Hàn Vũ Thanh chỉ lẳng lặng đứng nhìn mộ của nương tử không biết phải làm như thế nào, cơ thể run run từ từ gục xuống, hắn cũng không tin được một người mạnh mẽ như nàng lại có thể dễ dàng ra đi được.
"Tuệ Hiền, là ta hại nàng phải lo lắng dẫn tới khó sinh mà chết, đời này của ta ân hận không hết, chỉ mong sau này có thể bù đắp cho tiểu hài tử, nàng dưới suối vàng hãy chúc phúc cho con, ta cũng sẽ dùng hết khả năng bảo vệ con, nếu có kiếp sau thì mong nàng có thể tha thứ cho ta, tiếp tục làm phu thê ở một thôn quê không màn thế sự nhân gian.
"
Hàn Vũ Thanh trong lòng như thắt lại không còn biết phải như thế nào, một Kiếm Tông khí thế sắc bén lại rơi lệ như một đứa trẻ, không thể ngừng lại nước mắt ngược lại còn trào ra nhiều hơn.
Tiểu Bảo đột nhiên xuất hiện phía sau sát ý không chút che giấu bộc lộ ra ngoài một ngón tay điểm tới, Hàn Vũ Thanh một kiếm ngăn lại vậy mà bị hất bay ra khỏi Hàn gia, bay tới ngàn trượng mới có thể ổn định thân hình.
"Ngươi lại dám ngang nhiên xâm nhập vào cấm địa của Vạn Niên Cung, quả thật không sợ mạng của mình khó giữ sao?"
Tiểu Bảo rất nhanh đã xuất hiện trên không trung, Hàn Vũ Thanh kinh ngạc nhìn lấy đứa bé không tin được chỉ mới từng ấy tuổi đã có thực lực đả thương Thánh Tông, không nghi ngờ gì lai lịch đứa trẻ này không hề tầm thường.
"Ta là người của Hàn gia, trở về Hàn gia thăm viếng cố nhân thì sao gọi là xâm nhập cấm địa?"
Tiểu Bảo mỉm cười toàn thân bộc phát khí tức kinh người hừ lạnh nói:
"Bản thân ngươi xâm nhập đã đành, còn dám mạo danh người Hàn gia? lão tử ở Vạn Niên Cung này đã lâu như vậy, còn chưa thấy một Thánh Tông nào xuất thân Hàn gia trừ vị chủ nhân kia, mau nói mục đích của ngươi đi.
"
Hàn Vũ Thanh thở dài một kiếm nâng lên nói:
"Lời nói không thuyết phục được ngươi, vậy thì dùng vũ lực vậy.
"
Kiếm quang phóng xuất một đạo băng liên đơn giản lại tràn ngập uy áp, Tiểu Bảo thấy được là Băng Liên Tuyết Nhiên của Hàn gia thì có chút kinh ngạc, một kẻ lạ mặt xông vào lại còn biết sử dụng Băng Liên Tuyết Nhiên, lại làm cho hắn nghĩ đây hẳn là địch nhân đã sưu hồn một Hàn gia đệ tử để lấy đi công pháp bí truyền, nên càng trở nên giận dữ xuất thủ không chút do dự.
"Vạn Niên Thần Quang!"
Tiểu Bảo bàn tay nhấc lên một đạo hào quang ngũ sắc hội tụ trên đỉnh Vạn Niên Cung lại nhắm tới Hàn Vũ Thanh mà bắn tới.
"Thiên Kiếm Phi!"
Hàn Vũ Thanh không dám khinh xuất liền điều khiển thanh kiếm phi thẳng tới ngũ sắc quang trụ, một kiếm phóng ra mang theo toàn lực của hắn.
Ngăn cản Vạn Niên Thần Quang chỉ trong một chốc đã bị đánh bật ra ngoài, Hàn Vũ Thanh mở ra Kiếm Vực hai ngón tay giơ thẳng lên trời quát:
"Kiếm Ý Thần Môn!"
