- Phụ vương. _ Hai thanh âm êm tai, trầm thấp vang lên cùng lúc phá vỡ bầu không khí yên lặng của đại điện. Là Menfuisu và Asisu vừa đi tới.
Họ vừa nói vừa gật đầu chào các quan và thi lễ với Nefenmat.
Nefenmat thấy họ tới, cười đứng lên, nâng tay:
- Hai con tiến vào chỗ ngồi đi.
Theo lời hắn, Menfuisu và Asisu tiến về hai bên trái phải dưới tay hắn. Các vị đại thần cũng đứng dậy thi lễ với họ rồi ngồi xuống.
Menfuisu mở đầu hỏi:
- Phụ vương, chẳng hay có chuyện gì trọng đại?
Nefenmat nghe thấy liền cười:
- Chuyện trọng đại thì không có. Tin vui thì có một. _ Từ ánh mắt và vẻ mặt có thể cho thấy ông vô cùng vui vẻ khi nói tới chuyện này.
- Phụ vương, là chuyện gì vậy? _ Asisu nghe cha nói cũng xoay sang góp lời. Nếu không phải chuyện trọng đại của triều ca thì nàng sẽ cùng nghe và góp ý. Nàng không muốn cùng Menfuisu nảy sinh hoàng thất chi tranh, nhưng không có nghĩa chuyện gì nàng cũng không để ý.
- Thưa điện hạ, là việc liên hôn của vương quốc Nubia. _ Imhotep cúi đầu đáp. Dù sao, cũng không thể để chính chú rể thông báo về lễ thành hôn của mình a.
- Liên hôn? _ Asisu nghi hoặc nhìn lại. Hai chị em nàng sẽ kết hôn với nhau, liên hôn là sao? Tròng mắt nàng liền hiện lên một tia ngoan tuyệt, là ả hồ ly nào dám tới phá rối, khiến phụ vương phải đề xuất chuyện liên hôn?
Nhận thấy ánh sáng trong mắt Asisu, Menfuisu cười cười. Tỷ tỷ của hắn, là một bình dấm chua a. Này còn oan hơn Đậu Nga nha, đối tượng đâu phải là hắn.
Nefenmat đang đắm chìm trong niềm vui, không nhận ra khó chịu của con gái mình, tiếp lời:
- Phải, là với nữ vương Hitari của xứ Nubia.
Nghe ngài nói vậy, Asisu càng cảm thấy nguy cơ. Nữ vương Hitari? Là nàng công chúa có vẻ ngoài không đoan chính kia sao? Nàng ta lên ngôi liền muốn liên hôn? Cùng Menfuisu? Đây là chuyện không thể nào! Nhưng mà, tại sao phụ vương lại chấp thuận? Không phải người muốn duy trì huyết thống hoàng thất thuần khiết sao?
Thấy mặt Asisu càng lúc càng trầm, Menfuisu cười khổ. Hắn vô can a. Đây là nằm cũng trúng đạn.
Imhotep mang danh là trí tuệ của Ai Cập, rốt cuộc không uổng danh, đã nhận ra sự khác thường của Asisu. Phút chốc liền hiểu ra. Hắn vội chắp tay nói:
- Đúng vậy đó, thưa điện hạ. Vì bệ hạ và nữ vương Hitari lưỡng tình tương duyệt, nên bệ hạ mới hội nghị triều thần để thông báo việc này. Nay gọi hai vị điện hạ đến cũng vì lẽ đó. _ Hắn đặc biết nhấn mạnh hai chữ “bệ hạ”. Imhotep thầm vuốt mồ hôi trán một cái. Điện hạ Asisu ngoan độc, triều thần ai cũng biết, nguy hiểm quá a.
Đang tức giận vô biên liền nghe Imhotep nói vậy, Asisu bỗng cảm thấy đầu óc ‘ong’ một tiếng, dở khóc dở cười. Mặt nàng có chút đỏ lên, lén nhìn qua Menfuisu, thấy hăn cười cười liền quay đầu lại, nhắm mắt bình phục tâm tình.
Hắn chắc chắn là biết. Vậy mà lại không thanh minh. Không sợ nàng trực tiếp bão nổi giữa triều hay sao?
Menfuisu cũng cố gắng giữ khuôn mặt mình bình thường, nhưng khóe miệng giật giật khiến mọi người biết, hắn giờ phút này, rất buồn cười a. Asisu hay ghen như vậy, nhưng thật đáng yêu.
Được rồi, mặc dù vô cùng muốn tiếp tục cùng nàng liếc mắt đưa tình, nhưng cũng phải giải quyết chính sự trước đã. Imhotep thuyết phục phụ vương gọi họ đến đây, chắc chắn không chỉ vì thông báo, mà là muốn họ ngăn chặn. Dù sao, một nữ vương trẻ tuổi như Hitari, muốn lấy một trung niên lão hoàng đế như phụ vương hắn, chính là không thể không nghi ngờ a.
Nghĩ tới đây, mắt Menfuisu liền lóe lên một tia thị huyết. Nefenmat vương, không phải cha ruột của Aki hắn. Nhưng mấy tháng sống ở đây, vị phụ vương này đối với hắn, tuyệt đối đủ tư cách xưng là từ phụ. Một nữ nhân nho nhỏ cùng chút tâm kế của nàng cũng muốn tổn thương thân nhân của hắn? Vọng tưởng!
Menfuisu nhìn Nefenmat:
- Nữ vương Hitari chính là nàng công chúa xứ Nubia tới làm sứ giả trong yến tiệc lần trước sao? Nàng ta có vẻ trẻ a. _ Vừa nói vừa ý vị thâm trường liếc Imhotep.
Imhotep nhận được ám hiệu của hắn, thầm than điện hạ quả là tuổi trẻ tài cao, rất phối hợp đáp lời:
- Vâng, thưa điện hạ. Đích thị là nàng.
- Vậy sao? Nàng nhìn có vẻ rất mỹ lệ a. _ Asisu cũng cùng góp vui. Nàng sẽ làm mọi điều Menfuisu muốn. Đó là chưa kể, nàng tuyệt không muốn Hitari làm kế mẫu. Trong lòng nàng chỉ chấp nhận được mẫu thân Menfuisu và mẫu thân nàng thôi. Bằng nữ vương của một tiểu quốc cũng dám mơ ước danh hiệu Ai Cập đệ nhất hoàng phi? Không thể không nói a, ý nghĩ này của nàng, cùng Menfuisu, không mưu mà hợp.
Triều thần văn võ đều nghe ra ý tứ mỉa mai của nàng. Tuy là Ai Cập không phải đất nước quá trọng về công dung ngôn hạnh của một người phụ nữ, nhưng nhất quốc chi hậu thì phải có vẻ ngoài đoan trang, uy nghiêm, ít nhất là phải sắc xảo thông minh như Asisu. Dạng yêu kiều mĩ lệ lại mang nét mị hoặc phóng đãng như Hitari không được hoan nghênh. Nàng ta cao lắm được làm sủng thiếp, muốn làm hoàng phi thì tư dung không đủ.
Menfuisu nghe lời nàng cũng cười thầm, tỷ tỷ rất phối hợp a.
Nefenmat lại không chút nào phát giác ra. Nghĩ con gái có thể khen ngợi ái nhân của mình, là một chuyện tốt, liền vui vẻ cười vang:
- Đúng vậy. Nàng không chỉ