" Khụ. . . Khụ. . ."
Hơi ho khan hai tiếng, Cao Lãng đành phải đánh trống lảng sang truyện khác:
" Nghĩa mẫu, ta muốn bàn với ngươi về chuyện làm ăn. Ta muốn tự phát triển thế lực cho bản thân."
" Ừm. . .Cao Lãng, ta biết ngươi muốn chứng minh giá trị của mình, nhưng việc làm ăn là dựa vào bản thân thiên phú, cùng quá trình thời gian lâu dài rèn luyện, không phải ngươi muốn là có thể phát triển được." Triệu Vy hơi ngoài ý muốn, nhíu mày một cái nói ra.
Cao Lãng biết nàng lo lắng, hắn mỉm cười giải thích:
" Nghĩa mẫu, ta biết lo lắng của ngươi. Ngươi là sợ ta còn trẻ, làm ăn không có thiên phú, không công đem tài nguyên của mình đưa cho người ta."
" So với việc ngươi tự thân lập nghiệp tiêu tốn tài nguyên vào đấy, chẳng bằng tự dùng hết cho bản thân ngươi. Dần dần ta sẽ sắp xếp ngươi quản lý từng công việc một của ta. Thay ta liên kết Hợp Hoan Tông với Triệu Gia."
Triệu Vy bình tĩnh nói.
Cao Lãng hơi ngạc nhiên nhìn nàng, trong lòng chợt cười khổ.
" Đa tạ Nghĩa mẫu, nhưng ta vẫn muốn tự gây dựng thế lực của bản thân mình. Ngươi nghe ta nói rõ ý tưởng trước rồi sau đó ngươi nói có được không?" Cao Lãng cười nói.
Triệu Vy đầu hơi nghiêng một chút, trầm tư nhìn chăm chú rất lâu, nàng mới nhẹ gật đầu nói:
" Tốt, ngươi nói đi. Nhưng tốt nhất là đừng có ý tưởng giống phụ thân ngươi."
" Phụ thân ta có ý tưởng gì sao?" Cao Lãng ngạc nhiên hỏi.
" Ngươi nghĩ khu phố đèn đỏ của Hợp Hoan Tông tự nhiên mà có sao?" Triệu Vy bất giác hỏi lại, ngữ khí có chút gắt gỏng.
Cao Lãng trong lòng hiểu ra, liền lập tức im lặng gật đầu không có hỏi rõ ra.
Một tông môn dù có chuyển sang hình thức kinh doanh, cũng phải giữ lại cho mình một căn cơ gốc mà ngoài người của Tông môn đó ra, người lạ không được phép vào trong.
Duy chỉ có Hợp Hoan Tông là ngoại lệ, các tông môn bên ngoài, cũng chẳng có nơi nào giống Hợp Hoan Tông.
Cao Lãng còn nghĩ đây là do Hợp Hoan Tông vốn không cần thứ này, không nghĩ tới, là còn có chuyện ẩn bên trong. . .
" Nghĩa mẫu đừng lo, tư tưởng của ta vô cùng thuần khiết." Cao Lãng nắm tay che miệng, cúi đầu nói.
" Nói đi." Triệu Vy lạnh nhạt nói ra.
" Ta muốn thành lập dong binh công hội." Cao Lãng nghiêm túc nói.
" Dong binh công hội? Ngươi muốn kiến tạo đoàn đội đi săn yêu thú sao?" Triệu Vy khẽ hỏi.
" Không phải." Cao Lãng khẽ lắc đầu cười nói:
" Không biết đối với nghĩa mẫu, cái nhìn đối với đoàn đội bên ngoài săn bắt yêu thú như thế nào?"
Triệu Vy nghe Cao Lãng hỏi, nàng hơi trầm ngâm một chút, bình tĩnh nói:
" Các đoàn đội săn bắt yêu thú bên ngoài số lượng rất đông, thành phần hỗn tạp, phần lớn đều là tán tu không có gia nhập tông môn, đôi khi lẫn lộn cả con em gia tộc đi vào rèn luyện kinh nghiệm."
" Tuy nói về cá nhân, thế lực này rất ít cường giả. Nhưng lại không thể nói là những thị trường chính mà Triệu Gia nhắm tới."
Đoàn đội số lượng rất đông, các thành viên đoàn đội có thể nói số lượng thành viên nhiều gấp hàng chục lần khi so với số lượng thành viên các gia tộc.
Thế nhưng tiền bạc, tài nguyên mà những người này nắm giữ, lại không thể bằng một nửa so với các thế lực khác.
Cao Lãng khẽ gật đầu, mỉm cười nói:" Các đoàn đội sau khi săn bắt được yêu thú, yêu hạch, da lông, móng vuốt,. . . Của yêu thú đều được đem bán tại các gian hàng tự do. Nếu là số lượng lớn thì bán cho các cửa hàng, nhưng giá cả lại thấp hơn rất nhiều."
" Lại thêm các cửa hàng không có giá tiền cụ thể chung, rất dễ gặp phải cửa hàng này bán giá rẻ, nhưng sang cửa hàng bên cạnh lại có giá cao hơn, xảy ra tranh chấp."
Triệu Vy nghe Cao Lãng nói, vẻ mặt khẽ hiểu ra, mỉm cười nói:
" Ngươi. . . Là muốn quy hết tất cả số nguyên liệu trên người yêu thú mà các đoàn đội săn được, về chung một đường?"
" Phải." Cao Lãng gật đầu cười nói.
" Dong binh công hội. Là một tổ chức nhằm kiểm soát tất cả giá trị tài nguyên yêu thú về một mối. Cũng là nơi đưa toàn bộ các đoàn đội rời rạc bên ngoài quy về một chỗ."
Ánh mắt Triệu Vy khẽ loé sáng lên, khoé miệng nở nụ cười xinh đẹp, hưng phấn nói:
" Ngươi nói tiếp."
" Sau khi thành lập dong binh công hội, nơi đây sẽ là khâu trung gian quản lý việc xử lý tài nguyên yêu thú. Các đoàn đội nếu muốn bán yêu thú, có thể bán cho dong binh công hội, giá cả của từng vật phẩm đều có quy định rõ ràng. Sẽ không sợ bị lừa đảo mất giá trị của yêu thú."
Cao Lãng bình tĩnh giải thích:
" Ngoài ra, những ai muốn mua tài nguyên yêu thú, cũng có thể tới đây tìm kiếm, không sợ mất công ra ngoài khu chợ, lừa đảo nhiều hơn bán thật. Đối với các thế lực nếu muốn săn bắt yêu thú, thậm chí có thể giao cho dong binh công hội bàn giao nhiệm vụ, các đoàn đội bên trong nếu nhận ngoài việc săn được yêu thú, còn có thể kiếm được thu nhập thêm vượt mức giá trị thật của nó."
" Ngoài ra còn có thứ quan trọng nhất." Cao Lãng khẽ giơ tay nói:" Phân chia cấp bậc."
" Các đoàn đội sau khi đăng ký với dong binh công hội, sẽ bắt đầu từ cấp bậc F. Công hội sẽ có cả thảy F, E, D, C, B, A, S, tổng cộng 7 cấp bậc. Từ đó dựa vào việc các đoàn đội làm nhiệm vụ, săn giết yêu thú bán cho công hội, mà có thể nâng lên cấp bậc của mình."
" . . ."
Cao Lãng nói rất nhiều, mỗi một chuyện hắn nói vô cùng chi tiết, khiến Triệu Vy nghe hưng phấn không thôi. Nàng bản thân là thương thân, với đầu óc của nàng, sao có thể không hiểu nếu thế lực này được tạo ra, nó có thể lớn mạnh đến mức nào cơ chứ?
Thứ khiến nàng khiếp sợ nhất, chính là việc kiểm soát tới các đoàn đội bên ngoài.
Vì hiện tại các đoàn đội chính là tự do phát triển, số lượng thành viên không cụ thể, không thể kiểm soát được bọn hắn như thế nào.
Nhưng với dong binh công hội
thì khác. Chỉ cần đăng ký đoàn đội vào bên trong dong binh công hội, chẳng lẽ còn lo lắng không thể kiểm soát được bọn hắn hay sao? Toàn bộ thông tin về thực lực lẫn số lượng thành viên, đều nằm trong tay dong binh công hội.
Lại thêm cấp bậc phân chia của Cao Lãng đề ra, khiến cho rất nhiều kẻ sẽ vì cấp bậc này mà điên cuồng vì nó.
Cấp bậc càng cao, danh tiếng đoàn đội của bọn hắn càng lớn. Không phải sao?
Thậm chí nếu điều khiển tốt chuyện này, còn có thể kiểm soát tới các đoàn đội rời rạc bên ngoài. Chân chính nắm giữ quần thể số lượng thành viên đông đúc này.
" Chuyện này là do ngươi nghĩ ra?" Triệu Vy mỉm cười hỏi.
" Phải." Cao Lãng gật đầu.
Cao Lãng bản thân là người thế giới này trọng sinh lại, hắn đâu thể nào suy nghĩ được những chuyện này cơ chứ?
Tất cả đều là nhờ Tử Văn lần trước đã nói hết cho hắn, thế giới này không có ai nhận hết, vì vậy Cao Lãng phải tự giác nhận ý tưởng này là thôi.
" Ngươi có biết, nếu dong binh công hội được thành lập. Sẽ động vào lợi ích của rất nhiều người?" Triệu Vy khẽ cười hỏi.
" Ta biết." Cao Lãng đáp lại.
Toàn bộ các cửa hàng buôn bán yêu hạch hay tài liệu yêu thú sẽ vì chuyện này mà thiệt hại nặng nề, thậm chí là đóng cửa.
