Bây giờ Lâm Bắc Phàm thật sự có thể nói là đang trong tình thế chỉ mành treo chuông, có khả năng rớt đầu bất cứ lúc nào và ở bất cứ nơi đâu, cho nên một khi có cơ hội sẽ lập tức chuyển hóa thành thực lực.
Cùng với Lâm Bắc Phàm ra lệnh một tiếng…[Ting! Ký chủ đã tham ô vàng bạc châu báu trị giá bốn mươi lăm vạn lượng, con số rất lớn, phần thưởng là dung hợp với tiêu bản Lệnh Hồ chưởng môn (hậu kỳ)!]Một luồng sức mạnh to lớn nhanh chóng chui vào trong cơ thể của Lâm Bắc Phàm.
Ngay sau đó còn có một đống ký ức rót vào trong đầu.
Lâm Bắc Phàm biết hắn đang hấp thụ tạo hóa của Lệnh Hồ chưởng môn vì thế ngồi xếp bằng hấp thụ.
Mà lúc này, trong hoàng cung, một Cẩm Y Vệ đang báo cáo tình hình với nữ đế.
“Khởi bẩm bệ hạ, dưới sự chỉ đạo của tân khoa trạng nguyên Lâm Bắc Phàm, quá trình tiến triển thần tốc! Đã kê biên tài sản tại phủ đệ của hai mươi tám ngôn quan, tổng cộng tịch biên được tài bảo trị giá sáu mươi vạn lượng! Xin bệ hạ minh xét!”Nữ đế vỗ bàn đứng dậy: “Nào có lý này! Thân là ngôn quan, là tấm gương đạo đức của triều đình không chỉ không lấy thân mình làm gương mà còn tham ô tài bảo đáng giá sáu mươi vạn lượng, bình quân mỗi người hơn hai vạn lượng! Từ đây có thể biết triều đình đã mục ruỗng thành cái dạng gì rồi? Chỉ sợ còn mục nát hơn trẫm tưởng tượng!”“Bệ hạ, xin bớt giận!” Cẩm Y Vệ cúi đầu.
“Ngươi kêu trẫm bớt giận thế nào?” Nữ đế thở hổn hển nói: “Ăn lương bổng của triều đình, không chỉ không phân ưu thay trẫm mà còn kéo chân trẫm, trẫm chỉ hận không thể lột da róc xương bọn chúng! Lập tức điều tra cho ta, phải tra xét thật kỹ từng tên một! Nếu là người không hiểu rõ tình hình thì phạt bổng lộc một năm, giữ chức xem xét! Nếu đã biết rõ còn cố tình phạm tội vậy lập tức gỡ mũ ô sa trên đầu hắn, nhốt vào đại lao!”“Rõ, thưa bệ hạ!” Cẩm Y Vệ cung kính đáp.
Sau khi trút giận xong, trong lòng nữ đế vẫn bất mãn như cũ.
Nếu không phải triều đình thiếu thốn nhân tài thì nàng làm sao có thể nhắm một mắt mở một mắt, giữ lại một cái mạng cho bọn họ?Chỉ vì nàng đăng cơ chưa lâu, người có thể tin tưởng được quá ít.
Triều đình muốn vận hành lại không thể tách khỏi những người này, cho nên mới phải chịu quản chế khắp nơi, chỉ có thể giết một vài con tôm con cá nhỏ để trút giận!Nhìn bộ dáng muốn nói lại thôi của Cẩm Y Vệ, nữ đế nhíu mày: “Còn lời gì nữa, nói mau!”“Khởi bẩm bệ hạ, là chuyện liên quan đến tân khoa trạng nguyên Lâm Bắc Phàm!”“Lâm Bắc Phàm?”Nhắc đến ba chữ Lâm Bắc Phàm này, đôi mày của nữ đế cuối cùng cũng giãn ra một chút.
Trong toàn bộ quan viên trong triều đình, người mà nàng thích nhất chính là Lâm Bắc Phàm.
Hắn không những không phải con cháu thế gia, thân thế trong sạch, thi đâu đậu đó, tài học hơn ngươi, mà còn trách trời thương dân lo nghĩ cho bá tánh, không sợ chúng quan, chủ động tích cực gánh vác trách nhiệm lớn, chính là nhân tài mà nàng vẫn luôn tìm kiếm.
Nếu nghiêm túc bồi dưỡng sau này nhất định sẽ là bề tôi cốt cán phụ tá đại nghiệp của nàng.
Khuyết điểm duy nhất chính là quá trẻ, còn thiếu kinh nghiệm quan trường nên vẫn chưa có cách nào gánh vác trọng trách.
Bằng không, nàng thật sự muốn cấp tốc cất nhắc Lâm Bắc Phàm lên chức vị cao hơn.
“Chuyện gì liên quan đến hắn, nói đi!” Trên mặt nữ đế lộ ra một nụ cười.
“Khởi bẩm bệ hạ, là như vậy!” Cẩm Y Vệ liếc mắt nhìn sắc mặt của nữ đế, cẩn thận đáp: “Trong quá trình xét nhà, tân khoa trạng nguyên Lâm Bắc Phàm đã tham ô tài bảo trị giá bốn mươi lăm vạn lượng,