Hai năm nữa trôi qua, Hàn Vũ Thiên đã đột phá Chí Tôn Hợp Đan, vài ngày sau hắn đã đạp lên chín tầng trời độ cửu lôi kiếp.
Kiều Nguyệt Nga cũng là độ lục lôi kiếp, hắc hổ cũng là cửu lôi kiếp.
Vân Đạo tông trong một thời gian ngắn đã xuất hiện ba vị Vũ Cảnh, mà còn là hai vị độ cửu kiếp và một vị độ lục kiếp, khiến ai ai cũng bất ngờ không thôi.
Hàn Vũ Thiên dẫn theo Kiều Nguyệt Nga, hắc hổ, Thanh Tuyền và Lân Uy tới truyền tống trận Thanh Hoa lâu.
Dùng 100 vạn linh thạch để truyền tống về Bát Quan thành, Hàn Vũ Thiên vừa xuất hiện ở Thanh Hoa lâu Bát Quan thành thì Mạnh Lang lão đã chờ đón nói:
"Xem ra ngươi đi du ngoạn một thời gian khá dài rồi."
Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu cười nói:
"Thời gian sắp tới sẽ lại phiền Mạnh Lang lão một chút."
"Ồ, làm phiền việc gì?"
Mạnh Lang lão hơi bất ngờ hỏi, Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:
"Ta sẽ thuê Thanh Hoa lâu làm một buổi đấu giá vào 2 tháng tới cho Vạn Niên cung."
"Vậy mời."
Mạnh Lạng lão cũng không từ chối liền mời Hàn Vũ Thiên vào trong phòng làm việc của mình.
Sau một lúc thì Hàn Vũ Thiên đã đi ra khỏi Thanh Hoa lâu, hắn đi về phía Hàn gia, còn Kiều Nguyệt Nga thì về Cẩm y quán, hắc hổ theo lời của Hàn Vũ Thiên thì dẫn hai đứa trẻ về Vạn Niên cung.
Hắn vừa đẩy cửa Hàn gia vào đã thấy được tộc nhân rất đông, bọn họ đa số là trẻ nhỏ đang tập luyện võ pháp.
"Ngươi là ai?"
Một thiếu niên tu vi Viên Cảnh đứng ngăn trước mặt Hàn Vũ Thiên nét mặt có chút khó coi, Hàn Vũ Thiên liếc nhìn thiếu niên một cái không thèm để ý tới nữa, mà bước về phía đại điện của Hàn gia.
Từng nhóm thiếu niên lao tới ngăn trước người của Hàn Vũ Thiên, một người thanh y dẫn đầu quát lớn:
"Ngươi là ai? Sao lại dám tự tiện xông vào Hàn gia?"
Hàn Vũ Thiên thở ra một hơi, hơi thở này mang theo hàn khí lạnh lẽo mà cường đại, toàn bộ nhóm thiếu niên đều cung kính quỳ một chân dưới đất đồng thanh nói:
"Công tử."
Hàn Vũ Thiên không để ý tới đám thiếu niên phiền phức nữa mà bước vào trong đại điện.
"Kẻ nào?"
Hàn Vũ Đạo đang ngủ ở trêи chủ điện bổng thức giấc một kiếm chém tới, Hàn Vũ Thiên rút kiếm đâm tới.
Hai mũi kiếm va chạm tạo ra băng khí tản ra tứ phía, làm cho đại điện hóa thành băng.
"Hàn Vũ Thiên?"
"Tổ phụ."
Hàn Vũ Đạo nhận ra được khí tức này liền đừng kiếm, Hàn Vũ Thiên cũng là mỉm cười bước tới hành lễ.
Hàn Vũ Đạo vui mừng hai tay ôm Hàn Vũ Thiên nâng lên, một tiếng rắc vang lên.
"Ôi mẹ ơi, xương sống của ta."
Hàn Vũ Đạo lập tức thả Hàn Vũ Thiên xuống, tay liên tục vịnh xương sống của mình vẻ mặt đau khổ nói:
"Lão phu già rồi, không ẳm được thêm ai nữa, có ngày bị gãy xương chết mất."
Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu đi lại sau lưng Hàn Vũ Đạo, từng cái kim châm bằng băng xuất hiện, hắn dùng kim đâm vào sau lưng tổ phụ, từng bước điều chỉnh lại xương sống.
Một lúc lâu sau thì Hàn Vũ Đạo đã hết đau lưng cười nói:
"Thiên nhi quả thật tài giỏi, à để ta gọi mấy vị gia gia khác tới."
Hàn Vũ Thiên nhanh chóng ngăn lại nói:
"Không cần đâu tổ phụ, Thiên nhi còn phải tới Đoạn Tình viện một