Hàn Vũ Thiên một mình bên trong Lĩnh Nguyên Cốc, hư ảnh Hàn Vũ Thiên trăm trượng xuất hiện phía sau.
Tay trái là hắc ám tà ác, bên phải là quang minh hỏa diễm, sau lưng là một vòng xoáy kim sắc, ở rìa có ba dấu phẩy hợp lại trông như bông hoa.
Ba dấu phẩy hợp thành dấu ấn bông hoa gồm hắc, bạch và kim, hắc ám chi lực của Ám Dạ Minh Châu, quang minh thuần khiết của Dương Hỏa Quang Châu và kim sắc thuộc về Niên Thiên Nhân Châu.
Ba loại sức mạnh hội tụ lại tạo khí tức thần bí ngay cả Hàn Vũ Thiên cũng không biết nó là thứ gì, nhưng hắn lại gọi dấu ấn này là Vô Thần.
Vô Thần gồm 36 quả, được ngưng tụ 108 đạo kinh mạch, 36 Ám Dạ Minh Châu, 36 Dương Hỏa Quang Châu và 36 Niên Thiên Nhân Châu.
Hàn Vũ Thiên hiện tại đã ngưng tụ được một đạo Vô Thần, khiến thực lực tiến triển có thể so với Chuẩn Tổ cường giả, thứ hắn cần bây giờ chính là thử nghiệm uy lực của Vô Thần.
Lần đạt đến cảnh giới Vô Thần tiếp theo thì thực lực so với ban đầu lại tăng lên 10 lần, nhưng ba loại công pháp hắn tu luyện không phải đơn giản là ngưng tụ được kinh mạch ngay, cần phải đạt đến giết chóc, độ hóa, độ kiếp đến mức độ nhất định mới có thể ngưng tụ ra được viên Vô Thần thứ hai.
"Cảnh giới này tuy hư vô, nhưng ta có thể cảm nhận được nó không hề tầm thường, xa xa lại có thể so với thủ hộ vũ trụ chi lực mà ta từng tiếp xức.
"
Hàn Vũ Thiên nhìn dấu ấn Vô Thần xoay trốn theo kim luân mà cảm thán một câu, hắn đứng dậy chân thân tan biến hóa mọi thứ xung quanh trở lại khung cảnh yên tĩnh, Hàn Vũ Thiên tay khẽ phẩy liền thấy ba món bảo vật được giấu sâu trong Lĩnh Nguyên Cốc bay ra.
"Phong Hỏa Luân, Lung Linh Bảo Tháp, Kim Cang Trát, tiên giới các ngươi cũng có thể mô phỏng được bảo vật cấp độ này rồi à?"
Hàn Vũ Thiên nhìn ba món đồ lơ lửng trong tay thì có một chút kinh ngạc, lần cuối khi lục giới chưa tách ra riêng biệt thì bất luận là ai cũng không thể mô phỏng lại được những món bảo vật thượng cổ này, đúc từ những loại nguyên liệu sơ khai.
Hắn thu toàn bộ vào trong túi trữ vật cũng phá đi kết giới bước ra bên ngoài, dưới chân núi đã có quản sự chờ đợi sẵn cung kính hỏi:
"Cung chủ, những người tham gia tầm bảo toàn bộ đã được đưa về thế lực của họ rồi, còn những kẻ bị giết thì! "
Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:
"Nói bọn chúng đem toàn bộ tộc nhân đến trước Vạn Niên Sâm Lâm quỳ ba ngày ba đêm tạ tội, không thì đừng trách Vạn Niên Cung tiến thành trừng phạt, ma tộc thì nói chúng đền bù tài nguyên được rồi.
"
Quản sự cúi thấp người nhận lệnh, khi ngước lên đã không còn thấy bóng dáng cung chủ, hắn nhìn phía xa cảm thán nói:
"Cũng may ngài ấy đến kịp lúc, bằng không ta đã bỏ mạng ở đây.
"
Hàn Vũ Thiên bay tới phía Hoàn Thi Quốc, món nợ với Hoàn Thi Long hiện tại cũng đến lúc để giải quyết rồi.
"Ta cảm nhận được khí tức của hắn đang đến gần.
"
Lão già đang nhâm nhi ly trà bên cạnh là hắc miêu đang uống nước trong bát, hắc miêu kêu lên một tiếng đã thấy vòng xoáy đen xuất hiện, nó và lão già bước vào đã xuất hiện trên đỉnh một ngọn núi.
Hai người đưa mắt nhìn phía trước là đại quân của Hoàn Thi Quốc, sau lần thất bại trước thì họ đang muốn lần nữa công phá biên giới.
Lão già lấy ra một cây gậy tre hơi phất về phía đại quân Hoàn Thi, động đất kèm theo sấm chớp ầm ầm làm cho đại quân phải dừng bước.
"Tạm thời để bọn chúng dừng chân tại đây.
"
Lão nói xong đã biến mất không thấy bóng dáng, hắc miêu lười biếng nhảy lên cành cây mà đánh một giấc.
Hàn Vũ Thiên chỉ trong vài canh giờ đã đi sâu vào trong Hoàn Thi Quốc thổ, đi thêm chục dặm có thể chạm trán với đại quân của chúng.
Hắn phi thân vậy mà không hướng tới đại quân Hoàn Thi mà nhắm tới lão già đang trốn ở ngọn núi xa xa, lão già ngước mặt lên liền thấy một cước từ trên giáng xuống, thân hình lão nhanh chóng tránh thoát.
Một cước của Hàn Vũ Thiên đánh hụt chỉ thấy đất đá bay tán loạn, hắn nở ra một nụ cười nói:
"Ngươi trốn ở đây?"
Lão già có chút không hiểu nói:
"Ngươi đã hứa 2 năm sau trở lại giúp ta diệt Hoàn Thi Quốc, hiện tại cũng đã 5 năm thời gian chậm trễ 3 năm, ngươi còn động thủ với lão phu?"
Hàn Vũ Thiên cười cười thản nhiên nói:
"Ta nói sẽ trở lại Hoàn Thi Quốc, nhưng không phải để tiêu diệt nó, nếu như Hoàn Thi Quốc thực sự bị diệt thì phong ấn của ngươi sẽ được khai mở đúng chứ?" — QUẢNG CÁO —
Lão già sắc mặt trầm xuống nói:
"Ý gì chứ?"
Hàn Vũ Thiên sát ý phóng thích lực lượng bao trùm lên người của lão già nói:
"Trước khi gặp ngươi, ta đã có tới một di tích của vị cường giả nó đó lưu lại, bên trong đó ta phát hiện ra Hoàn Thi Quốc chính là một cái phong ấn chi địa do cường giả kia để lại, hắn từng là tuyệt thế Đạo Tổ sắp đột phá thành Thần, nhưng vì ngăn cản một con Tà Thiềm Cửu Đầu phải dùng cả mạng sống để ngăn trở nó, con Tà Thiềm Cửu Đầu kia hẳn là ngươi rồi.
"
Lão già đôi mắt trừng lớn tràn đầy kinh ngạc nói:
"Ngươi tìm được truyền thừa Đông Thăng.
"
Hàn Vũ Thiên mỉm cười nói:
"Ta là nhận được ủy thác chứ không phải là truyền thừa, thứ ta nhận là Trọng Trấn Chuông.
"
Lão già nghe vậy sắc mặt thả lỏng cũng không che giấu nữa mà cơ thể đã mọc ra 8 cái đầu cóc ở khắp trên cơ thể, cái đầu lão già cũng hóa thành đầu thiêm to nhất trong cửu đâu, Tà Thiềm Cửu Đầu ộp lên một tiếng nói:
"Chỉ nhận được Trọng Trấn Chuông, không có truyền thừa của Đông Thăng, trẻ tuổi vô tri ngu ngốc đến đáng thương, trên thế gian này không có công pháp của Đông Thăng thì không kẻ nào cản được ta, hắc hắc.
"
Hàn Vũ Thiên bàn tay nâng lên chuông đông xoay tròn trong lòng bàn tay, Trọng Trấn Chuông bay lên hóa lớn từ phía trên đỉnh đầu của Tà Thiềm Cửu Đầu mà giáng xuống trọng lực khổng lồ.
"Hử?"
Tà Thiềm không ngờ tới tiểu tử trước mặt lại thực sự có thể thi triển ra sức mạnh của Trọng Trấn Chuông mà không cần công pháp của Đông Thăng gia trì, nó kinh ngạc nói:
"Ngươi làm sao có thể?"
Hàn Vũ Thiên lập tức bay lên không trung hỏa diễm ngưng tụ thành thái dương hướng đến Tà Thiềm giáng xuống.
"Ta cho ngươi lợi ích nhiều hơn một cái chuông, ngươi lại dám đối với ta như thế này, vong ơn phụ nghĩa!"
Tà Thiềm Cửu Đầu chín cái miệng há to phóng ra sóng âm tà ác đánh bay Trọng Trấn Chuông phía trên, động tác tiếp theo của nó chính là trong mắt ngưng tụ ra tà ác chi lực hướng đến Hàn Vũ Thiên mà phóng ra:
"Địa Ngục Tà Thần!"
Chín cặp mắt phóng xuất ra chín luồng sức mạnh tà ác, Hàn Vũ Thiên ngưng trọng bàn tay nhanh chóng điều động thái dương giáng xuống, cả hai va chạm tạo ra sức mạnh kinh khủng quét ngang chục dặm xung quanh, Hoàn Thi Tố đã làm hoàng đế của Hoàn Thi Quốc đột nhiên cảm nhận được sức mạnh kinh khủng truyền tới, hắn đã lập tức hạ lệnh cho toàn quân chuẩn bị tinh thần chiến đấu.
"Thế giới có linh tồn tại, tiếc là nó đã tiêu tán rối, ngươi lừa người khác cũng nên tìm hiểu rõ một chút.
"
Hàn Vũ Thiên cười nhạt Thiên Dương Liệt Hỏa Kiếm trong tay lóe ra bạch hỏa chém về phía Tà Thiềm Cửu Đầu.
"Độc Tức!"
Cái đầu thiềm có đôi mắt cam miệng phun ra dịch độc va chạm vào bạch hỏa lại mau chóng bốc hơi, độc này của nó có thể ngăn cản hỏa diễm.
Hàn Vũ Thiên định vung ra đòn tiếp theo thì ngưng lại động tác, hắn lập tức chuyển hướng sang tấn công tinh thần, lam quang trong mắt phóng xuất đánh tới.
Tà Thiềm Cửu Đầu lần nữa thi triển Địa Ngục Tà Thần để ngăn cản lam quang, khi hai đoàn hào quang va chạm lại làm cho không khí xung quanh thay đổi thành bằng hàn.
"Tinh thần lực của ngươi không tệ, nhưng đáng tiếc!"
Tà Thiềm Cửu Đầu phóng ra hồn lực kèm theo hư ảnh một con tà thiềm chín đầu năm ngàn trượng phía sau, nó lại còn có thể truyền hồn lực vào tinh thần công kích làm cho hắn cũng hơi kinh ngạc.
Nhưng Hàn Vũ Thiên cũng không yếu thế ngưng tụ ra Hàn Long Nguyên Thánh, Hàn Long hiện thế phóng ra thêm một luồng lam quang từ trong mắt kết hợp với hắn.
Tinh thần công kích nhanh chóng tăng lên gấp trăm lần làm Tà Thiềm Cửu Đầu tràn đầy kinh hãi, hắn muốn tránh lại không biết nên tránh ở đâu.
"Tà Thiềm chân thân!"
Tà Thiềm Cửu Đầu vẻ mặt bất đắc dĩ bạo thể lộ ra chân thân Tà Thiềm năm ngàn trượng, bộ nhục thân kia tuy chỉ được tạo ra từ thổ nhưỡng đặc thù, nhưng cũng là tốn bao công sức và năm tháng mới có được, vậy mà lại bị một thanh niên bức cho bạo thể.
— QUẢNG CÁO —
Nếu nhìn kĩ thì Tà Thiềm Cửu Đầu chỉ là một hồn thể, nó đã từ bỏ thân xác để thoát ra khỏi phong ấn, nhưng vị Đông Thăng kia như đã