Ta Là Hệ Thống Trong Hệ Thống Của Ta

Chương 308


trước sau


Xung quanh hàng trăm nghìn con mắt đổ dồn vào, Ứng Long thái độ kiêu ngạo không bị làm sao. Nhưng Tịnh Hương có thể không bình tĩnh được như hắn, nàng đang vô cùng áp lực.

" Ngươi đã đến."

Ngồi trên chủ vị, Mẫu Long trang nghiêm nói.

" Ngươi có cần đi sang chỗ khác không?" Nàng hỏi Ứng Long.

Ứng Long lạnh nhạt liếc xuống nhìn Tịnh Hương đang run sợ, hắn lạnh nhạt mở miệng:

" Không cần. Bàn giao xong mọi chuyện cho nhanh đi."

" Ứng Long, không được vô lễ, ngươi có thể biết tôn ti trật tự?"

Hoàng Long ngồi trên lạnh giọng.

Bên trên chủ vị có hai chiếc ghế, Mẫu Long ngồi một chiếc còn một chiếc đang để trống.

Hai bên là chín chiếc ghế nhỏ hơn, bốn chiếc ghế trống, năm ghế đang ngồi.

Ứng Long nhìn lướt qua một vòng, ngoại trừ hắn bên dưới và Thiên Long không thể có mặt. Cũng chỉ còn Địa Long và Cầu Long cũng không thấy mặt.

" Ngươi câm miệng, bên trên đại điện này, ai lớn tuổi nhất?" Ứng Long hừ lạnh.

Toàn bộ Long tộc lâm vào im lặng tĩnh mịch không ai dám phản bác.

Nếu xét địa vị cùng thực lực, Mẫu Long được Cổ Long lựa chọn quản lý có thể đứng trên bọn hắn. Nhưng nếu xét về tuổi tác, thì chỉ có Cổ Long và Hỗn Long là đứng trên Ứng Long.

" Khụ, khụ. . . Tốt. Chúng ta đi vào việc chính."

Mẫu Long nhẹ ho khan hai tiếng để giải toả bầu không khí, nhẹ nói nói.

" Trước tiên. Long tộc chúng ta chào mừng một thành viên mới đầu tiên không mang huyết thống của Long tộc, Tịnh Hương cô nương, bản thể là Bạch Linh Miêu." Mẫu Long lớn tiếng hô lên, nàng đứng dậy, cánh tay dang rộng chào đón.

Toàn bộ Long tộc cao tầng đang ngồi cũng đứng dậy, thể hiện sự tôn trọng này.

Tịnh Hương lập tức cảm nhận được một sự vinh hạnh vô cùng lớn, nàng được Yêu tộc hùng mạnh nhất vị diện này chào đón một cách trang trọng.

Đồng thời, cũng là một sự hoang mang sợ hãi âm thầm, khi thái độ của Long tộc chào đón nàng quá nồng nhiệt.

" Chỉ là một tiểu yêu thôi, Long tộc chúng ta sao phải chào đón nàng? Nàng có thân phận gì đặc biệt sao?"

" Ta không rõ, là Hỗn Long đại nhân đem nàng về, cũng là mệnh lệnh của Hỗn Long đại nhân."

". . ."

Bên trong đám đông Long tộc, đám tộc nhân sử dụng thần giao cách cảm âm thầm giao lưu với nhau.

Bề ngoài có thể duy trì thái độ bình thản, nhưng bên trong đã sóng gió ngập trời.

Phần lớn đều là những ánh mắt hoang mang, vì bọn hắn đều không biết rõ chi tiết của sự việc.

Kẻ biết rõ, cũng chỉ là số ít của Long tộc.

" Đừng nhìn bọn hắn bày tỏ thái độ với ngươi mà lơ là. Long tộc là chủng tộc kiêu ngạo nhất. Bên ngoài có thể vì mệnh lệnh mà không tỏ thái độ gì với ngươi, nhưng điều đó không có nghĩa ngươi sẽ được bọn chúng tôn trọng." Tử Văn nhắc nhở, đánh thức Tịnh Hương còn đang ngơ ngác.

Trong lòng Tử Văn quả thực cũng rất bất đắc dĩ.

Vốn dĩ có thể để Tịnh Hương sử dụng hệ thống bình ổn phát dục, không nghĩ đến chỉ vì câu dẫn hệ thống khác mà chọc tới cái ổ Long tộc này.

Bây giờ muốn chạy cũng không chạy được.

Bề ngoài có thể Tịnh Hương sẽ được bảo hộ về vấn đề an toàn, nhưng chẳng phải điều đó đồng nghĩa nàng đang bị kiểm soát về thực lực sao?

Bây giờ Tịnh Hương phát triển như thế nào, còn phải xem động thái của Long tộc có cho nàng tiếp tục phát triển hay không.

Bị Long tộc kiềm hãm lại, là điều tất nhiên.

" Tiểu Miêu, ngươi có phải nên lên trên đây nói vài lời hay không?" Mẫu Long mỉm cười dẫn dắt.

Ứng Long một tay che cho Tịnh Hương, lạnh nhạt nói:" Không cần, thủ tục rườm rà đó thì bỏ đi. Mục đích của việc này chính là giới thiệu nàng với Long tộc tránh cho một số người không hiểu chuyện động vào nàng. Bây giờ thì xong rồi."

Khí thế trên người hắn ngưng tụ, sát khí uy hiếp toàn bộ Long tộc xung quanh:

" Nàng từ này chính là do ta bảo hộ, kẻ nàng dám động đến nàng, chính là động đến ta. Hậu quả các ngươi đã rõ."

Luồng uy áp Thánh Hoàng Cảnh từ trên người hắn phát ra. Đè nặng lên vai những Long tộc xung quanh, khiến bọn hắn phải cúi đầu. Cũng chỉ có cao tầng Long tộc bên trên, là còn thoải mái trụ vững được.

Mẫu Long nhíu mày, Ứng Long uy áp thậm chí còn không chút kiêng kỵ đè lên nàng. Hắn đang làm ra cảnh cáo.

Tuy Tiểu Miêu này là do Hỗn Long mở miệng bảo hộ, nhưng nàng quả thật quan trọng đến như nào chứ? Đến mức Ứng Long phải bảo hộ chặt chẽ như vậy?

" Loè loẹt." Bàn Long một tay chống cằm hừ lạnh, đối với Ứng Long mà bất mãn.

Với nhan sắc là Long tộc xinh đẹp nhất, đi đâu cũng là tâm điểm. Ứng Long cướp mất vị trí của hắn, liền khiến Bàn Long cảm thấy khó chịu.

So với hắn, cao tầng Long tộc khác lại tỏ vẻ thoải mái hơn. Giống như những kẻ đứng ngoài chuyện này yên lặng xem kịch vui.

" Đi."

Ứng Long cánh tay khẽ vẫy, kéo Tịnh Hương ra bên ngoài. Áp lực căn phòng cứ thế mà biến mất.

Toàn bộ Long tộc đều dõi mắt theo hắn rời đi, không tỏ thái độ.

" Vậy. . . Bây giờ là chuyện tiếp theo."

Mẫu Long chợt nhẹ giọng nói, thay đổi chủ đề.


Long tộc xung quanh đều dõi mắt nhìn sang, không ai tiếp tục đề cập đến chuyện của Ứng Long hay người mới đến đó.

Đối với bọn hắn mà nói, có Ứng Long bảo hộ, Tịnh Hương có khi cả trăm năm còn không gặp mặt bọn hắn. Nhiều khi nhìn rồi quên luôn.

Bây giờ chỉ cần nhớ rõ bên cạnh Ứng Long có một Tiểu Miêu đi cùng. Chỉ cần nhìn

thấy đều sẽ nhớ ra.

" Thiên Long gần đây mới câu thông với ta. Hắn chuẩn bị giáng lâm xuống nơi đây." Mẫu Long lạnh nhạt nói.

Toàn bộ Long tộc cũng vì câu nói này mà khó chịu.

" Thiên Long, hắn tới đây làm gì. Ở trên đấy kéo xe cho đám kia chẳng phải vẫn tốt sao?" Thần Long âm dương quái khí nói.

" Cho hắn cái ghế ngang bằng chỉ là để nhượng bộ đám người đó mà thôi, hắn nghĩ mình có cái ghế này muốn quay về ngồi lúc nào thì ngồi sao?" Phục Tàng Long vốn không nói gì bây giờ cũng tỏ ra tức giận.

" Ngươi sao lại nói thế, người ta là tiểu cẩu trung thành với chủ, nói thế lại đánh ngang đồng chúng ta với hắn. Nói là tiểu cẩu còn xúc phạm cẩu." Bàn Long chống cằm cười nói.

" Các ngươi từ từ xem nào. Còn phải xem mục đích của hắn là gì đi." Hoàng Long trầm tư suy nghĩ.

" Còn mục đích gì, tất nhiên là mục đích không tốt rồi." Thần Long tức giận nói.

Bên dưới Long tộc cũng đều nhao nhao lên, phần lớn đều tỏ thái độ khó chịu khi nghe Thiên Long đến.

Mẫu Long chỉ im lặng chờ bọn hắn phát tiết xong, mới nhẹ giọng quyền uy:" Nói xong sao?"

" Nói xong rồi. Vậy đến lượt ta."

" Thiên Long lần này đi xuống, còn kéo tới vài tên nô tài của hắn. Mục đích vẫn chỉ có một, là câu dẫn vài tên Long tộc tuổi trẻ chưa hiểu chuyện rời đi theo hắn."

" Bao năm rồi hắn vẫn không từ bỏ ý định sao? Long tộc thà chết còn hơn làm nô cho đám người đó." Thần Long tức giận quát lên.

Nhìn thấy vẻ mặt uy hiếp và cảnh cáo của Mẫu Long, liền buồn bực khoanh tay thu hồi lại.

" Hoàng Long, ngươi nói đi." Mẫu Long lạnh nhạt nói.

" Thiên Long mục đích chỉ có một nhưng thủ đoạn mỗi năm đều vô cùng khác biệt. Lần này vẫn chỉ có thể cảnh cáo trước các Long tộc trẻ tuổi, tùy cơ ứng biến chờ hắn đi trước mà phá giải thôi." Hoàng Long suy nghĩ nói.

Mới chỉ biết mỗi tin Thiên Long đi xuống, xung quanh hắn còn có những ai, thiên phú về cái gì còn không biết. Mẫu Long có bảo hỏi hắn cũng chả biết tìm đâu mà nói.

Hoàng Long âm thầm uất ức.

. . .

Cung điện Ứng Long.

Tịnh Hương sau khi được Ứng Long đưa về, lập tức rơi vào không gian kết nối ý thức với nhau do Tử Văn kết nối.

" Tịnh Hương tỉnh rồi, như vậy đến lượt chuyện giải quyết giữa ta và ngươi."

Tử Văn ngồi đối diện Hệ thống của Ứng Long, lạnh nhạt nói.

" Đây có thể coi là thứ quan trọng nhất của ta có thể đánh cược vào cho ngươi. Nếu ngươi thất bại, ta cũng sẽ không tốt hơn được bao nhiêu." Hệ thống của Ứng Long trầm giọng.

" Ngươi hiểu rõ dệt hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi mà." Tử Văn cười nhạt.

" Trao đổi chức năng hệ thống của ngươi đưa ta sao chép nó. Ngươi vẫn có thể giữ lại hệ thống cùng với linh trí của mình mà không bị ta xoá bỏ. Nếu đến khi ta giải quyết được khó khăn cho ngươi, khi đó lựa chọn của ngươi chỉ có một mà thôi."

" Chúng ta đã đều đồng ý rồi phải không. Ký chủ cũng đã tỉnh lại, khiến cho tỷ lệ phát sinh xảy ra rơi xuống trạng thái thấp nhất. Ngươi còn gì để do dự?"

" Ngươi nên nhớ ngươi có bị làm sao, ký chủ của ngươi chắc chắn sẽ không buông tha cho ký chủ của ta. Khi đó hai bên đều thiệt thòi, ta cũng không phải đến mức đấy đâu." Tử Văn kiêu ngạo.

" Bắt đầu đi."

Hệ thống của Ứng Long trầm giọng. Xung quanh không gian như bị giải toả, nó không hề làm ra một chút phản kháng nào.

Tử Văn mỉm cười hài lòng.

Tinh. . .

Bắt đầu quá trình sao chép toàn bộ chức năng Hệ thống tầm bảo vị diện.

Quá trình sao chép tiêu hao một tỷ hỗn độn năng lượng.

Người tiêu hao, bản thân hệ thống.

Tử Văn lạnh nhạt di chuyển phần tiêu hao năng lượng là hắn sang bên Hệ thống của Ứng Long.

Điểm năng lượng tốn nhiều như vậy, đời nào hắn chịu để mình bị thiệt thòi. Thực lực của hắn sẽ bị giảm sút nặng nề có được không?

Đang bắt đầu quá trình sao chép, trong toàn bộ thời gian này, hệ thống hai bên đều sẽ ngừng vận chuyển để không xảy ra gián đoạn.

" Nghe rõ không?" Tử Văn lạnh nhạt nói với Ứng Long và Tịnh Hương đứng đằng sau.

" Khoảng thời gian này các ngươi không thể sử dụng hệ thống đến khi bọn ta xong việc. Nên tốt nhất đừng gây chuyện gì khiến bọn ta phải phân tâm."

" Hừ, đến cấp độ của ta vốn không cần tới hệ thống này nữa. Mục đích ta có nó chính là để truy tìm bảo vật thôi." Ứng Long kiêu ngạo hừ lạnh.

" Như vậy là tốt nhất."

Tử Văn cười nhạt:" Hệ thống giải toả cũng phải mất vài năm, các ngươi nên hạn chế ra ngoài. Tịnh Hương, còn ngươi nên tập cách có thể sinh sống được tại đây, ngươi có thể không hiểu, nhưng ra ngoài gặp Long tộc, để ý thái độ của bọn hắn đối với ngươi thì ngươi sẽ hiểu thôi."

Hắn nói xong, bàn tay di chuyển đưa ý thức của Ứng Long và Tịnh Hương ra bên ngoài.

Toàn bộ không gian này, cũng chỉ còn mình Tử Văn và Hệ thống của Ứng Long đang trên bàn bị sao chép.






trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện