Ta Là Hệ Thống Trong Hệ Thống Của Ta

Chương 300


trước sau


Ầm. . .

Đại Tuyết Lang đẩy mạnh cánh cửa tiến vào bên trong khu nhà bếp, tạo thành một âm vang lớn. Bàn chân bước vội tiến vào bên trong.

" Khác biệt hoàn toàn với Tuyết Hồ Yêu Vương thích thưởng thức những món ăn được thiết kế tỉ mỉ, đẹp mắt. Lôi Hùng Yêu Vương hứng thú lớn với những món ăn có kích thước lớn, nhiều thịt để hắn có thể ăn được một cách sảng khoải."

Nói xong, Đại Tuyết Lang tiến nhanh về phía một cánh cửa bị đóng băng, đẩy mạnh nó ra.

Đằng sau cánh cửa, rất nhiều loài động vật bị giết thịt được treo trên móc sắt. Điều đặc biệt là bọn chúng đều có kích thước rất lớn và được đông cứng bên trong hầm băng.

Trong số các vị Yêu Vương, thức ăn của Lôi Hùng Yêu Vương chính là nhiều nhất.

Tịnh Hương bước chậm theo sau Đại Tuyết Lang, sau khi quan sát hình ảnh bên trong căn phòng, nàng nhẹ gật đầu một cái, hỏi:

" Vậy còn Ngưu Hương Yêu Vương đại nhân?"

" Ngưu Hương Yêu Vương đại nhân thuộc dạng ăn chay, hắn cực kỳ ghét mùi thịt, lại vô cùng mẫn cảm với nó. Ngươi tốt nhất đừng để chút mùi thịt nào xuất hiện trên người khi lại gần hắn. Món ăn ấy." Đại Tuyết Lang nói.

" Món ăn ưa thích của hắn là nấm."

Tịnh Hương nhẹ gật đầu suy nghĩ.

" Ngươi nên cẩn thận, đã muốn trở thành Trù sư giống như ta. Các vị Yêu Vương sẽ điều tra rõ ràng về ngươi, đặc biệt là món Phở ngươi làm. Với Lôi Hùng Yêu Vương thì không sao, nhưng với Ngưu Hương Yêu Vương thì ta không chắc, đặc biệt là ngươi lấy thịt đồng loại hắn để làm." Đại Tuyết Lang nhắc nhở.

" Ta hiểu rõ, đây là thứ ngươi cần. Đa tạ." Tịnh Hương nói, ném cho Đại Tuyết Lang công thức món Phở nấu ăn.

" Theo như nhu cầu thôi, bây giờ ngươi có thể rời đi. Đây là nhà bếp của ta." Đại Tuyết Lang chuyển sắc mặt, trầm giọng đuổi người.

" Cũng chỉ có thế thôi đã đuổi người, bảo sao ngươi đến giờ vẫn cô độc." Tịnh Hương khó chịu lẩm bẩm, quay người rời đi.

" Lang không có đồng loại. Là cô độc." Đại Tuyết Lang sau lưng nàng kiêu ngạo nói.

Đến khi Tịnh Hương rời khỏi khu nhà bếp, hắn nhìn công thức trên tay mình, lại nhìn hướng nàng rời đi, hừ lạnh:

" Thật không biết tôn ti trật tự."

. . .

Hàn Vương Cung.

Khu vực Tịnh Hương.

" Nếu Lôi Hùng Yêu Vương đại nhân thích món ăn lớn, vậy thứ gì đó khổng lồ là hắn càng thích, không cần phải cầu kỳ. Đây có lẽ là điều dễ dàng nhất." Tịnh Hương suy nghĩ nói.

Nàng hiện tại có 1000 điểm năng lượng, điều đó có thể giúp nàng mua tới hai loại công thức bên trong hệ thống, đáng tiếc là toàn bộ đồ vật bên trong hiện đang bị khoá, khiến nàng không thể làm được gì.

" Tử Văn, ngươi còn không mau giúp ta." Tịnh Hương vội hô lên.

" Được rồi, những vật này vẫn là ta tự đề cử mua giúp ngươi thôi. Ngươi không cần phải tự chọn." Một giọng nói vang lên ngay bên cạnh khiến Tịnh Hương giật mình.

Nàng nhanh chóng cúi xuống liền nhìn thấy mình trong hình dáng bản thể nằm sát bên cạnh.

" Ngươi là ai?" Tịnh Hương hoảng hốt hô lên.

" Ngay cả bản thể của mình ngươi cũng không nhận ra sao?" Tử Văn trong hình dạng mèo trắng lười biếng hỏi.

" Ngươi có thể đi ra bên ngoài?" Tịnh Hương kinh ngạc.

" Đương nhiên, . . .không thể. Ta chỉ dùng hình ảnh chiếu trong đầu khiến ngươi nhìn thấy ta ở bên ngoài thôi, hình dạng này chỉ mình ngươi nhìn thấy được." Tử Văn nói.

Cái này giống như là trong đầu Tịnh Hương khiến nàng xuất hiện một chút ảo giác nhỏ vậy. Tuy nhiên chính là ảo giác này Tử Văn có thể khống chế được, khiến nàng cảm tưởng như đang nói chuyện với hắn bên ngoài.

Tử Văn đối với khả năng này có chút không hài lòng, vì ảo giác này chỉ có tác dụng khi ký chủ đạt đến Hoá Thần Cảnh, đồng thời lại không thể cách xa ký chủ quá hai mét xung quanh.

Đồng nghĩa với việc hắn không thể sử dụng khả năng này lên người Cao Lãng.

" Lôi Hùng Yêu Vương khẩu vị lớn, nhưng thịt hắn ăn nhiều như vậy rồi, ta đề cử ngươi nên chuyển sang cho hắn ăn chút hải sản, để hắn nhớ lâu một chút." Tử Văn giương móng vuốt râu nói.

" Cho hắn ăn Mực khổng lồ đi. Công thức nấu ăn là 500 điểm năng lượng, ta cũng đã cải tạo lại nguyên liệu thành phần phù hợp với thế giới này, nên ngươi không cần phải lo mất thời gian nghiên cứu nữa."

" Còn đối với Ngưu Hương Yêu Vương, cho hắn ăn món Nấm đùi gà kho gừng, đảm bảo hắn phải thay đổi cách nhìn. Giá cả 200 điểm năng lượng."

" Từ từ đã, Ngưu Hương Yêu Vương chỉ thích ăn chay, còn nữa, sao công thức món ăn của Lôi Hùng Yêu Vương lại tốn kém hơn Ngưu Hương Yêu Vương chứ?" Tịnh Hương vội ngăn cản nói.

" Nấm đùi gà kho gừng là món chay, chỉ là nguyên liệu rau làm giống vị thịt gà mà thôi. Đảm bảo cái tên chỉ biết ăn cỏ đó sẽ chưa bao giờ được nếm món ăn chay như này cả." Tử Văn giải thích.

" Còn đối với Lôi Hùng Yêu Vương, món ăn chế biến cho hắn phức tạp hơn nên tất nhiên sẽ tốn nhiều hơn rồi. Con mực to như thế cơ mà. . ."

" Sao chứ?" Tử Văn dò hỏi.

" Ta cũng cần phải nếm thử trước món ăn để hiểu vị của nó." Tịnh Hương nói.

" Tất nhiên là như thế rồi. Nhưng ngươi phải mua công thức trước mới có thể." Tử Văn nói.

" Giao dịch đi."

" Tốt."

Tinh. . .

Mua công thức chế biến món ăn Mực khổng lồ, tiêu hao 500 điểm năng lượng.

Mua công thức chế biến món ăn Nấm đùi gà kho gừng, tiêu hao 200 điểm năng lượng.

Số điểm năng lượng còn lại 300 điểm năng lượng.

Bên trong đầu Tịnh Hương, một loạt thông báo hiện lên.

" Được rồi, bắt đầu

học thôi." Tịnh Hương quyết tâm nói.


. . .

Hàn Vương Cung.

Khu vực Lôi Hùng Yêu Vương.

" Nhấm nháp. . ."

Bên trên đại điện, Lôi Hùng Yêu Vương thoải mái thưởng thức một con mực khổng lồ kích thước lớn gấp năm lần người của hắn, thô bạo dứt từng sợi râu mực đưa vào miệng.

" Thoải mái. . . Ha ha ha. . ." Lôi Hùng Yêu Vương cười lớn.

Bên dưới đại điện, Đại Tuyết Lang đứng chung với Tịnh Hương cùng với hai tên hộ vệ khác, gương mặt cung kính.

" Ta sao phải đi với ngươi chứ?" Đại Tuyết Lang khó chịu lẩm bẩm.

" Bên trong ba vị Yêu Vương, tình cảm của ngươi đối với Lôi Hùng Yêu Vương là tốt nhất. Nếu như ta chỉ đi một mình, hắn chắc chắn sẽ không coi trọng ta." Tịnh Hương mỉm cười hạ giọng.

" Điều đó là đương nhiên, Lôi Hùng Yêu Vương sức ăn rất lớn. Nấu món ăn cho hắn không tốn kém nhiều cầu kỳ, chủ yếu quan tâm chính là kích thước món ăn." Đại Tuyết Lang kiêu ngạo, cẩn trọng lẩm bẩm.

" Món ăn này của ngươi không tệ, bấy lâu nay ta vẫn luôn chỉ nghĩ đến món ăn trên cạn, sao lại không nghĩ tới món ăn dưới biển chứ?"

" Bây giờ thì ngươi nghĩ tới rồi đó, chỉ là công sức để bắt được loài vật này khó hơn rất nhiều thôi." Tịnh Hương mỉm cười.

Để bắt được con mực này, nàng chính là phải nhờ tới công lao của hơn trăm tên hộ vệ bên trong Hàn Vương Cung, bản thể là loài cá chui xuống đáy biển sâu phía Bắc này mới đánh bắt được.

Chi phí để bọn hắn lao động, quả thực không rẻ chút nào.

