Đại sảnh Vạn Niên Cung với sự xuất hiện của Hàn Vũ Thiên cũng yên tĩnh trở lại, hắn tiến vào trong cung điện phía sau liền thấy rất nhiều bóng dáng từ các hòn đảo xung quanh lao đến.
Hàn Vũ Thiên vừa ngồi xuống chủ vị cũng là lúc cao tầng đã đứng vào trí của mình, Hàn Tôn thản nhiên nói:
"Ngươi gọi bọn ta tới là để làm gì?"
Hàn Vũ Thiên chóng cằm nhìn Hàn Tôn nói:
"Con mèo nhỏ nhà ngươi, nhận đồ tốt của bản cung chủ vẫn còn mặt dày cao ngạo sao?"
Hàn Tôn hừ lạnh nói:
"Một cái yêu thảo mà thôi.
"
Hàn Vũ Thiên cười thản nhiên nói:
"Ta gọi các ngươi đến là muốn nói, từ nay về sau bản cung chủ sẽ không phân phát tài nguyên cho những kẻ từ Thánh Nhân trở lên nữa.
"
Mọi người nghe vậy liền xôn xao bàn tán, Hàn Vũ Thiên chỉ tay ra bên ngoài nói:
"Lệnh truy sát được rải rác khắp nơi, chính là thứ mà các ngươi sẽ tự mình cung cấp tài nguyên cho bản thân.
"
Tiêu Hảo bắt chéo chân ngồi ở ghế điện chủ thản nhiên nói:
"Ngươi muốn ta cũng tham gia vào việc của Thiên Vực đại lục?"
Kiều Nguyệt Nga ngồi đối diện cười nói:
"Vạn Niên Cung đã xuất hiện ở đây rồi, Thiên Vực cũng nên biết một chút uy danh của chúng ta chứ.
"
Hàn Tôn sắc mặt thay đổi trở nên vui vẻ nói:
"Không thành vấn đề, ít ra cũng tôi luyện thực lực bản thân khi ở vị diện mới.
"
Những người khác thấy mấy tên quái vật của Vạn Niên Cung đồng ý thì cũng không có chối từ, ai cũng ôm quyền thi lễ với Hàn Vũ Thiên.
Hàn Vũ Thiên híp mắt lại nói:
"Vạn Niên Cung săn đuổi đương nhiên sẽ khác với mấy kẻ khác, các ngươi chỉ cần lấy lệnh truy sát, về chuyện thu thập thông tin hãy đến Vân Linh Tông, nơi đó sẽ cung cấp toàn bộ mọi thứ, không cần tốn công.
"
Tiêu Hạo trong tay đã sớm có một bảng vẽ rất ưng ý với bản thân, nhìn lại thì là Chuẩn Đạo Hà Anh xếp thứ 11 đại lục bảng, một cái giá 7 ức linh thạch sớm đã được Tiêu Hạo nhắm vào.
Kiều Nguyệt Nga thì cầm lấy bảng vẽ của Nguyệt Ly tiên tử, Hàn Vũ Thiên cười nói:
"Điệp Hoa Cung đã bế quan, nàng vẫn muốn đến đó không?"
Kiều Nguyệt Nga xem xét một chút lắc đầu nói:
"Ta chỉ xem chân dung của nàng một chút thôi, ta cũng không có hứng thú săn giết người khác.
"
Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu, hắn phất tay ra hiểu giải tán đám đông, người của Vạn Niên Cung ồ ạt phóng ra ngoài.
Những người tới nhận thưởng đều kinh ngạc nhìn đám người Vạn Niên Cung đang hứng khởi chạy ra bên ngoài, một tu sĩ thấy một mảnh giấy rơi xuống thì đưa tay bắt lấy.
"Cái này! "
Hắn ta kinh ngạc nhìn tờ giấy trong tay không khỏi run rẩy, tên bên cạnh thấy vậy thì vỗ vai hắn rồi nhìn xuống, ánh mắt kinh ngạc nói:
"Vạn Niên Cung đang muốn tự mình truy sát sao?"
Lời này vừa ra đưa tới vô số ánh mắt của những tu sĩ xung quanh, hai tên kia thất thần bỏ tờ truy sát xuống thì thấy chính là Chuẩn Đạo hạng 8 Phương Như Thuận mức giá 7 ức 80 vạn linh thạch.
Những người có mặt tại đây không còn vẻ mặt thong dong như lúc mới tới đây, bọn họ trong đại sảnh này thì an toàn, nhưng ra ngoài kia chắc chắn đang có người của Vạn Niên Cung chực chờ.
— QUẢNG CÁO —
Nếu không còn biện pháp tẩu thoát thì họ buộc phải ở đây trong thời gian dài để giữ mạng.
"Chết tiệt, sớm biết như vậy ta đã không ở lại đây xem vài tên có tiếng bị bắt, bây giờ lại phải tốn sức xông ra ngoài.
"
"Thật không ngờ chúng ta lại trở thành con mồi.
"
"Đây hẳn là vận mệnh đã an bài nhỉ?"
Vài vị Chuẩn Đạo không có hoảng loạn mà rất bình thản nói, bọn họ tiến ra bên ngoài nhìn lên bầu trời sớm đã có vài vị Thánh Tông Vạn Niên Cung chờ đợi.
"Giải quyết nhanh rồi đi thôi.
"
Sáu vị Chuẩn Đạo cùng lúc vung ra công kích hướng phía trên mà tới, một đạo kiếm quang từ hướng khác phá hủy hết công kích của đám Chuẩn Đạo.
Hàn Vũ Thanh đứng ở cách đó không xa nhìn sáu tên Chuẩn Đạo nói:
"Các ngươi tới vừa đúng lúc.
