Hàn Vũ Thiên vừa đào thải khí độc ra khỏi cơ thể thì thấy Cố Mạch lại có chuyển động, hắn và Phùng Càn Dương ngửa đầu lên trời gầm lớn tạo ra từng cơn bão độc.
"Không tồi, Băng Liên Phi Tuyết.
"
Hàn Vũ Thiên ngưng tụ ra băng liên ngàn cảnh lơ lưng trên đỉnh đầu, theo tay hắn điểm tới thì từng cánh sen phóng ra như phi đao lao đến chỗ hai cự xà.
"Tới đây!"
Đằng Xà Thiên Thê rít lên một tiếng nộ hống quất chiếc đuôi to lớn phá vỡ cánh sen, nhưng chỉ phá mấy trăm đạo còn mấy trăm đạo khác ghim vào da thịt nó.
"Thiên Thê Sát Độc Chi Vực.
"
Khí độc màu xanh lan tỏa nung chảy toàn bộ cánh sen thành nước, độc này có nhiệt độ cực cao ngay cả băng do Hàn Vũ Thiên thi triển cũng bị nung chảy.
Hai lại khí vực kịch độc hòa lẫn vào nhau tạo cho Hàn Vũ Thiên không ít rắc rối, hắn đứng ở không trung trên da cũng xuất hiện vết bỏng do độc.
"Hàn Long.
"
Hàn Vũ Thiên thở ra sương lạnh làm nhiệt độ xung quanh giảm mạnh, độc khí cũng không thể làm cho nhiệt độ nóng trở lại.
Một con hàn long năm ngàn trượng quấn quanh người Hàn Vũ Thiên.
"Thánh Long Bách Sát.
"
Hắn điểm tới phía hai cự xà thì hàn long gầm lên lao đến, Đằng Xà Thiên Thê con ngươi co rút biết rằng không thể tránh thoát liền vung ra dung hợp kỹ với Tử Vong Hải Hoàng Xà.
"Độc Sát Chư Thần!"
Hợp kỹ này là do Thiên Thê Sát Độc Chi Vực và Tử Vong Hoàng Độc Chi Vực tạo ra loại độc mới có thể làm cho đại viên mãn Thánh Tông nguy kịch, không dừng lại ở đó nó còn kèm theo công kích tinh thần của Xà Nhãn Thiên Thê và Tử Vong Ngưng Vọng, nếu không may bị dính phải chiêu này thì độc chưa ngấm đã phải đón nhận tinh thần công kích cường hãn.
Hàn long phun ra băng khí cùng với độc khí hợp kỹ của hai đại xà đối cứng, Hàn Vũ Thiên cảm nhận được có tinh thần lực truyền tới liền phóng ra lam quang.
Hàn long đang rơi vào thế yếu lại được Hàn Vũ Thiên gia trì tinh thần lực, khiến nó dị thường cường đại cùng với độc khí lần nữa đối cứng.
Ầm một tiếng hai bên đều tan biến bất phân thắng bại, bầu trời tách thành hai nửa một thanh trường kiếm vạn trượng hướng xuống phía dưới mà đâm.
Hai cự xà ánh mắt tràn đầy thất kinh và tuyệt vọng, sau khi thiên triển Độc Sát Chư Thần thì hai người đã hao tổn toàn bộ pháp lực, còn phải mất vài ngày mới khôi phục đỉnh phong.
Trường kiếm rơi xuống được nửa bổng nhiên tan biến thành hư vô, Hàn Vũ Thiên nhìn nén nhang cầm ở tay trái đã cháy hết thì nói:
"Đúng là hai yêu tộc cường đại, hậu duệ thần thú và yêu thú biến dị, bản cung chủ không nhìn nhầm hai ngươi.
"
Hàn Vũ Thiên cong ngón búng ra hai viên dược màu lam, đây là Hồi Pháp Đan dùng để khôi phục pháp lực của tu sĩ.
Hai người nuốt lấy đan dược lại trở thành nhân hình xếp bằng khôi phục, đan này chỉ khôi phục lại ba phần mười pháp lực đã tiêu hao.
Hàn Vũ Thiên lại lấy ra một viên độc châu có được khi giết rết độc, một nhất kiếm đã chia độc châu thành hai nửa.
"Mau dung nhập hai nửa này vào độc châu của các ngươi.
"
Phùng Càn Dương và Cố Mạch nghe vậy cũng truyền vào lực vào cơ thể, từ trong miệng chui ra hai viên độc.
Của Phùng Càn Dương là Tử Độc Châu, Cố Mạch là Thiên Độc Châu, một tím một lục tràn đầy khí tức Thánh Tông, đây cũng chính là một nửa sinh mệnh của bọn họ, nếu bị phá hủy thì tu vi đại giảm, không rớt Thánh Tông cũng sẽ không trở lại viên mãn được.
Hai viên độc châu lục và tử bắt đầu dung nhập hai nửa độc châu màu đen vào, hai loại độc khác nhau lại bắt đầu đấu đá tranh dành phần hơn.
Cả hai người đổ đầy mồ hôi liên tục thúc đẩy độc châu của mình thôn phệ hắc độc bên trong, trải qua ba canh giờ thôn phệ cuối cùng đã hoàn thành.
Tử Độc Châu và Thiên Độc Châu đã đột phá thành Thánh Tông viên mãn cùng tu vi với vật chũ Tử Vong Hải Hoàng Xà, tương lai thành đại viên mãn đã không còn xa.
— QUẢNG CÁO —
Phùng Càn Dương thu về độc châu lại hoạt động gân cốt thấy cơ thể đã nhẹ hơn trước, hiện tại so với lúc trước còn mạnh hơn gấp bội.
Cố Mạch ngưng tụ ở đầu ngón tay một cây kim độc lại đơn giản hơn nhiều, lúc trước ngưng tụ ra nó thì hắn phải tốn lượng lớn độc tố, hiện tại chỉ cần ý niệm đã hoàn toàn ngưng tụ được.
"Đa tạ cung chủ ban ân.
"
"Nhờ cung chủ mà tạo nghệ dùng độc của bọn ta đã tiến triển không ít.
"
Hai người ôm quyền hành lễ trước vị cung chủ Hàn Vũ Thiên, Hàn Vũ Thiên vuốt vuốt cằm nói:
"Không cần đa lễ, trở về Vạn Niên Cung còn cần hai ngươi giúp sức, thứ đó giờ này chắc là được Hồng Thiên luyện chế xong rồi.
"
Hai người khó hiểu nhìn nhau, nhưng cũng có thắc mắc nhiều mà chỉ đi theo sau cung chủ trở về Vạn Niên Cung.
Bọn họ trở về đã trực tiếp tới Khí Sơn tìm Hồng Thiên, phòng luyện khí của trưởng lão cần phải có lệnh bài cấp trưởng lão mới vào bước, Hàn Vũ Thiên lấy ra lệnh bài cung chủ mở kết giới cùng hai vị yêu tộc bước vào.
Vừa vào đã thấy khí nóng của lò rèn thiêu đốt, Hồng Thiên thì ngồi trên giường khôi phục pháp lực và tinh thần, Hàn Vũ Thiên ra hiệu cho hai người phía sau ngồi.
Hắn bước tới lò rèn dùng băng khí lấy ra một cây trường côn màu huyết sắc, Hồng Thiên trực tiếp lấy ra chiến phủ ném tới Hàn Vũ Thiên không chút do dự.
Chiến phủ nặng vạn cân được ném bay một cách dễ dàng đủ thấy thể lực của Hồng Thiên đã tăng tiến rất nhiều, Hàn Vũ Thiên xoay côn quật xuống đã đập chiến phủ cắm ở trên đất.
Trường côn vừa rèn xong vẫn còn lưu lại hỏa diễm của dị hỏa, một côn này gõ xuống tạo ra nhiệt hỏa khuếch tán khắp Khí Sơn.
"Cung chủ.
"
Hồng Thiên thấy kẻ lấy trường côn do mình luyện chế là cung chủ thì lập tức quỳ xuống, Hàn Vũ Thiên nhìn trường côn hài lòng nói:
"Hồng Thiên, ngươi không phụ sự kỳ vọng của ta, Huyết Thích Côn này rất tốt.
"
Trường côn trong tay theo ý niệm của Hàn Vũ Thiên truyền vào, liền thấy hai đầu côn hóa thành mũi nhọn trở thành cây thích.
Đây là vũ khí đỉnh cấp ở một tiểu thế giới làm Hàn Vũ Thiên ấn tượng, hắn nhớ lúc trước khi đang tìm kiếm một mảnh truyền thừa khởi nguyên, đã vào một tiểu thế giới của kẻ sử dụng Huyết Thích Côn.
Vũ khí đỉnh cấp này sát thương cao còn cứng cáp dị thường, chuyển hóa linh động giữa thích và côn kèm theo độc tố, chủ sở hữu của Huyết Thích Côn lúc trước tạo nghệ côn pháp và luyện khí là đỉnh tiêm thế giới, nhưng vẫn không phải là kẻ tu vi cường đại nhất, cuối cùng lại thua bởi cường giả đỉnh cấp, trước khi chết đã không cam lòng dùng Huyết Thích Côn tự bạo.
Hàn Vũ Thiên nhân cơ hội kẻ kia tự bạo vũ khí liền nhiếp hồn tìm ra phương thức rèn luyện Huyết Thích Côn của hắn, nhưng đến tận bây giờ mới có thời gian luyện chế.
"Hai ngươi dùng độc dung hợp truyền vào trong Huyết Thích Côn đi.
"
Phùng Càn Dương và Cố Mạch nhẹ gật đầu đứng lên dung hợp hai loại độc lại truyền vào trong trường côn.
Khi Hàn Vũ Thiên thấy độc khí đã chất đầy trong khí hải của trường côn thì cũng là lúc hai vị yêu tộc kiệt sức.
"Trường côn này thật quái lạ, nuốt một nửa độc khí của lão phu vẫn không hề hấn gì, nếu là vũ khí khác thì sớm đã bị ăn mòn chỉ còn cặn.
"
Cố Mạch hơi thở nặng nề nói, sau đó lại cùng với Phùng Càn Dương trở về bế quan.
Hàn Vũ Thiên thu lại Huyết Thích Côn ném cho Hồng Thiên một túi trữ vật xem như ban thưởng, đây không phải là linh thạch hay bảo vật quý giá, chỉ đơn giản là vài vò rượu mà hắn ủ được trong lúc rảnh rỗi thôi.
Hồng Thiên nhìn trong túi trữ vật là mấy chục vò rượu thì cười vô cùng sản khoái, hắn ngồi ở trên giường lấy ra vài vò để uống.
Hàn Vũ Thiên ra khỏi phòng luyện khí của Hồng Thiên lại tiến đến Tỏa Hồn Điện của Trương Tuân Vinh, hắn đã lâu rồi không chỉ điểm cho hai đệ tử này.
"Sư tôn.
"
Trương Tuân Vinh ôm quyền thi lễ với Hàn Vũ Thiên rất cung kính, hắn nhìn vị đại đệ tử này hồi lâu rồi mới nói:
— QUẢNG CÁO —
"Hơn trăm năm rồi, sư tôn không có ngó ngàn đến các ngươi, các ngươi không thấy khó chịu sao?"
Trương Tuân Vinh lắc đầu cười nói:
"Sư tôn không chỉ là sư phụ của Tuân Vinh và Thanh Hiên, mà còn là cung chủ của một Vạn Niên Cung rộng lớn, trăm công ngàn việc sao có thể thấy khó chịu với sư tôn.
"
Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu nói:
"Ngươi cũng đã dừng lại ở Chí Thánh trăm năm, tìm thời gian thích hợp để đột phá đi, sư tôn hộ pháp cho ngươi.
"
"Về phần Tỏa Hồn Pháp Quyết cũng sẽ dạy cho ngươi bước