Cao Lãng và Cao Cường trên đường trò chuyện vui vẻ, khách khí vài câu nói quen thuộc, cuối cùng liền đi vào đại điện Cao Gia.
Tại bên trong đó, hắn gặp lại Cao Gia gia chủ cùng với ba vị Trưởng lão đang tiếp đãi một số lão sư của Thanh Hoa học viện.
Người Thanh Hoa học viện có hai nam hai nữ, trong số đó một nữ là Cao Ngọc biểu tỷ của hắn. Những người còn lại thì đều không quen. . .
" Tham kiến gia chủ." Cao Lãng khẽ hành lễ.
Đây là đối với vị gia chủ này sự tôn trọng.
" Ha ha ha. . ., Không cần phiền phức như vậy. Ngươi là ta nhìn mười bảy năm lớn lên,. . . Quay về, là tốt rồi." Cao Gia gia chủ cười gật đầu nói.
Hắn rời khỏi chỗ ngồi tiến đến phía trước, nắm thật chặt tay Cao Lãng, sau đó là một cái vỗ vai.
Cái này mức độ thân thiện, còn cao hơn gấp nhiều lần lúc hắn nhìn thấy ở trong hình ảnh do tâm ma hiện ra.
" Cao Lãng công tử."
Bên phía Thanh Hoa học viện, tên nam tử ngồi bên Cao Ngọc bước ra, khí thế trầm trọng. Cảnh giới Cao Lãng nhìn thấy, là Linh Hải Cảnh cửu trọng, cả Cao Ngọc cũng là như vậy.
Đôi nam nữ còn lại, nữ là Linh Đan Cảnh lục trọng, nam là Linh Đan Cảnh bát trọng.
Cao Gia gia chủ sau bảy năm không gặp, cảnh giới của hắn cũng từ Linh Đan Cảnh tam trọng, tăng lên Linh Đan Cảnh tứ trọng.
" Xin hỏi ngươi là. . ." Cao Lãng nghi ngờ hỏi.
" Tại hạ Trần Minh. Học viên nội viện của Thanh Hoa học viện." Trần Minh giới thiệu:
" Ta muốn hỏi Cao Lãng công tử ngươi. . . Có phải là người Linh Hoàng Tông muốn tìm?"
Hắn vừa dứt lời, Cao Lãng thu lại nụ cười, chăm chú nhìn hắn. Trần Minh vẫn giữ nụ cười tươi, không biết vừa nói ra một câu mất thiện cảm.
Chỉ có Cao Gia gia chủ còn chưa biết chuyện gì xảy ra, hoang mang nhìn hai người đối mặt nhau.
Cao Gia tuy ở Phong Vũ Thành làm mưa làm gió, nhưng dù sao cũng chỉ là địa bàn nhỏ. Mất đi rất nhiều tin tức dậy sóng từ bên ngoài.
Cảm thấy bầu không khí hơi quái dị, Cao Gia gia chủ hỏi, liên tục liếc cả hai người:
" Ta vừa bỏ lỡ chuyện gì sao?"
" Phải." Cao Lãng gật đầu, cười nhạt.
" Vậy. . . Ngươi muốn bắt ta giao nộp cho Linh Hoàng Tông sao?"
" Cao Lãng công tử hiểu nhầm, ta chỉ là muốn lĩnh giáo thực lực của ngươi thôi." Trần Minh cười nói.
" Ngươi chưa đủ tư cách." Cao Lãng lắc đầu từ chối.
" Ngươi coi thường ta? Tuy ngươi có thể thoát khỏi Linh Hoàng Tông, nhưng đó chỉ là. . ." Trần Minh híp mắt nói.
Ầm. . .
Cao Lãng toả ra khí thế trên người mình, đè sập lên Trần Minh, ngăn cản hắn tiếp tục nhiều lời.
Luồng khí thế Linh Đan Cảnh thất trọng của hắn, khiến cho Trần Minh biến sắc, chôn chân tại chỗ, ngay cả một ngón tay cũng phải cố gắng di chuyển hết sức.
Vụt. . .
Thu lại khí thế trên người, Cao Lãng lắc đầu:" Vẫn là chưa đủ, ngươi về rèn luyện thêm vài chục năm nữa a."
" Thứ tội, là ta lỗ mãng." Trần Minh vội vàng cúi đầu bồi tội. Cảm thấy vì hành động của mình mà xấu hổ.
Bên cạnh Cao Gia gia chủ sắc mặt cực kỳ kinh ngạc. Tuy thị vệ đi vào nói Cao Lãng thực lực rất mạnh, nhưng tai nghe không bằng mắt thấy. Bây giờ hắn mới hiểu mạnh trong miệng tên thị vệ đó là mạnh đến mức nào.
Cao Gia gia chủ cười khổ. Đi ra ngoài gia tộc bảy năm mạnh được lên như thế này, thật khiến hắn có xúc động bỏ gia tộc chạy ra bên ngoài xông xáo một phen.
Bên kia đang xem cuộc vui hai vị Thanh Hoa học viện lập tức đứng lên. Cảnh giới của Cao Lãng cao ngang bằng bọn hắn, nếu còn không đứng dậy thì đúng là mất lễ phép, dễ xảy ra tranh chấp.
" Trần Minh, lui xuống."
Tên nam tử Thanh Hoa học viện quát khẽ, tiến chậm về phía trước cười nói:
" Cao Lãng công tử, đã để ngươi phải chê cười, là học viện thất lễ rồi."
" Không sao. Ta phải cảm tạ các vị thời gian này thường xuyên qua lại Cao gia mới đúng." Cao Lãng nhún vai cười nói.
Nhìn thấy người của học viện cảnh giới cao như vậy, Cao Lãng sao có thể tin tưởng chỉ mình Cao An An có thiên phú mới được coi trọng cả gia tộc đây?
Học viện coi trọng Cao An An, vậy bọn hắn cùng lắm chỉ phái ra cường giả tới đây để bảo vệ Cao Gia mà thôi, không đến mức tới nhiều người như vậy, hiển nhiên là vì hắn mà tới.
" Xin tự giới thiệu, ta là Phúc Minh, còn bên cạnh là Tạ Tranh. Bọn ta là lão sư của Thanh Hoa học viện, tới đây đợi ngươi đã lâu." Phúc Minh giới thiệu.
" Các ngươi theo dõi ta?" Cao Lãng nhíu mày hỏi.
" Cao Lãng công tử một đường đi không chút kiêng nể gì, rất dễ khiến người xung quanh để ý tới được." Phúc Minh cười nhạt.
" Nói như vậy, ta hiển nhiên còn đang rất nổi tiếng đây." Cao Lãng thú vị lẩm bẩm.
" Cao Lãng, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra." Đến bây giờ Cao Gia gia chủ mới kịp phản ứng lại, kinh ngạc hỏi.
" Cao Lãng công tử phạm trọng tội bị Linh Hoàng Tông, Tông môn đứng đầu Phía Đông đại lục truy bắt. Thời gian truy bắt, đã kéo dài hơn bốn năm. Ngoài ra hắn còn là nghĩa tử của Nhị trưởng lão Triệu Gia, chính là Triệu Gia phòng đấu giá ở Phong Vũ Thành."
Cao Ngọc tiến nhanh về phía Cao Gia gia chủ, nhẹ giọng giải thích cho hắn.
Nàng tại Thanh Hoa học viện vốn không biết chuyện này. Chỉ là gần đây nổi lên một tin