“Anh nhanh lên, nếu hôm nay mà đến muộn, tôi sẽ không để yên chuyện này.” Liễu Huyên thấy tốc độ xe này chậm như vậy, nhịn không được nói.Nhưng vừa nói xong, cô đã hối hận! Chiếc xe điện bị hỏng này lập tức được Nhạc Phong tăng tốc lướt như bay!Dưới sự kích thích của tốc độ, Liễu Huyên chịu không được ôm eo Nhạc Phong.Nhạc Phong run lên, kết hôn ba năm, đây là lần đầu tiên tiếp xúc thân thể ư? Cảm nhận được cảm giác sau lưng, Nhạc Phong giống như bị dính máu gà, lại càng lúc càng nhanh.Tới của công ty rồi, Liễu Huyên mới thở dài nhẹ nhõm. Khi chuẩn bị xuống xe vào công ty, ngay lúc này, một tiếng động cơ gầm rú truyền đến, một chiếc Audi Q5 dừng ở ngay bên cạnh xe điện. Một người đàn ông bước xuống xe.Từ Hướng Đông đóng cửa xe, sửa sang âu phục rồi đi đến trước mặt Liễu Huyên, chỉ vào Nhạc Phong nói: “Huyên Nhi, tên kia là ai đó?”Liễu Huyên từ trên xe điện xuống đi tới, nhẹ giọng nói: “Anh ta là Nhạc Phong."Hôn lễ năm đó đã làm kinh động toàn bộ thành phố Đông Hải, cả thành phố Đông Hải ai mà không biết, Liễu Huyên dịu dàng nhu mì lại gả cho một tên vô dụng“À, thì ra là tên vô dụng kia." Từ Hướng Đông hừ lạnh một tiếng, cởi áo mình ra rồi đưa cho Liễu Huyên: “Huyên Nhi, dọc đường đi rất lạnh, mau mặc thêm vào. Anh còn mua quà cho em đấy.”Nói đến đây, Từ Hướng Đông mở cửa xe, lấy ra một cái hộp, vô cùng xa hoa.Trong chiếc hộp này là một đôi giày cao gót thủy tinh, đôi giày này thoạt nhìn vô cùng cao quý, mang lên chân nhất định rất quyến rũ và có khí chất.Trong những năm đầu, nhà họ Nhạc cũng tham gia kinh doanh quần áo, Nhạc Phong biết được rất nhiều nhà thiết kế nổi tiếng, nếu anh nhớ không lầm, đôi giày này hẳn được thiết kế bởi nhà thiết kế người Anh, Mina. Tên gọi của đôi giày này là thủy tinh chi luyến. Năm đó số lượng có hạn, chỉ có chín mươi chín đôi, vừa ra mắt đã bán hết.Mua đôi giày này, đa phần đều là gia đình giàu có. Cho nên hiện tại dù có tiền, cũng không mua được.Còn đôi giày trong tay Từ Hướng Đông, tuy rằng mô phỏng rất giống, nhưng chế tác hơi thô ráp, rõ ràng là đồ giả.“Huyên Nhi, anh biết em vẫn luôn thích đôi giày này, chỉ trách anh không có năng lực, đã tìm rất nhiều nơi, cũng chưa tìm được hàng thật." Từ Hướng Đông đưa đôi giày qua: “Cho nên anh bỏ ra 30 vạn, mô phỏng lại một đôi. Em cứ tạm dùng trước, cho anh thêm một tháng, anh chắc chắn sẽ mua được hàng thật, đến lúc đó anh lại tặng cho em.”“Không cần.” Liễu Huyên nhận lấy đôi giày nói: “Vốn dĩ không có khả năng mua được hàng thật. Nếu có thể mua được, thì cái giá cũng quá cao, tại buổi đấu giá năm ngoái, một đôi thủy tinh chi luyến đã khoảng 3000 vạn. Cho nên, đừng lãng phí thời gian. Em cảm thấy đôi giày giả này, cũng rất đẹp.”“Đây.." Từ Hướng Đông nuốt một ngụm nước bọt, không sai, toàn bộ gia sản của hắn cũng không có đến 3000 vạn, cũng không thể dùng tất cả để mua giày? Lúc