Cánh tay hạ xuống một thanh cự kiếm ngăn trở ngay trước Hàn Vũ Thanh, thân kiếm ngăn lấy thần quang lại như thần môn không thể bị phá hủy, Tiểu Bảo cũng không có trơ mắt đứng nhìn, bàn tay khẽ động những tòa thiên không đảo di chuyển hình thành một trận pháp, khí tức phát ra làm cho Hàn Vũ Thanh như rơi vào vực sâu vô tận.
"Không lẽ lại bỏ mạng ngay đây?"
Hàn Vũ Thanh ý nghĩ trong đồng chợt lóe muốn dùng toàn lực ứng phó, nhưng còn chưa đợi hắn phát động thì một luồng hắc hỏa đột nhiên xuất hiện, nó không công kích ai cả mà chỉ lơ lửng nơi đó.
"Đại cung phụng, cung chủ nói sẽ có một vị Hàn gia từ xa trở về, đừng có quá tay đấy.
"
Âm thanh này là của Hàn Tôn, Tiểu Bảo nghe được lời này sắc mặt không thay đổi thản nhiên nói:
"Lệnh của cung chủ, nhưng ta vẫn muốn xem ngươi có đỡ được một kích này?"
Tiểu Bảo không có ý định dừng lại thì trời đột nhiên hóa thành màu u tối, ma khí dâng trào một nữ tử tuyệt mỹ từ trong ma khí bước ra, Lam Huyền liếc nhìn hai vị cường giả thản nhiên nói:
"Hàn Vũ Thiên đâu?"
Tiểu Bảo ngước nhìn ma nữ cau mày nói:
"Chủ nhân còn chưa có trở về, ngươi không phải đang cùng ngài ấy đi thí luyện sao?"
Lam Huyền nhướng mày kinh ngạc nói: — QUẢNG CÁO —
"Thí luyện kết thúc đã được bảy ngày, hắn vốn phải trở về trước khi thí luyện kết thúc rồi.
"
"Chủ nhân đã mấy năm chưa trở về Vạn Niên Cung, ma nữ ngươi nói vậy là ý gì?"
Tiểu Bảo cau mày trong lòng thầm nghĩ sắp có chuyện không hay, Lam Huyền cũng nhíu chặt mày nói:
"Hắn không có ở đây, vậy rốt cuộc đã đi đâu chứ?"
Tiểu Bảo ngước nhìn Lam Huyền có chút nghi hoặc nói:
"Ngươi thật sự không biết chủ nhân ở đâu?"
Lam Huyền đột nhiên toàn thân tê cứng nhớ lại lần cuối mình mà hắn gặp nhau, chính là trong hang động của một con hoang thú thần bí, nếu linh cảm của nàng không sai thì bọn người Hàn Vũ Thiên chắc là gặp rắc rối ở đó.
"Ta đi tìm hắn.
"
Lam Huyền quay đầu phóng thẳng về phía xa, trong tay còn cầm một khối thần lệnh truyền hồn lực vào nói:
"Tỷ tỷ, đưa ta trở lại Thí Luyện, ta đang rất gấp.
"
"Tiểu muội của ta, giọng nói của muội như vậy, đúng là gặp chuyện cấp bạch, tỷ sẽ đưa ngươi đi.
"
Âm thanh của Quân Hỷ Thanh truyền ra từ thần lệnh, một vòng xoáy không gian đột nhiên xuất hiện rồi chấn động một cái, hồ điệp tung bay hội tụ thành Quân Hỷ Thanh.
Nàng vừa tới đã nắm tay Lam Huyền kéo vào trong không gian vòng xoáy, biến mất không thấy tâm hơi.
Tiểu Bảo thấy nàng ta rời khỏi thì trong lòng lại càng thêm bất an, hắn phất tay biến những tòa thiên không đảo đang xếp thành trận hình tách ra, từng cái trở về vị trí cũ như chưa hề động đậy.
"Lão tử còn có việc, không chơi với ngươi nữa.
"
Tiểu Bảo liếc nhìn Hàn Vũ Thanh một cái rồi biến mất khỏi tầm mắt.
Hàn Vũ Thanh cũng thở ra một hơi trở về Hàn gia nghỉ ngơi, Tiểu Bảo ở vùng không gian do bảo tọa hình thành, hắn trầm ngâm về lời mà Lam Huyền nói.
"Chủ nhân, nếu ngài thực sự có chuyện thì Vạn Niên Cung khó mà giữ được, theo như thời gian được tính thì kế đến sẽ là Tây Phỉ Quốc dẫn động toàn quân đánh Nam Cương, ngài còn không trở về thì mọi chuyện sẽ xem như kết thúc.
"
Tiểu Bảo bàn tay lật lại ba mươi ức linh thạch thượng phẩm được đựng trong túi trữ vật xuất hiện, đây là thứ mà Hàn Vũ Thiên đã chuẩn bị trước khi rời đi.
Dùng toàn bộ rót vào cơ thể Tiểu Bảo, dùng một lần công kích có thể tiêu diệt bất cứ thế lực nào không có ngụy thần tọa trấn, nhưng cái giá phải trả chính là sinh mệnh của hắn cùng với những thủ hạ của Hàn Vũ Thiên, chính là mấy vị trưởng lão và yêu thú trấn thủ.
Hai vị vương giả và phó cung chủ Giao lão cũng sẽ là những kẻ hi sinh trong đó, chỉ ngoại trừ quản sự và cung chủ Hàn Diệp là không cần phải hi sinh, nếu làm vậy thì thực lực của Vạn Niên Cung nguyên khí đại giảm.
"Tiểu Bảo, những bố trí ở Vạn Niên Cung đã hoàn thành, bước cuối cùng ta cũng chuẩn bị cho ngươi, khi nào tình huống bắt buộc ngươi hãy dùng đến, còn không thì hãy kiên trì đợi ta trở về.
"
Tiểu Bảo nhớ lại lời của chủ nhân nói, hắn nắm chặt túi trữ vật lại quyết tâm kiên trì tới cùng.
"Truyền lệnh, quân trận Tứ Đại Thần Thú chuẩn bị xuất quan.
"
Tiểu Bảo ở đại điện hạ lệnh cho một vị quản sự, vị kia bộ dáng gấp gáp lập tức chạy đi.
Quân trận Tứ Đại Thần Thú bao gồm Chu Tước trận, Bạch Hổ trận, Thanh Long trận và Huyền Vũ trận mà tạo thành, quân trận chuyển hóa linh hoạt công thủ vẹn toàn.
Chu Tước trận là tấn công tầm xa và quần thể, rất có tác dụng cho những cuộc tấn công quy mô lớn, Bạch Hổ trận tấn công tầm gần chuyên về việc phá vỡ phòng ngự của địch thủ.
Thanh Long trận là tấn công đơn mục tiêu, chuyên nhắm vào tu sĩ cường đại mà phát động công kích, do những tướng quân dẫn trận thi triển.
Huyền Vũ trận phòng thủ kiên cố không một kẻ hở, dùng để ngăn trở một vài vị cường giả là không thành vấn đề.
— QUẢNG CÁO —
Quân trận Tứ Đại Thần Thú công thủ toàn diện, nhưng chỉ tiếc là do một tiểu quốc của một tiểu tinh cầu thành trận, nên uy lực không mấy cường đại như ở thượng cấp vũ trụ.
Còn nếu đem so với quân trận ở tiêu tinh giới thì quân trận Tứ Đại Thần Thú này, có thể được xem là ngụy thần quân trận hiếm thấy.
Khoảng ba canh giờ sau thì một đại quân trăm vạn đã tập hợp bên ngoài Vạn Niên Sâm Lâm, bởi vì Vạn Niên Thành không có sức chứa một đội quân trăm vạn như vậy.
Quân trận chỉnh tề hiên ngang chờ lệnh, trăm vạn quân binh này tu vi thấp nhất là Vũ Cảnh, cao nhất chính là Thánh Nhân viên mãn.
Thánh Nhân ước tính hơn hai ngàn tu sĩ, vốn Nam Cương quốc không thể sinh ra nhiều Thánh Nhân như vậy trong