lần này vậy.
"
Lão già vung tay Đoạn Trúc xuất hiện thu lấy bọn họ vào bên trong, hướng phía xa bay đi.
Về tới cái thôn trang lúc trước Hàn Vũ Thiên hiện lên thân hình ở giữa không trung, hắn quét mắt thấy được Hồ Nguyệt Nhi liền vung tay thu nàng về.
Không nói nhiều trực tiếp phi thân bay về phía biên giới, Đoạn Trúc vậy mà ngừng lại ở Tử Vực bên bờ biên Hoàn Thi, nó không thể bước qua được vùng đất bên kia, bởi vì đây là giới hạn mà lão già áo bào chàm có thể đi.
"Được rồi, ta chỉ có thể đưa các ngươi tới đây thôi.
"
Đoạn Trúc lóe lên lục quang thả đám người xuống rồi quay người phóng đi.
Đám người Hàn Vũ Thiên bay tới biên giới Nam Cường, hắn hơi ngưng lại nhìn Tôn Thức nói:
"Các ngươi có muốn đi cùng không?"
Tôn Thức nhìn Hàn Vũ Thiên một lúc lâu cũng là lắc đầu nói:
"Không tiện.
" — QUẢNG CÁO —
Hàn Vũ Thiên cũng là không níu kéo dẫn theo 5 người rơi đi, hướng họ đi là Nam Cương thành.
Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng bước tới cửa thành, hai tên thủ vệ ngăn lại có chút kiêu ngạo nói:
"Tới đây làm gì?"
Hàn Vũ Thiên ngón tay hơi phất 2 tên lính cản đường kia liền thất khiếu chảy máu, chết ngay tức khắc.
Hắn bước vào trong thành với sự ngỡ ngàng của mọi người, thủ vệ lập tức đánh trống cảnh báo, từng nhóm người nhanh chóng chỉa mũi giáo về phía hắn.
"Ngươi là ai? Sao dám tới đây chứ?"
Tướng quân dẫn đầu không dám manh động, mà là cẩn thận dò hỏi.
"Hàn Vũ Thiên.
"
3 từ này rơi vào tai tướng quân kia liền lập tức quỳ xuống nói:
"Tội tướng có mắt mà như mù, không nhìn thấy cung chủ Vạn Niên cung tới, xin hãy thứ tội.
"
Danh tự Hàn Vũ Thiên này, dường như đã truyền khắp Nam Cương quốc, thanh danh cung chủ Vạn Niên, còn ai không biết nữa.
"Hàn Vũ Thiên đại danh đỉnh đỉnh đây sao? Bổn cung thật là lần đầu nhìn thấy tiên nhan.
"
Một nữ tử tuyệt đẹp y phục thêu khổng tước trải dài trên đất,