" Tốt lắm, lần trước tại cuộc thi tấn cấp Trù sư, ta vốn đã coi trọng ngươi, quả thực không hề nhìn lầm." Thoả mãn với con mực khổng lồ, Lôi Hùng Yêu Vương xỉa răng khen ngợi.

Đại Tuyết Lang sầm mặt, khi đấy Lôi Hùng Yêu Vương nói lời coi thường hắn còn nghe rõ mồn một bên tai, bây giờ lại vì miếng ăn mà thay đổi nhanh như chong chóng vậy.

" Đại Tuyết Lang, ngươi có ý kiến sao?" Lôi Hùng Yêu Vương hỏi.

" Không có. . ." Đại Tuyết Lang vội lắc đầu.

" Vốn dĩ bình thường được một bữa ăn ngon lành thế này, ta phải ban thưởng cho ngươi. Tuy nhiên, ngươi vì đang trong cuộc kiểm tra trở thành Trù sư. . ." Lôi Hùng Yêu Vương nhếch mép.

" Cầm lấy."

Hắn vừa dứt lời, liền ném cho Tịnh Hương một chiếc răng.

" Nghe bảo ngươi đã có sự chứng nhận từ Tuyết Hồ Yêu Vương, nhưng ta có thể cho ngươi biết. Con trâu đen ấy không dễ tính như ta đâu." Lôi Hùng Yêu Vương đưa tay trước miệng nhỏ giọng nói.

" Đa tạ đại nhân, ta tin tưởng vào khả năng của mình." Tịnh Hương cúi đầu nói.

" Rất tốt. Cố lên, ta vẫn còn muốn một lần nữa thưởng thức món ăn của ngươi. Đừng để ta chỉ được thưởng thức có một lần." Lôi Hùng Yêu Vương khích lệ.

" Đa tạ đại nhân."

Tịnh Hương cùng Đại Tuyết Lang đồng thời hành lễ, rời khỏi khu vực của Lôi Hùng Yêu Vương.

" Lôi Hùng Yêu Vương đại nhân đối với ngươi rất có hảo cảm." Đại Tuyết Lang lạnh lùng nói.

" Ngài ấy rất dễ tính." Tịnh Hương mỉm cười.

Nghe được câu nói này, Đại Tuyết Lang nhếch mép cười lạnh:" Hắn chỉ dễ tính khi ngươi cho hắn ăn thôi."

Hai người quay lại khu vực làm bếp, chuẩn bị một thời gian ngắn, Tịnh Hương liền bê khay thức ăn đi ra.

" Đi thôi." Tịnh Hương nói.

Đại Tuyết Lang nhìn thoáng qua món ăn của nàng, ngửi mùi hương trên ấy, thoáng nhíu mày:

" Ta đã bảo ngươi hắn ăn chay rồi mà? Món ăn này của ngươi sẽ khiến hắn tức giận."

" Ngươi yên tâm, chuyện này ta đảm bảo." Tịnh Hương cười nói.

" Ngươi thì đảm bảo được cái gì, đây là lấy mạng ra khiêu khích hắn." Đại Tuyết Lang tức giận.

" Ngươi đi thì có đi một mình, đừng nên lôi ta vào chỗ chết."

. . .

Hàn Vương Cung.

Khu vực Ngưu Hương Yêu Vương.

" Vậy. . ., đây chính là món ăn các ngươi chuẩn bị cho ta?" Bên trên đại điện, Ngưu Hương Yêu Vương trầm giọng hỏi.

Trước mặt hắn là một đĩa hình dáng đùi gà màu sắc sặc sỡ, toả ra mùi hương thơm phức khiến người khác phải thèm muốn.

Xong đời, xong đời. Ta đáng nhẽ không nên tin tưởng con bé này mà. Đại Tuyết Lang đầu cúi thấp, liên tục đổ mồ hôi lạnh.

" Đại nhân, món ăn này có tên là Nấm đùi gà kho gừng, tuy tên bên trong mang lấy chữ gà, nhưng không hề có chút thịt gà nào. Hình dạng mà ngài đang nhìn thấy, nguyên liệu thực ra là nấm." Tịnh Hương mỉm cười giải thích.

" Nếu đại nhân không tin, có thể kiểm chứng. Tin tưởng đại nhân sẽ dễ dàng nhận ra."

Ngưu Hương Yêu Vương trong lòng đang tức giận, nghe nàng nói xong hơi hơi giảm bớt xuống, nghi ngờ kiểm tra món ăn.

" Đúng quả thật là nấm."

Ăn đồ chay bao nhiêu năm, việc nhận biết thực vật ít ra hắn vẫn còn phân biệt được.

" Ta biết đại nhân không ăn được thịt. Chính vì vậy mới có sáng kiến chế biến món ăn này cho đại nhân. Dù cho không phải thịt, cũng được nếm hương vị giống thịt." Tịnh Hương áp lực trong lòng giảm bớt đôi chút, mặt ngoài vẫn thản nhiên mỉm cười nói.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện