Cướp không lại ba người Hồng Tôn, Lục Du Du, Liễu Sương, tu vi người ta cao, không có cách nào để cướp.
Nhưng trước mắt đều là đệ tử tạp dịch, ai sợ ai, một đám người vì chút cơm thừa canh cặn này, cướp hôn thiên ám địa.
"Sư đệ, nhiều không nói, mười khỏa Luyện Thể Đan.
""Sư huynh, năm ngoái ngươi xuống núi gặp yêu thú, là sư đệ dẫn người đi cứu ngươi, ân cứu mạng, hôm nay là lúc báo ân.
""Chờ ta ăn xong, ngươi cầm cái mạng này đi.
""Đừng vứt chậu ném a, cho ta liếm một ngụm.
""Còn liếm cái rắm, sớm đã bị người liếm sạch sẽ rồi.
"Đến cuối cùng, ngay cả chậu cũng bị liếm sáng bóng, quả thực so với rửa còn sạch sẽ hơn, đứng đối diện nó, còn có thể soi được bản mặt mình.
Ăn xong một bữa cơm, đông đảo đệ tử đều chưa thỏa mãn, nguyên nhân chính là bởi vì có thêm Hồng Tôn, chính là lão già không nói võ đức kia.
Vận dụng tu vi, thi triển thân pháp võ kỹ thì không nói, ăn còn nhiều, tất cả mọi người ở đây, không ai sánh bằng hắn.
Thoải mái uống một ngụm rượu, đối mặt với ánh mắt chăm chú của đông đảo đệ tử tạp dịch, Hồng Tôn cười ha hả nói.
"Các ngươi a, vẫn là thiếu ma luyện, mặc dù quy củ tông môn có thể bảo hộ các ngươi, nhưng cũng không thể hoàn toàn dựa vào quy củ a.
Cũng giống như lúc ăn cơm vừa nãy, chén đầu tiên bắt tất cả mọi người đều phải xếp hàng, tương đương với việc bảo đảm phần cơ bản nhất cho các ngươi, khiến các ngươi không đến mức đói bụng.
Nhưng nếu còn muốn ăn thêm, vậy chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của mình.
Ngày thường không siêng năng tu luyện, đừng nói là ăn cơm, đớp phân các ngươi cũng đớp không kịp.
"Hồng Tôn nói một bài đạo lý lớn, một đám đệ tử tạp dịch không tìm được cơ hội phản bác.
"Được rồi được rồi, đều cút cả đi, muốn có được càng nhiều thứ, vậy thì dựa vào thực lực để tranh thủ, tài nguyên tu luyện là như thế, mà ăn cơm cũng là như thế, nếu không cũng chỉ có thể ăn một bát mệnh.
"Đông đảo đệ tử rời đi, rất nhanh trong sân chỉ còn lại bốn người Hồng Tôn, Lục Du Du, Liễu Sương, Diệp Trường Thanh.
Nhìn Diệp Trường Thanh, vẻ mặt Hồng Tôn tươi cười, tiểu tử này là một bảo bối a, chỉ tiếc thiên phú quá thấp.
Có điều cho dù như thế, Hồng Tôn vẫn cười nói.
"Tiểu tử, ngươi không tồi, có hứng thú bái lão phu làm vi sư hay không, tuy rằng thiên phú của người có chút thấp, nhưng dùng đan dược chất đống cũng có thể chất lên Kết Đan Cảnh, cũng không cần làm đệ tử tạp dịch như vậy nữa.
"Hồng Tôn thật sự coi trọng tay nghề của Diệp Trường Thanh, cho nên phá lệ thu hắn làm đồ đệ, về sau cũng không cần Diệp Trường Thanh làm cái gì, chỉ cần nấu cơm cho mình ăn là được.
Đối mặt với sự coi trọng của một gã phong chủ, đổi lại là những người khác, khẳng định liền đồng ý không chút do dự, thế nhưng Diệp Trường Thanh lại không chút suy nghĩ lại trực tiếp cự tuyệt.
"Đa tạ phong chủ, chỉ là thiên phú của đệ tử thấp, tự biết không xứng với thân phận đệ tử thân truyền.
"Uyển chuyển cự tuyệt, dù sao người ta cũng là lãnh đạo đứng đầu, tuy nói không có liêm sỉ, nhưng vẫn cần sĩ diện.
Nghe vậy, tựa như Hồng Tôn đã sớm đoán được, cũng không có quá thất vọng.
"Nhìn tiểu tử ngươi liền biết là hạng người tâm cao khí ngạo, không giống những đệ tử tạp dịch khác, lão đầu tử ta muốn trói ngươi ở bên người, chuyên môn nấu cơm cho ta, tiểu tử ngươi cũng sẽ không đồng ý, quả nhiên là như thế.
Không muốn thì không muốn, sau này gặp phải chuyện gì, tìm hai đồ đệ ta là được.
"Hồng Tôn ngược lại khá lưu mạnh, cũng không che dấu suy nghĩ trong lòng mình.
Cười nói rồi đứng dậy, trước khi đi, lại ném một bình đan dược cho Diệp Trường Thanh.
"Đây là ngũ phẩm đan dược Phá Kiển đan, có thể hỗ trợ tăng lên tu vi.
"Đan dược tổng cộng chia làm cửu phẩm, ngũ phẩm đan dược đã là loại có giá trị liên thành, huống chi còn là đan dược đặc thù có thể tăng cao thiên phú, càng hết sức trân quý.
Không nghĩ tới Hồng Tôn lại ra tay hào phóng như vậy, Diệp Trường Thanh chắp tay tạ ơn.
"Tạ ơn cái rắm, coi như lão đầu tử bồi tội chuyện vừa rồi, có chút tư tâm, tiểu tử ngươi không cần trách ta.
"Hồng Tôn là đang nói về việc thu Diệp Trường Thanh làm đồ đệ.
Lại hàn huyên vài câu, ba sư đồ Hồng Tôn rời đi, có thể nói là một người không tồi, Diệp Trường Thanh cũng không chán ghét vị phong chủ này.
Đóng cửa sân lại, tiếng thông báo của hệ thống nổi lên, sau đó mở bảng giao diện cá nhân ra.
[ Ký chủ: Diệp