" Ngươi có biết, nếu dong binh công hội được thành lập. Sẽ có rất nhiều kẻ vì lợi ích của nó mà điên cuồng?" Triệu Vy cười hỏi tiếp.
" Ta biết."
Không có ai là kẻ ngu, đặc biệt là những kẻ đứng đầu các thế lực lớn. Chỉ cần dong binh công hội được thành lập, sẽ có rất nhiều kẻ nghĩ ngay đến lợi ích kinh khủng mà nó mang lại.
Chuyện đó xảy ra, chắc chắn sẽ không thoát được một trận tranh giành mãnh liệt.
" Ngươi không sợ sao?" Nụ cười trên mặt Triệu Vy càng nồng, nàng nói.
" Ta có nghĩa mẫu chống lưng."
Cao Lãng nghiêm túc nói.
Một câu nói, gần như dứt bỏ mọi nguy hiểm xung quanh.
Triệu Vy là Nhị trưởng lão Triệu Gia, dong binh công hội được thành lập, phía sau nó chính là Triệu gia chống lưng.
Động vào dong binh công hội, đồng nghĩa với việc động vào Triệu Gia, cái giá phải trả sẽ là vô cùng thê thảm.
" Chuyện này ảnh hưởng quá lớn." Triệu Vy bất giác thu lại nụ cười, nàng nghiêm túc nói:
" Cho dù có ta chống lưng phía sau cũng là không đủ. Như thế này đi. Dong binh công hội của ngươi sẽ lấy danh nghĩa của ta gây dựng, ngươi phụ trách quản lý nó. Nếu sau này có kẻ động vào nơi này, đồng nghĩa với việc hắn động vào tài sản của ta."
" Toàn bằng nghĩa mẫu làm chủ." Cao Lãng hành lễ nói.
Dong binh công hội gây dựng dưới danh nghĩa Cao Lãng và danh nghĩa của Triệu Vy, là hai việc hoàn toàn khác nhau.
Nếu lấy danh nghĩa Cao Lãng, sẽ có rất nhiều kẻ không vì thế mà kiêng kỵ. Bản thân hắn thực lực mới chỉ Linh Đan Cảnh nhị trọng, lại thêm danh tiếng chưa có, sẽ khiến rất nhiều kẻ vì tham lam, mà tự giác làm mờ con mắt.
Nhưng lấy danh nghĩa Triệu Vy thì khác, động đến nàng không những động vào Triệu Gia, mà còn động đến cả Hợp Hoan Tông nữa.
" Gây dựng nên dong binh công hội không đơn giản như ngươi nghĩ đâu, rất có thể sẽ còn bị Triệu Gia nắm quyền kiểm soát nó. Ta sẽ cố gắng nắm quyền kiểm soát dong binh công hội vào tay mình, hàng năm nộp phí thu nhập cho Triệu Gia giống như phố đèn đỏ là được."
Triệu Vy nghiêm túc nói ra.
Dong binh công hội này, nếu mà phát triển lớn mạnh, chi nhánh của nó sẽ trải khắp toàn bộ đại lục không khác gì Phòng đấu giá Triệu Gia. Không những đem lại lợi nhuận, mà cả danh tiếng và quyền lực của Triệu Gia, sẽ càng thêm không thể rung chuyển được.
Đó cũng là sự lo lắng của Triệu Vy về nó, nàng sợ Triệu Gia sẽ không dám thả dong binh công hội vào một mình tay nàng.
" Đa tạ nghĩa mẫu." Cao Lãng cảm kích nói.
Trong lòng có chút cảm khái. Đó cũng là lý do vì sao hồi trước hắn chưa dám gây dựng thế lực này. Sức ảnh hưởng quá lớn.
Nhưng bây giờ có người chống lưng thì khác, Cao Lãng đơn giản bớt lo hơn rất nhiều.
Không những mối lo về tiền bạc đầu tư, nhân lực, vật lực, quan hệ,. . . Đều có người lo hết. Thậm chí cả về các mối uy hiếp ngầm, cũng sẽ bị âm thầm trừ khử. Hắn, chỉ việc lo phát triển ý tưởng của bản thân là được. . .
Nhiệm vụ gây dựng thế lực mà Tử Văn đưa ra, Cao Lãng cũng sắp hoàn thành rồi.
" Phải rồi." Cao Lãng bất chợt hỏi:" Nghĩa mẫu, ngươi có linh thạch sao?"
" Linh thạch?" Triệu Vy nhíu mày nói:" Linh thạch là sản phẩm do linh khí kết tinh tạo thành, chủ yếu dành cho Nguyên Anh Cảnh cường giả trở lên mới dùng đến. Ngươi một tên Linh Đan Cảnh nhị trọng, cần đến linh thạch để làm gì?"
Truyện convert hay :
Xuyên Nhanh Chi Nam Thần Ngươi Lại Đây