"Tiền bồi, ngươi còn có thể tồn tại trong bao lâu?"
Hàn Vũ Thiên nhìn Đông Thăng thấp giọng hỏi, vị Đông Thăng này vốn cùng hắn không có quan hệ gì, lại xuất thủ cứu mình một lần, trong lòng cũng sinh ra hảo cảm và một ân tình.
Đông Thăng tính toán một chút mới thở dài nói:
"Ta chỉ còn không tới một ngày thời gian, đoán chừng chỉ còn hai ba canh giờ mà thôi.
"
Hàn Vũ Thiên trầm mặc lại không muốn nợ ân tình của một người đã chết, hắn lần nữa cất lời nói:
"Vậy tiền bối có nguyện vọng gì trước khi thực sự biến mất không? Nếu có thể làm thì ta sẽ toàn lực giúp đỡ để trả ơn vừa rồi.
"
Đông Thăng suy nghĩ một lúc mới cười nói:
"Ngươi là chân truyền của lão phu, cứu ngươi một lần cũng là điều nên làm, nhưng nếu ngươi thấy bản thân nợ lão phu ân tình, thì hứa với lão phu bảo vệ Hoàn Thi Quốc trong trăm năm là được.
"
Hàn Vũ Thiên có chút kinh ngạc khi nghe thấy điều mà lão muốn hắn giúp đỡ.
Đông Thăng thở dài nói:
"Lão phu tạo ra rất nhiều phiền toái với người dân ở đó, hóa nơi phồn thịnh thành vùng phong ấn yêu tộc, hóa cuộc sống bình yên của họ thành địa ngục chết chóc, nếu còn sống thì lão phu rất muốn chuộc lại lỗi lầm.
"
Hàn Vũ Thiên ôm quyền nói:
"Vậy ta xin ghi nhận lời của tiền bối, Hoàn Thi Quốc trong vòng trăm năm sẽ không có rắc rối nào.
"
Đông Thăng nhẹ gật đầu cũng hóa thành kim quang hướng về Hoàn Thi Quốc bay đi.
Hàn Vũ Thiên bước vào trong chính điện, còn chưa ngồi xuống bảo tọa thì sau lưng đã tụ họp đầy đủ cao tầng.
Hắn chậm rãi ngồi xuống nhìn từng người ở trong đại điện, Hàn Vũ Thiên nhớ lại lúc Vạn Niên Cung vừa mới xây dựng, còn chưa đạt đến số lượng mấy trăm vị cao tầng như bây giờ, những người theo hắn từ đầu đến giờ, có kẻ tu vi tăng cao thành tựu bất khả hạm lượng, có kẻ chết nơi xa trường vì đệ tử, vì bằng hữu.
"Các ngươi đã theo bản cung chủ suốt 200 năm, trải qua không biết bao nhiêu cuộc chiến tàn khốc, ta rất lấy làm vinh dự khi có được những chiến hữu thân cận như vậy.
"
Hàn Vũ Thiên lại là dùng từ chiến hữu chứ không phải thuộc hạ như thường lệ, hắn là đang rất xem trọng những vị cao tầng ở đây mới thốt ra lời này.
"Cung chủ, bọn ta mới là người cần phải báo đáp ngài, ngài đã dẫn dắt bọn ta đến đỉnh cao của hiện tại, còn chỉ dẫn bọn ta những khuất mắt trong việc tu luyện, ơn nghĩa này lớn hơn trời đất, nguyện theo cung chủ suốt đời suốt kiếp, chết không từ nan.
"
Mạch Liên đứng ở trước nhất ôm quyền cúi đầu hành lễ, lời nói mang đầy nhiệt huyết và nghĩa tình.
"Nguyện theo cung chủ suốt đời suốt kiếp, chết không từ nan!"
Đại điện mấy trăm người đều ôm quyền cúi người thật sâu, Tiêu Hao và những vị chức vương giả trở lên lại không có thi lễ mà chỉ ngồi đó nhìn lên vị cung chủ cao thưỡng.
"Truyền lệnh của ta, tiến hành bế quan Vạn Niên Cung ba năm, bản cung chủ muốn thấy được ba năm tới các ngươi có tiến triển đến mức độ nào, ta sẽ dùng một biện pháp lần nữa thúc đẩy tháp linh khí, nếu trong ba năm được trụ linh khí hỗ trợ mà không có tiến triển, thì xem như khả năng của các ngươi chỉ đến đó mà thôi, bản cung chủ có ra tay trợ giúp thì cũng không có khả năng tăng cao.
"
"Tạ ân cung chủ.
" — QUẢNG CÁO —
Toàn bộ đều vui mừng thốt ra lời này thật to, trụ linh khí mọi người ở đây ít nhất đã thử qua một lần, lượng linh khí dồi dào và thuần khiết, đủ để tẩy tủy phạt mao, thăng hoa tu vi đến một trình độ cao cấp hơn, cung chủ đã mở lời thì chắc chắn không có lừa bọn họ.
Hàn Vũ Thiên tay kết pháp ấn, xung quanh lại xuất hiện bốn cái vòng kim loại màu bạch ngân chói sáng, đây đúng là Không Gian Thiên Luân lúc trước hắn từng dùng, nhưng cấp bậc Thiên Luân này được chế tạo đã ở mức độ Thánh Nhân viên mãn.
