Thẩm Mạn vội vàng nói: “Mẹ, mẹ đang làm gì vậy, có chuyện gì mẹ cứ nói là được!”“Mẹ muốn nhờ Huyên Nhi...” Bà im lặng một lúc lâu, nói: “Mẹ muốn nhờ nó, đến công ty Tử Ngọc đàm phán, đem Lý Tẩm về.”Thẩm Mạn nghi ngờ, lúc trước bà nội đã giao nhiệm vụ này cho Liễu Chí Viễn. Rõ ràng người giành được hợp đồng là con gái bà, nhưng lại để Liễu Chí Viễn cướp mất công lao. Nhưng hôm nay, sao lại giao nhiệm vụ này về tay con gái bà?Dù trong lòng cảm thấy không công bằng, nhưng Thẩm Mạn vẫn lộ ra một nụ cười: “Mẹ à, không vấn đề gì! Buổi chiều con sẽ bảo Huyên Nhi đi đàm phán.”Dẫu sao bà nội cũng là chủ của cả gia tộc này, dùng giọng nói khẩn cầu gọi điện đến, Thẩm Mạn vừa mừng lại vừa lo, đương nhiên không có lý do để từ chối!Nhưng đúng lúc này, Liễu Huyễn mới bần thần nghĩ lại! Vừa nãy Nhạc Phong nhắn tin cho cô, nói là nếu như bà nội gọi điện đến, nhất định phải từ chối!Sao Nhạc Phong lại biết được bà nội sẽ gọi điện cho cô? Lẽ nào anh biết xem bói sao...Liễu Huyên cắn chặt môi, lúc này cũng không biết trong đầu nghĩ gì, lại dám cầm điện thoại lên nói: “Bà à, cháu xin lỗi, cháu từ chối. Bà đã giao nhiệm vụ này cho Liễu Chí Viễn, thì bảo anh ta tự mình đến đàm phán đi."“Cháu!” Bà nội thể hiện rõ sự tức giận: “Huyên Nhi, giờ cháu đủ lông đủ cánh rồi đúng không? Cháu thật sự nghĩ rằng nếu nhà họ Liễu không có cháu thì sẽ không hợp tác với công ty Tử Ngọc được à?! Cháu có phần hơi tự kiêu căng rồi đấy!”Vừa nói xong, Liễu Huyên lập tức tắt điện thoại.Trên bàn ăn, Thẩm Mạn và Liễu Văn Sinh nhìn nhau, ngay sau đó Thẩm Mạn nổi trận lôi đình.“Huyên Nhi, con đang làm gì vậy?!” Thẩm Mạn vỗ bàn, tức giận: “Con phải biết rằng, nếu như đắc tội với bà nội, những ngày sau này sống ở nhà họ Liễu có được yên ổn không? Bà có đúng là thiên vị Liễu Chí Viễn, nhưng thực lực của Liễu Chí Viễn cũng rất giỏi! Giờ bà nội cũng đã gọi điện nhờ con, muốn con đi đàm phán, con cũng không thể hạ mình được sao? !"Liễu Huyên vẫn đang cắn chặt môi, là do Nhạc Phong đã gửi tin nhắn trước đó. Cô cũng không biết vừa nãy cô đã nghĩ gì, khoảnh khắc đó, lại tin lời anh nói, từ chối bà nội.Nghe Thẩm Mạn trách cứ, Liễu Huyên nhẹ nhàng lấy điện thoại ra, gửi cho Nhạc Phong một tin nhắn: Tôi đã từ chối bà nội rồi, bước tiếp theo nên làm gì.Không sai, tất cả mọi người đều nói Nhạc Phong vô dụng. Liễu Huyên cũng cảm thấy anh không có chí tiến thủ, mỗi lần nhìn anh đều muốn bực mình. Nhưng dạo này không biết có chuyện gì, Nhạc Phong đều đứng ra giúp cô trong những tình huống cấp bách nhất. Hiện nay, trong tiềm thức cô lại lựa chọn nghe và tin những lời anh nói.Chưa được một lúc, chuông điện thoại đã reo, là tin nhắn trả lời của Nhạc Phong, chỉ có hai câu ngắn: Bà sẽ còn đến tìm em, vẫn phải từ chối. Ngoài