"
Thân ảnh Hàn Vũ Thanh lập lòe vài cái đã một kích đánh bay sáu vị Chuẩn Đạo ra ngoài hồ lớn, hắn đơn độc đánh sáu vị Chuẩn Tổ làm ai cũng kinh ngạc.
"Đó là kẻ nào vậy?"
"Một mình đối chiến với sáu vị Chuẩn Đạo, hắn muốn làm Ninh Hinh thứ hai sao?"
"Thật không nghĩ tới Vạn Niên Cung cũng có người ghê gớm thế này.
"
Từng người còn ở trong đại sảnh bàn tán xôn xao, Phân Xích Thiên nhìn tên Vạn Niên Cung kia cũng không khỏi rùng mình nói:
"Kẻ độc chiến sáu tên Chuẩn Đạo, rất giống hắn.
"
Minh Thân Trì bên cạnh khó hiểu nói:
"Ngươi nói giống ai?"
Phân Xích Thiên giấu đi nổi sợ trong lòng nói:
"Ngươi nhìn kĩ một chút.
"
Minh Thân Trì đưa mắt nhìn tới quan sát Hàn Vũ Thanh, hắn đột nhiên phát giác được liền nói:
"Bảy phần giống hắn, đây là! "
Cả hai nhìn nhau cũng rùng mình một cái không thôi, phong thái như vậy nhìn rất giống với Hàn Vũ Thiên, người chung một nhà sở hữu thực lực như quái vật cũng không lấy làm lạ.
"Tên này mạnh vậy?"
Một vị Chuẩn Đạo liên tục ra đòn đã trở nên mất bình tĩnh, Hàn Vũ Thanh rất thong dong tiếp chiêu mấy vị Chuẩn Đạo, pháp tắc hoàn chỉnh được cảm thụ trong mấy tháng qua đang được hắn mài dũa lại để không bị ảnh hưởng tới thân thể.
Một thân ảnh xuất hiện ở đại sảnh làm cho mọi người xung quanh đều phải kinh sợ lui về sau, Hàn Vũ Thiên đứng ở nơi đó không có động tĩnh gì, hắn chỉ nhìn cánh tay phải vốn đã bị đứt do dùng thần khí mà thở dài nói:
"Thời gian lâu như vậy rồi, cũng tới lúc khôi phục lại cánh tay này.
"
Hắn ngẩn đầu nhìn trời lập tức làm cho mọi người xung quanh sợ hãi, chỉ với một hành động nhỏ cũng đã có thể làm bọn họ cảnh giác, bởi đây chính là kẻ mạnh nhất Thiên Vực đại lục tính tới thời điểm hiện tại.
"Đi thôi, Lôi Linh.
"
"Vâng, chủ nhân.
"
Đáp lại Hàn Vũ Thiên chính là một âm thanh mười phần bá khí, từ trong ống tay áo xoẹt ra một tia hắc lôi, nó ngay tại không trung hóa thành một đám lôi điện hình mây, hắn thì nhảy lên đứng trên hắc lôi hướng tới phương xa mà vọt đi.
Hắc lôi phóng đi tốc độ phải nói là kinh người, ngay cả mấy kẻ như Minh Thân Trì và Phân Xích Thiên còn không đưa mắt nhìn kịp.
Hàn Vũ Thiên cũng đã ở bên ngoài bờ hồ và đang tiến tới mục tiêu của mình với tốc độ lôi đình.
"Thứ gì đang tới?!" — QUẢNG CÁO —
Ở một khu rừng rậm có hai vị tu sĩ đang chấn giữ hang động đột nhiên kinh hãi nhìn lên bầu trời, chỉ thấy từng đạo hắc lôi phóng ra tứ phía khí thế ngút trời.
Một đạo lôi điện như đám mây chính là thứ đã phóng ra hắc lôi ra tứ phía, một vị lão già trong hai người cau mày nói:
"Người đến là ai?"
Lão ta tinh mắt phát hiện trên đám mây kia có người đang đứng, Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:
"Tại hạ Hàn Vũ Thiên, nghe nói trong hang động này có một gốc thảo dược tên gọi Mộc Thiên, nên đến muốn hái về trị thương.
"
Lão già kia cau mày lập tức nói:
"Mộc Thiên không phải ai muốn lấy cũng được, nó hiện giờ đang thuộc về tay của một vị! "
"Cái giá 20 ức thì thế nào?"
Hàn Vũ Thiên ngắt lời của lão già ra một cái giá 20 ức mà ít tu sĩ dám mơ đến, lão già và trung niên cùng lúc bộc phát khí tức Chuẩn Tổ kinh người, hai lão này vậy mà so với Vũ Lâm Nhàn chính là cùng một cấp bậc.
"Bao nhiêu cũng không bán, mau rời khỏi đây.
"
Trung niên kia không còn kiên nhẫn mà trầm giọng nói, Hàn Vũ Thiên hạ người xuống tay nắm lấy lôi điện bên dưới chân.
"Vậy thì cướp, Lôi Thần Bạo Nộ!"
Hàn Vũ Thiên kéo mạnh ném lôi điện lên bầu trời tạo thành tràn cảnh ngàn vạn hắc lôi giáng xuống khu rừng như thảm họa tự nhiên.
Lão già kinh hãi nhìn một màn trước mắt nói:
"Một tu sĩ lại có thể tạo thiên tai cấp độ này à?"
Hắc lôi phá hủy hơn nửa khu rừng làm cho sinh vật cư trú bên trong sợ hãi tìm đường thoát thân, không ít con bị lôi điện đánh cho tan tát.
Lôi đình cũng phóng xuống ngọn núi làm cho trận pháp bảo hộ phía trên liên tục chịu oanh kích, trung niên rút ra một thanh trọng kiếm, tụ pháp lực vào một kiếm chém hướng Hàn