Hỷ ở Bắc Quan thành, Nộ ở Tây Quan thành, Ai ở Đông Quan thành, Ố ở một cánh rừng gọi là Thánh Viên Sâm Lâm, bốn người bọn họ theo ký ức của Hàn Vũ Thiên mà tạo thành trận pháp khởi nguyên, chuyên thúc đẩy mạch linh khí ngầm ở chứa sâu trong đại địa.
Để thúc đẩy được toàn bộ linh khí từ trong đại địa, thì cần phải di dời toàn bộ sinh mệnh xung quanh trăm dặm ra ngoài, người ở Bắc Quan, Tây Quan và Đông Quan sớm đã di dời hướng đến Vạn Niên Thành, còn Thánh Viên Sâm Lâm dưới sức mạnh Thánh Tông của Ố thì toàn bộ sinh linh trong ba trăm dặm không dám lại gần.
Bốn đại trận khởi động tạo ra bốn cột linh khí nồng đậm, lại theo Không Gian Thiên Luân chui vào trong Vạn Niên Bảo Tọa.
Vạn Niên Cung trong này đã hoàn toàn rơi vào trạng thái bế quan, không có ngoại lực nào quấy nhiễu được không gian yên tĩnh này.
Vạn Niên Bảo Tọa hấp thu lượng lớn linh khí lại tản ra khắp đại điện, khiến nơi đây nhanh chóng tràn ngập linh khí, từng người đều nhắm mắt tu luyện không hề bỏ sót.
Từ dưới chân ghế Vạn Niên Bảo Tọa, linh khí thẩm thấu vào trong đất, chui ra bên ngoài kết nối lại với từng cái thiên không đảo, giờ đây ngay cả thực vật tu vi kém cỏi nhất cũng có thể hấp thu linh khí nồng đậm này.
Thất Bảo Thần Chủ thấy linh khí khổng lồ bậc này cũng cau mày nói:
"Ngươi làm sao dẫn động nhiều đại địa linh khí bậc này?"
Hàn Vũ Thiên vừa duy trì Không Gian Thiên Luân vừa giải thích nói:
"Nơi đây là một đại trận tích trữ linh khí, từ thời thượng cổ đến nay mới được ta phát hiện, ở Nam Cương Quốc có đến tám nơi lưu trữ đại địa linh khí, phân biệt là 8 thành lớn ở tám hướng khác nhau, ta dựa vào ba trong tám tòa đại địa linh khí mà vụt dậy Vạn Niên Cung.
"
Thất Bảo Thần Chủ cau mày nói:
"Nếu là đại địa linh khí được lưu trữ thì sớm đã bị kẻ khác cướp đoạt, không thể nào đến lượt của ngươi hưởng hết.
"
Hàn Vũ Thiên cười nói:
"Đúng thật là không ai dám động vào tám cái thành trì này, bởi vì nó lưu trữ đại địa linh khí không phải vì phát triển môi trường xung quanh, mà là ngăn chặn một loại thông đạo thần bí phía dưới Vạn Niên Thành này.
"
Thất Bảo Thần Chủ trầm mặc nói:
"Ngươi biết thứ đó dùng để trấn áp thông đạo, lại còn cố gắng đem đại địa linh khí dẫn dắt đi, không phải muốn tìm chết sao?"
Hàn Vũ Thiên phóng xuất ra hồn niệm trực tiếp kéo theo hồn niệm của Nguyễn Công Sơn đi theo, hai đoạn hồn niệm chui sâu xuống năm vạn dặm bên dưới Vạn Niên Cung.
Nơi đây vậy mà là một khoảng đất trống, giống như bên trong một cái thùng rỗng vậy.
"Nơi đây sao có đất, tại sao trống rỗng vô định như vậy?"
Thất Bảo Thần Chủ cau mày tràn đầy nghi hoặc trong lòng, đây là lần đầu một kẻ như hắn thấy được thế giới rỗng.
"Đây gọi là thế giới rỗng, nói đúng hơn là một thế giới sắp tuyệt diệt.
"
Hàn Vũ Thiên cũng là không hề khá hơn, mặc dù thần sắc bình tĩnh, nhưng ánh mắt hắn lộ rõ vẻ ngưng trọng bên trong.
— QUẢNG CÁO —
Thất Bảo Thần Chủ không tin nói:
"Tô Lăng Giới phồn thịnh như vậy, làm sao có thể sắp tuyệt diệt?"
Hàn Vũ Thiên trầm giọng nói:
"Thế giới càng phồn thịnh thì sẽ càng nhanh bị tuyệt diệt, bởi vì thế giới càng có nhiều sinh mệnh, càng nhiều linh khí, pháp tắc, tài nguyên thì càng dễ thu hút Hư Không Thú.
"
Thất Bảo Thần Chủ sắc mặt lại nghiêm trọng lắng nghe, Hàn Vũ Thiên như cảm nhận được thứ gì đang đến liền ẩn đi hồn niệm của hai người.
Từ phía dưới vùng đất trong kia chui ra một đầu côn trùng màu tím quái dị, bộ dạng của nó giống như sự kết hợp của nhiều loại trùng lại với nhau vậy, lại có thần hình to lớn ít nhất ngàn trượng.
Theo sau nó lại trồi lên mấy trăm con Hư Không Thú với sắc tím tương tự,